Dec 21, 2019

Đài kiếm được gì ở Mỹ?

Tre Việt - Ngày 18-12-2019, Nguyễn Văn Đài đăng đàn trên VOA để khoe khoang về chuyến đi Mỹ của mình thông qua cuộc phỏng vấn do phóng viên Diễm Thi thực hiện. Chuyến đi của Đài có mục tiêu là vận động đấu tranh cho tự do, dân chủ. Tuy nhiên, vẫn chỉ là công cốc.
Đài nói, “Trong chuyến đi này tôi có rất nhiều cuộc gặp với các cơ quan và Chính phủ Hoa Kỳ. Gặp một số dân biểu như Alan Lowenthal, Thượng nghị sĩ Macro Rubio, John Collins và các tổ chức phi chính phủ khác như NED, Freedom House, American Bar Association, Ủy ban Tự do Tôn giáo quốc tế và một số các tổ chức khác…”. Không rõ tay này gặp được những ai, tổ chức nào, nhưng khi hỏi đến kết quả làm việc với các đối tượng nêu trên, Đài mô tả là: “… họ sẽ làm với nỗ lực “căng” nhất để có thể đạt được những đề nghị của chúng tôi. Còn việc thành công hay không thì cũng còn rất nhiều khó khăn. Họ cũng bày tỏ khó khăn là hiện nay trong Quốc hội Mỹ đang bị chia rẽ. Mối quan hệ giữa Quốc hội và Tổng thống không được tốt họ cũng hy vọng khi mối quan hệ giữa hai đảng trong Quốc hội Mỹ cũng như mối quan hệ với Tổng thống được cải thiện thì họ sẽ cố gắng nỗ lực thúc đẩy những đề nghị của chúng tôi với họ….”. Theo đó, trong bối cảnh bận trăm công, nghìn việc, nếu có gặp, các ông “dân, nghị” đó chỉ cho Đài vài phút bên lề hội nghịvới vốn tiếng Anh ít ỏi, kinh nghiệm ngoại giao không có, thiếu “tiếng tăm” nhưng thừa “tai tiếng”,… thì truyền đạt, thuyết phục đối phương là điều hết sức khó khănỞ Mỹ, Quốc hội,  quan hệ giữa Tổng thống và Quốc hội có mấy khi đoàn kết, thường xuyên xảy ra tranh chấp trong thực thi chính sách trong và ngoài nước; đồng thời, phong cách làm việc của người Mỹ khá rõ ràng, cái gì làm được, khả thi thì sẵn sàng cam kết, cái gì ít khả thi, kém hiệu quả thì chỉ khuyến khích đối phương chứ không ngăn cản, đó là phương pháp thúc đẩy cng đồng mà cả thế giới đều hiểu. Do đó, việc Đài nhận được sự trả lời có tính thoái thác, nêu ra khó khăn khách quan để hoãn binh, từ chối khéo những lời đề nghị là điều tất nhiênBiết là không xơi được gì từ mấy ông “dân, nghị”, Đài chạy sang gặp các NGO. Theo Đài, NGO cam kết ủng hộ một cách mạnh mẽ hơn nữa cho công cuộc đấu tranh ở Việt Nam trong năm 2020 cũng như nhng năm sắp tới. Nhưng mục tiêu cốt yếu của Đài là kiếm chút tiền để chi cho hoạt động của bản thân và đồng bọn thì hoàn toàn không có câu trả lời.
Những năm gần đây, quan hệ Việt - Mỹ không ngừng được đẩy mạnh, các hoạt đông ngoại giao, kinh tế, trao đổi, chia sẻ thông tin giữa hai nước ngày một dầy hơn, chất lượng hơn; là cơ sở để người Mỹ, nhất là Bộ Ngoại giao Mỹ hiểu rõ hơn những nỗ lực, cố gắng của Nhà nước ta nhằm cải thiện cuộc sống, quyền con người của nhân dân Việt Nam  “tự do - hạnh phúc”. Do đó, những cáo buộc không chân thực từ các thế lực thù địch, trong đó có cá nhân Đài sẽ dần bị loại bỏ trong đầu các quan chức, chính khách Mỹ, EU và các quốc gia tiến bộ trên thế giới. Đồng thời, Việt Nam đã thắt chặt kiểm soát hoạt động của các NGO, yêu cầu họ thực hiện đúng tôn chỉ, mục đích của bản thân nên không dễ gì với tay sang chính trị, nhân quyền. Kết quả chuyến đi rõ ràng thất bạithật thê thảm; liệu Đài có tỉnh ngộ, lấy đó làm bài học mà chịu an phận lưu vong nơi xứ người./.

Dec 20, 2019

Người Việt Nam tài thế



Tre Việt - Ngày 13-12-2019, VOA đưa tin, 04 nhà hoạt động Việt Nam gồm: Vũ Quốc Ngữ, Nguyễn Trung Tôn, Nguyễn Đặng Minh Mẫn và Lê Công Định được trao giải thưởng nhân quyền quốc tế. Nghe vậy, nhiều người tự hỏi, sao người Việt Nam tài thế? giải thưởng nhân quyền quốc tế là cái gì mà mấy nhà hoạt động Việt Nam mỗi năm cũng “xơi vài suất”?
Xin thưa, giải thưởng nhân quyền có rất nhiều thể loại, tính sơ bộ đã có hơn một chục, như: Giải thưởng Hellman/Hammet của tổ chức Theo dõi Nhân quyền; Giải thưởng Stephanus của Hiệp hội quốc tế Nhân quyền tại Ðức; Giải thưởng Gruber của Nghiệp đoàn luật sư quốc tế, v.v. Trong đó, chỉ có một số ít thể loại giải thưởng có tiền kèm theo, như: Giải Nhân quyền Le Prix Bruno-Kreisky trị giá 3.500 tới 15.000 euro; Giải Nhân quyền Robert F.Kennedy trị giá khoảng 30.000 USD… số còn lại là những giải thưởng mang biểu tượng tinh thần mà không kèm theo tiền hỗ trợ. Những giải thưởng có tiền thì đối tượng được bình chọn và sàng lọc kỹ; những giải thưởng không tiền thường được trao một cách tùy tiện hơn. Đặc biệt, cùng với các vấn đề về dân tộc, tôn giáo, nhân quyền là một trong những cánh cửa đưa sự can thiệp của nước ngoài vào công việc nội bộ của bất kỳ quốc gia nào, là vấn đề được mang ra mặc cả trên các bàn đàm phán về chính trị, kinh tế. Do đó, bên cạnh các hoạt động nhân quyền theo đúng nghĩa vì con người, còn có nhiều hoạt động phục vụ cho các hoạt động chính trị quốc tế. Đó là nguyên nhân mà tổ chức nhân quyền và giải thưởng nhân quyền mọc lên như nấm vậy.
Bắt trước điều đó, một số người Việt Nam lưu vong đã thành lập Mạng lưới Nhân quyền Việt Nam vào tháng 11-1997 tại Little Saigon, nước Mỹ. Tổ chức trao Giải Nhân quyền Việt Nam thường niên bắt đầu từ năm 2002 cho các cá nhân, “tổ chức” với mục tiêu: vừa “lên dây cót” tinh thần, vừa hỗ trợ vật chất cho các đối tượng chống phá trong nước; tạo cớ để khuếch trương thanh thế, nhận sự hà hơi tiếp sức, nhất là về tài chính, từ các thế lực thù địch của Việt Nam. Ðiểm qua vài gương mặt được nhận Giải Nhân quyền Việt Nam cho  thấy, tiêu chí cơ bản của các giải thưởng là: có thâm niên, tần suất cao trong hoạt động chống đối chính quyền; được các tòa án ở Việt Nam kết luận tội danh chống đối, lật đổ chính quyền nhân dân; đã qua nhà tù nhưng chưa chịu hối cải. Đến nay, đã có trên 40 cá nhân và 3 “tổ chức” được trao giải do đạt “thành tích cao” trong hoạt động chống đối Ðảng và Nhà nước Việt Nam. Với số tiền ít ỏi kèm theo vài bài báo tung hô trên các kênh truyền thông VOA, BBC, RFA,... và một số blog thiếu thiện chí, các đối tượng này trở thành những “quân bài” tiêu biểu của chiến lược “diễn biến hòa bình” mà các thế lực thù địch đang triển khai ở Việt Nam. Điều đáng chú ý là, tất cả các tổ chức nhân quyền đều nằm ở người lãnh thổ Việt Nam nên mới có cái gọi chung là Giải thưởng Nhân quyền quốc tế, còn sự thật, đều do Nhân quyền Việt Nam trao giải. Do đó, câu chuyện này sẽ còn tiếp diễn trong nhiều năm tiếp theo, các tù nhân chính trị tại Việt Nam còn nhiều hy vọng đội trên đầu thứ giải thưởng quốc tế mà nhân dân ta không mong đợi./.

Dec 18, 2019

Hết “đất” diễn



Tre Việt – Vừa qua, thành phố Hồ Chí Minh tổ chức thành công cuộc diễn tập chống khủng bố có quy mô lớn, nhằm nâng cao khả năng xử lý, đối phó với các tình huống xấu có thể xảy ra, giữ vững an ninh chính trị, trật tự, an toàn xã hội trên địa bàn. Lợi dụng sự kiện này, các trang mạng xã hội phản động lại thi nhau kêu gào, xuyên tạc mục đích của cuộc diễn tập. Trang Facebook Việt Tân cho rằng: cuộc diễn tập này cho thấy Đảng Cộng sản Việt Nam coi đất nước là chuyện nhỏ, mà lo cho sự tồn vong của Đảng, v.v. Đây là luận điệu thường thấy của các phần tử phản động, khủng bố thuộc Việt Tân. Chúng luôn tìm cách bới móc, xuyên tạc chủ trương, đường lối xây dựng, phát triển đất nước, hạ thấp uy tín, vai trò sự lãnh đạo của Đảng đối với đất nước, dân tộc. Bởi, Việt Tân là tổ chức khủng bố lưu vong ở nước ngoài, đối đầu với lợi ích của Đảng, Nhà nước, Nhân dân Việt Nam, nên chúng luôn tìm cách chống phá, xuyên tạc, bôi nhọ thực tế những gì đang diễn ra ở Việt Nam.
Với mỗi người dân sẽ có cách nhìn nhận, đánh giá khách quan nhất. Có thể thấy rằng, việc thành phố Hồ Chí Minh tổ chức cuộc diễn tập chống khủng bố lần này là việc nên làm và cần thiết, nhất là trong tình hình hiện nay khi mà chủ nghĩa khủng bố cực đoan đang phát triển và lan nhanh trên toàn thế giới. Ở nước ta, các thế lực thù địch, phản động, khủng bố lưu vong đang ngày càng ráo riết, tăng cường cấu kết, móc nối, thậm chí cung cấp tài chính cho các phần tử tiêu cực, bất mãn ở trong nước nhằm xúi giục, kích động nhân dân lợi dụng các sự kiện để tụ tập đông người, gây rối an ninh, trật tự công cộng, tạo cớ để thu hút sự quan tâm, can thiệp từ bên ngoài, v.v. Trên thực tế, thời gian qua, ở một số tỉnh, thành đã xảy ra hiện tượng này. Điển hình là vụ kích động, gây rối trật tự công cộng tại tỉnh Bình Thuận vào tháng 6 năm 2018. Do đó, việc tổ chức các cuộc diễn tập chính là để bảo vệ sự bình yên, an toàn cho đất nước và Nhân dân là trách nhiệm lãnh đạo của Đảng. Đây là điều đương nhiên, sao lại nói là Đảng coi đất nước là chuyện nhỏ?
Hơn nữa, không riêng gì ở Việt Nam, mà ở bất cứ quốc gia nào trên thế giới cũng như các tổ chức quốc tế với sự tham gia của nhiều quốc gia cũng thường xuyên phải tổ chức các cuộc diễn tập, nhằm ngăn chặn hiểm họa của chủ nghĩa khủng bố và những phần tử cực đoan.
Vì thế, với bản chất xấu độc thì trước sự kiện như trên Việt Tân giật mình lo sợ cũng là điều dễ hiểu. Bởi chúng sẽ hết “đất” để diễn trò chống phá./.

Không thuộc bản chất của Đảng



Tre Việt - Nhân việc Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội mở phiên tòa xét xử sơ thẩm các bị cáo trong vụ án Tổng công ty Viễn thông MobiFon mua 95% cổ phần của Công ty Cổ phần Nghe nhìn Toàn cầu (AVG), ngày 16-12-2019, RFA đăng bài “Đạo đức cộng sản trước mãnh liệt đồng tiền qua vụ hai cựu Bộ trưởng Son – Tuấn”. Bài viết đã trích dẫn lời của Blogger Đỗ Ngà, “Nhà báo” Chu Vĩnh Hải, “Giáo sư” Nguyễn Đình Cống, rằng: “Lý tưởng của người cộng sản hiện nay chẳng có gì khác là đồng tiền” (!). Đây hoàn toàn là sự quy chụp của những người có cái nhìn thiển cận, chỉ lấy hiện tượng đơn lẻ để đánh giá bản chất sự việc.
Không thể phủ nhận, trong thời gian qua có nhiều cán bộ, đảng viên do thiếu rèn luyện, tu dưỡng dẫn đến suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, tham ô, tham nhũng,… làm ảnh hưởng xấu đến uy tín, bản chất của Đảng Cộng sản Việt Nam. Song, cần khẳng định rằng, đó chỉ là một bộ phận, thậm chí bộ phận không nhỏ, nhưng không phải là lý tưởng, bản chất của Đảng Cộng sản Việt Nam. Mục tiêu lý tưởng, đạo đức của Đảng Cộng sản Việt Nam, của cán bộ, đảng viên vẫn luôn nêu cao tinh thần vì độc lập dân tộc, vì hạnh phúc của nhân dân để phục vụ, vì dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh, chứ không có mục tiêu nào khác. Chính vì mục tiêu đó, và với bản chất đạo đức của người cộng sản, mà Đảng dám nhìn vào sự thật, dám thừa nhận khuyết điểm, dám tự sửa mình để xứng với niềm tin của nhân dân, với lý tưởng, truyền thống của Đảng. Mặc dù rất đau xót. Chính vì vậy, mà Đảng mới kiên quyết đấu tranh, điều tra, xử lý những cán bộ, đảng viên vi phạm để làm trong sạch đội ngũ. Thử hỏi một đảng như vậy có xứng đáng “là đạo đức, là văn minh”? Vì vậy, vụ việc các ông: Nguyễn Bắc Son, Trương Minh Tuấn và một số đảng viên khác tham ô, tham nhũng,  là thuộc về đạo đức của cán bộ, đảng viên bị suy thoái, biến chất, chứ đó không phải bản chất của Đảng Cộng sản Việt Nam./.

Dec 1, 2019

Một hành động xuyên tạc, vu khống cần lên án


        

Tre Việt - Ngày 29-11-2019, trên VOA Tiếng Việt, có đăng bài viết: “HRW, Ân xá Quốc tế yêu cầu Việt Nam thôi trấn áp nhà xuất bản độc lập”; trong đó, họ cho rằng Việt Nam “đàn áp, bức tử Nhà xuất bản Tự do” và như thế là “vi phạm quyền tự do ngôn luận, tự do thông tin của người dân”, v.v. Đây là một hành động xuyên tạc bỉ ổi, vu khống trắng trợn cần phải lên án mạnh mẽ!
          Cần nói ngay rằng, ở Việt Nam không có cái gọi là “Nhà xuất bản Tự do”.
          Thực tế chỉ ra rằng, theo khoản 2, Điều 6, Luật Xuất bản của nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, được Quốc hội (khóa XIII), ban hành ngày 20/11/2012, thì: “Chính phủ thống nhất quản lý nhà nước về hoạt động xuất bản trong phạm vi cả nước. Bộ Thông tin và Truyền thông chịu trách nhiệm trước Chính phủ thực hiện quản lý nhà nước về hoạt động xuất bản. Các bộ, cơ quan ngang bộ phối hợp với Bộ Thông tin và Truyền thông thực hiện quản lý nhà nước về hoạt động xuất bản theo thẩm quyền. Ủy ban nhân dân tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương (sau đây gọi chung là Ủy ban nhân dân cấp tỉnh) thực hiện quản lý nhà nước về hoạt động xuất bản tại địa phương”. Điều 12 của Luật chỉ rõ: Đối tượng thành lập nhà xuất bản và loại hình tổ chức nhà xuất bản đã quy định: 1. Cơ quan, tổ chức sau đây được thành lập nhà xuất bản (sau đây gọi chung là cơ quan chủ quản nhà xuất bản): a) Cơ quan nhà nước, tổ chức chính trị, tổ chức chính trị - xã hội ở Trung ương và cấp tỉnh; b) Đơn vị sự nghiệp công lập ở Trung ương, tổ chức chính trị - xã hội - nghề nghiệp ở Trung ương trực tiếp sáng tạo ra tác phẩm và tài liệu khoa học, học thuật. 2. Nhà xuất bản tổ chức và hoạt động theo loại hình đơn vị sự nghiệp công lập hoặc doanh nghiệp kinh doanh có điều kiện do Nhà nước là chủ sở hữu. Về Điều kiện thành lập nhà xuất bản, Điều 13 của Luật khẳng định: Việc thành lập nhà xuất bản phải có đủ các điều kiện sau đây: 1. Có tôn chỉ, mục đích, chức năng, nhiệm vụ, đối tượng phục vụ, xuất bản phẩm chủ yếu phù hợp với chức năng, nhiệm vụ của cơ quan chủ quản; 2. Có người đủ tiêu chuẩn quy định tại Điều 17 của Luật này để bổ nhiệm tổng giám đốc (giám đốc), tổng biên tập và có ít nhất năm biên tập viên cơ hữu; 3. Có trụ sở, nguồn tài chính và các điều kiện cần thiết khác bảo đảm hoạt động của nhà xuất bản do Chính phủ quy định; 4. Phù hợp với quy hoạch phát triển mạng lưới nhà xuất bản đã được cấp có thẩm quyền phê duyệt. Điều 14. Cấp, thu hồi giấy phép thành lập và đình chỉ hoạt động của nhà xuất bản. 1. Cơ quan chủ quản nhà xuất bản lập hồ sơ đề nghị cấp giấy phép thành lập nhà xuất bản gửi Bộ Thông tin và Truyền thông. Hồ sơ đề nghị cấp giấy phép bao gồm: a) Đơn đề nghị cấp giấy phép thành lập nhà xuất bản; b) Đề án thành lập nhà xuất bản và giấy tờ chứng minh có đủ các điều kiện quy định tại Điều 13 của Luật này. 2. Trong thời hạn 30 ngày, kể từ ngày nhận đủ hồ sơ, Bộ Thông tin và Truyền thông phải cấp giấy phép thành lập nhà xuất bản; trường hợp không cấp giấy phép phải có văn bản trả lời nêu rõ lý do, v.v. Đặc biệt, hoạt động của nhà xuất bản phải nhằm “… phổ biến, giới thiệu tri thức thuộc các lĩnh vực của đời sống xã hội, giá trị văn hóa dân tộc và tinh hoa văn hóa nhân loại, đáp ứng nhu cầu đời sống tinh thần của nhân dân, nâng cao dân trí, xây dựng đạo đức và lối sống tốt đẹp của người Việt Nam, mở rộng giao lưu văn hóa với các nước, phát triển kinh tế - xã hội, đấu tranh chống mọi tư tưởng và hành vi làm tổn hại lợi ích quốc gia, góp phần vào sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa”.
          Như thế, chiểu theo quy định của Luật nêu trên, thì ở Việt Nam không có cái gọi là Nhà xuất bản Tự do!
          Thực tế cho thấy, cái gọi là Nhà xuất bản Tự do là một cơ sở in ấn, xuất bản chui, chuyên sản xuất những ấn phẩm đồi bại, nhằm: Tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam; phá hoại khối đại đoàn kết toàn dân tộc; Tuyên truyền kích động chiến tranh xâm lược, gây hận thù giữa các dân tộc và nhân dân các nước; kích động bạo lực; truyền bá tư tưởng phản động, lối sống dâm ô, đồi trụy, hành vi tội ác, tệ nạn xã hội, mê tín dị đoan, phá hoại thuần phong mỹ tục; Xuyên tạc sự thật lịch sử, phủ nhận thành tựu cách mạng; xúc phạm dân tộc, danh nhân, anh hùng dân tộc; không thể hiện hoặc thể hiện không đúng chủ quyền quốc gia; vu khống, xúc phạm uy tín của cơ quan, tổ chức và danh dự, nhân phẩm của cá nhân, v.v.”.  Những hành vi đó là vi phạm Điều 10, Luật Xuất bản). Như thế, để đảm bảo Hiến pháp và pháp luật, quyền con người, quyền công dân được thực hiện nghiệm, đảm bảo hiệu quả trên thực tế, các cơ quan chức năng thực thi pháp luật của Nhà nước Việt Nam cần có biện pháp ngăn chặn, xử lý theo đúng quy định của luật pháp.
          Việc Human Rights Watch (HRW) và Ân xá Quốc tế: “yêu cầu Việt Nam thôi trấn áp” một nhà xuất bản không có thật theo quy định pháp luật là một hành động vu khống trắng trợn, với mục đích xấu, bảo vệ cho những tổ chức, cá nhân phạm pháp. Hành động ấy cần phải lên án mạnh mẽ./.

Nov 23, 2019

Cổ vũ hành vi bạo lực, bảo vệ kẻ phạm tội là tội ác

Tre Việt – Những ngày qua, trên trang tiếng Việt của một số báo điện tử nước ngoài và một số trang mạng phi pháp ở trong nước liên tục có những bài viết, hình ảnh cổ vũ cho những hành động bạo lực ở nước ngoài và cho rằng đó là những hoạt động vì dân chủ(!) Điển hình như bài viết của “nhà dân chủ” Võ Thị Hảo, có tựa đề: “Tôi đã thấy Em đổ máu - Hongkong!” đăng trên AFP, VOA, RFA, BBC,… với nội dung chủ yếu làcổ vũ cho những hành động phản dân chủ, gây bạo loạn của một nhóm người mang danh dân chủ ở Hng Công (Trung Quốc) và kêu gọi nhân dân Việt Nam ủng hộ, làm theo để “thoát khỏi chế độ cộng sản toàn trị”(!)Nhân sự kiện Phạm Chí Dũng bị cơ quan chức năng bắt giữ, điều tra vì phạm tội “Làm, tàng trữ, phát tán hoặc tuyên truyền thông tin, tài liệu, vật phẩm nhằm chống Nhà nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam” theo Điều 117, Bộ luật Hình sự năm 2015 (sửa đổi, bổ sung năm 2017), AFP, VOA, RFA, BBC,… lại tiếp tục có những bài viết để bảo vệ cho hành vi vi phạm pháp luật của Phạm Chí Dũng.
Cần nói ngay rằng, những hành vi cổ vũ bạo lực, bảo vệ tội phạm nói trên là phản dân chủ, đi ngược lại những giá trị căn bản của quyền con người, quyền công dân; ước vọng hòa bình, dân chủ của nhân loại nói chung, của mỗi quốc gia, dân tộc nói riêng. Đó là tội ác!
Khát vọng của loài người là được sống trong dân chủ, hòa bình, độc lập, tự do, hạnh phúc. Để thực hiện khát vọng ấy, các thế hệ nhân dân các giai tầng trên thế giới đã đổ biết bao xương máu mới có thể có được, nên phải biết trân quý và gìn giữ. Ai cũng biết, để bảo vệ dân chủ, bảo vệ hòa bình, bảo vệ quyền con người, quyền công dân thì mọi quốc gia trên thế giới đều phải tuân thủ Hiến chương của Liên hợp quốc về những vấn đề đã nêu trên. Đồng thời, ở mọi quốc gia và Việt Nam cũng vậy đều có Hiến pháp và pháp luật phù hợp với hiến chương của Liên hợp quốc và buộc mọi tổ chức, cá nhân đang sinh sống, học tập, làm việc ở đó đều phải tuân thủ, nếu không thì sẽ bị trừng trị theo quy định. Cho nên, những kẻ lợi dụng, vi phạm pháp luật, gây bạo loạn ở Hồng Công (Trung Quốc) bị nhà chức trách bắt giữ, điều tra, hay việc Phạm Chí Dũng vi phạm pháp luật, bị cơ quan chức năng Việt Nam bắt giữ, điều tra là tất yếu. 
Đó là những hành động khách quan để bảo vệ dân chủ, bảo vệ quyền con người, quyền công dân, bảo vệ trật tự, an toàn xã hội, đảm bảo cho mọi tổ chức, cá nhân đều được sống trong hòa bình, bình đẳng trước pháp luật.
Thực tế cho thấy, ngày nay, nhân dân thên thế giớinói chung, nhân dân Việt Nam nói riêng đã và đang sống, làm việc trong xu thế chủ đạo là dân chủ, hòa bình, độc lập, tự do, hạnh phúc, nhưng đang bị đe dọa bởi những thế lực cơ hội chính trị, phản động. Mạo danh dân chủ, lợi dụng những khó khăn, sai lầm trong quản lý, điều hành đất nước của một số chính phủ, chúng đã dựng ra đủ loại “Cách mạng” với những cái tên mỹ miều để kích động người dân vi phạm pháp luật, chống đối chế độ, gây bạo lực, bất ổn xã hội,… ở những quốc gia không đi theo con đường dân chủ mà chúng đã vẽ ra. Tình trạng hỗn loạn, đất nước bị tàn phá, người dân tha phương, cầu thực, sống trong đau khổ, như ở một loạt nước Châu Phi, Châu Mỹ La Tinh, Châu Âu, Châu Á,… mà điển hình là ở: Ly Bi, Xy Ri, I Rắc, Tuy Ni Di, Veneduyela, Bolivia, Ucraina,… là hệ quả của những cuộc “Cách mạng” do chúng vẽ ra!
Những kẻ như Võ Thị Hảo, hay những kẻ ở những tờ báo điện tử nêu trên đang kích động bạo lực, cổ vũ cho những hành vi vi phạm pháp luật, hòng làm mất an ninh chính trị, trật tự, an toàn xã hội ở Việt Nam là một tội ác. Tội ác này của chúng là “đất không dung, người không tha” và nhất định sẽ bị trừng trị./.

Nov 22, 2019

Tại vì mất đoàn kết


Tre Việt - Ngày 20-11-2019 vừa qua, Hạ viện Mỹ đã thông qua hai dự luật: Dân chủ và Nhân quyền Hồng Kông (417 phiếu thuận, 1 phiếu chống) và Bảo vệ Hồng Kông (418 phiếu thuận, 0 phiếu chống) để ủng hộ người biểu tình Hồng Kông. Hai Dự luật này đã được gửi đến Nhà Trắng để Tổng thống D.Trump ký duyệt hoặc phủ quyết. Tuy D.Trump chưa ký nhưng chắc chắn hai luật này sẽ được ban hành trong vòng 10 ngày tới, vì với tỷ lệ thông qua cao ở cả Hạ viện và Thượng viện như vậy, Tổng thống không thể phủ quyết.
Nguồn cơn là do các cuộc biểu tình ở Hồng Kông (chống lại Dự luật Dẫn độ do Chính phủ Hồng Kông đề xuất), bắt đầu từ tháng 3-2019. Ban đầu, biểu tình xảy ra nhỏ lẻ, ôn hòa, sau đó leo thang và bạo lực ngày càng gia tăng, mất kiểm soát, tới nay vẫn chưa có dấu hiệu hạ nhiệt. Xung đột ngày càng phức tạp là do Chính quyền Hồng Kông dự báo tình hình thiếu khách quan, quá cứng rắn, sử dụng quan điểm của kẻ mạnh trong giải quyết vấn đề, v.v. Tuy Dự luật dẫn độ đã hủy bỏ nhưng quá muộn; bạo lực leo thang giữa các phe, nhóm; tình hình mất kiểm soát; những cáo buộc cảnh sát đàn áp người biểu tình quá mức, chính quyền sử dụng côn đồ tấn công người biểu tình,…  là những vấn đề rất khó giải quyết. Việc kêu gọi các bên đối thoại, tìm kiếm giải pháp ổn định tình hình ngày càng xa vời. Điều đó cho thấy, khi nội bộ mất đoàn kết thì nước ngoài sẽ can thiệp.
Khi các Dự luật nói trên được ban hành, nhân dân Hồng Kông đã để cho nước ngoài “thò một chân” vào ngôi nhà chính trị của mình và rồi sẽ có muôn vàn bất lợi xảy ra không thể lường hết được.
Đối với nước ta, Dự luật về Nhân quyền Việt Nam (HR 1383) đã được người Mỹ đề xuất. Các phiên bản của Dự luật này đã được Hạ viện Mỹ thông qua ba lần vào các năm 2004, 2008 và 2012 với số phiếu ủng hộ áp đảo, tuy nhiên sau đó đã bị chặn tại Thượng viện. Dự luật đó không thể ra đời vì chính quyền trọng dân, biết lắng nghe nhân dân thực hiện theo tư tưởng của Bác về đại đoàn kết toàn dân tộc được Đảng, Nhà nước và nhân dân ta triệt để áp dụng. Đó là bí quyết để kiên quyết, kiên trì ngăn chặn sự can thiệp vào công việc nội bộ của chúng ta, cần giữ gìn và phát huy./.

Nov 21, 2019

Đừng để vô tình vi phạm Luật Trẻ em


Tre Việt - Mấy ngày nay, dư luận hết sức bất bình về việc một số cha, mẹ phụ huynh học sinh mẫu giáo và tiểu học ở xã Thanh Lâm, Mê Linh, Hà Nội, chỉ vì chưa đồng thuận với việc thành phố Hà Nội triển khai thi công dự án Công viên tưởng niệm thiên đường Thanh Tước (xã Thanh Lâm, Mê Linh, Hà Nội) mà đã không cho con, em mình đến trường như bao bạn bè cùng trang lứa khác.
Đây là việc làm đáng trách của một số phụ huynh học sinh ở nơi đây. Bởi, theo Luật Trẻ em năm 2016 của Nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, thì quyền được giáo dục, học tập và phát triển năng khiếu của trẻ em được quy định tại Điều 16, cụ thể: (1). Trẻ em có quyền được giáo dục, học tập để phát triển toàn diện và phát huy tốt nhất tiềm năng của bản thân. (2). Trẻ em được bình đẳng về cơ hội học tập và giáo dục; được phát triển tài năng, năng khiếu, sáng tạo, phát minh.
Thế mà, chỉ vì chưa đồng thuận với việc Thành phố triển khai dự án Công viên tưởng niệm thiên đường Thanh Tước để giải quyết vấn đề an sinh xã hội, đáp ứng nhu cầu cát táng cho nhân dân nội đô và khu vực đô thị Mê Linh, mà một số phụ huynh đã vô tình vi phạm Luật trẻ em (năm 2016).
“Trẻ em như búp trên cành/ Biết ăn biết ngủ biết học hành là ngoan”, việc không cho trẻ em đến trường nhằm gây sức ép với chính quyền địa phương trong mấy ngày qua tại xã Thanh Lâm, Mê Linh, Hà Nội là những hành động đáng phê bình, lên án.
Việc giáo dục thế hệ trẻ (trong đó có trẻ em) là điều vô cùng quan trọng. Mỗi bậc làm cha làm mẹ, những người có trách nhiệm hãy ý thức hơn về vấn đề này. Hãy để những đứa trẻ tại đây có đúng quyền và thực hiện đúng những nghĩa vụ mà chính các em được hưởng, được cắp sách đến trường học tập. Đừng để những đứa trẻ còn thơ bị kéo vào chuyện thuộc trách nhiệm của người lớn sẽ ảnh hưởng không hề nhỏ đến nhận thức cũng như lý tưởng của con, em mình. Đồng thời, cá nhân mỗi chúng ta cần phải nhìn nhận đúng đắn bản chất từng vấn đề, cảnh giác tránh bị kẻ xấu lợi dụng lôi vào những hành động xấu gây ảnh hưởng đến tình hình trật tự, an toàn xã hội./.


Nov 20, 2019

Không phải cứ biểu tình mới là yêu nước

Tre Việt – Vừa qua, Facebook Việt Tân đăng tải thông tin: Các nhân sĩ, trí thức thuộc Câu lạc bộ Lê Hiếu Đằng đã ra lời kêu gọi dân chúng mặc áo NoU có lo go “Hoàng Sa – Trường Sa là của Việt Nam” và gửi thư đến lãnh đạo Thành phố Hồ Chí Minh cùng nhiều tỉnh, thành khác kêu gọi ủng hộ, bảo vệ việc làm này. Họ cho rằng: thời gian qua, Trung Quốc đã có những hành động xâm phạm vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam trên Biển Đông; đồng thời, đẩy mạnh tuyên truyền “đường lưỡi bò” thông qua nhiều hình thức khác nhau. Đứng trước thực trạng như vậy, đáng lẽ: “nhà cầm quyền Việt Nam phải chủ động tổ chức các cuộc biểu tình lớn trong cả nước,…”.
Qua sự việc này, Tre Việt thấy rằng, có nhiều cách để thể hiện lòng yêu nước và yêu nước phải yêu đúng cách, chứ không nhất thiết phải tổ chức biểu tình, làm ầm ĩ lên như thế mới là yêu nước. Không thể phủ nhận rằng, lịch sử dân tộc Việt Nam đã trải qua hàng nghìn năm dựng nước, giữ nước hết sức anh dũng, kiên cường, bất khuất và dân tộc ta có truyền thống yêu nước nồng nàn. Bất cứ thế lực ngoại xâm nào khi xâm lược nước ta đều bị thất bại bởi lòng yêu nước, tinh thần đoàn kết, sức mạnh của cả dân tộc. Trong giai đoạn hiện nay, Đảng, Nhà nước ta chủ trương giải quyết các vấn đề trong quan hệ quốc tế, trên Biển Đông bằng biện pháp hòa bình, phù hợp với luật pháp quốc tế, vừa giữ vững được độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ, vừa giữ vững môi trường hòa bình, ổn định để xây dựng và phát triển đất nước và chúng ta luôn nhất quán thực hiện đường lối đối ngoại độc lập, tự chủ, đa dạng hóa, đa phương hóa.
Trên thực tế, trước những hành động xâm phạm vùng đặc quyền kinh tế Việt Nam của nhóm tàu Hải Dương 08 vừa qua, chúng ta đã kiên quyết, kiên trì đấu tranh bằng nhiều biện pháp, thông qua các kênh khác nhau với đối sách phù hợp để vừa bảo vệ được chủ quyền nhưng vẫn duy trì được hòa bình, ổn định để xây dựng, phát triển đất nước lâu dài. Đây mới là điều cốt yếu. Bởi, nếu đất nước mất ổn định an ninh chính trị, trật tự, an toàn xã hội thì còn đâu tâm trí để phát triển kinh tế; làm sao tạo được sự yên tâm, tin tưởng trong hợp tác, làm ăn với các quốc gia, các đối tác nước ngoài, v.v. Bài học về không giữ được ổn định an ninh chính trị của một số nước trên thế giới vẫn đang hiện hữu.
Còn với việc Trung Quốc đẩy mạnh tuyên truyền về cái gọi là “đường lưỡi bò”, các cơ quan chức năng của Việt Nam đã kịp thời phát hiện và có nhiều biện pháp quyết liệt để ngăn chặn, loại bỏ vấn đề này. Chỉ cần mỗi người dân Việt Nam luôn đề cao cảnh giác, không một phút chủ quan, lơ là; luôn bình tĩnh, tỉnh táo để không rơi vào thế “nội công, ngoại kích”, cùng nhau xây dựng khối đại đoàn kết toàn dân tộc để xây dựng và bảo vệ đất nước.
Chính những hành động, việc làm “ầm ĩ” của một số người tự coi là nhân sĩ, trí thức của cái gọi là “Câu lạc bộ Lê Hiếu Đằng” đòi tổ chức biểu tình sẽ tiếp tay, thậm chí đã có sự can thiệp, xúi giục, kích động thế lực nào đó nhằm phá hoại đất nước, gây mất ổn định an ninh, chính trị, trật tự, an toàn xã hội. Vì thế, chúng ta cần mạnh mẽ lên án, vạch mặt./. 

Nov 13, 2019

Trò “cõng rắn cắn gà nhà”


Tre Việt – Thời gian qua, một số phần tử bất mãn, phản động đang sống lưu vong ở nước ngoài đã tìm mọi cách liên hệ, móc nối với các cá nhân, tổ chức quốc tế để vận động, kêu gọi sự ủng hộ cho cái gọi là đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền, bảo vệ quyền tự do biểu đạt, tự do internet của họ, từ đó, can thiệp, tác động, gây sức ép đòi Chính phủ Việt Nam thực hiện theo những yêu sách hết sức phi lý. Gần đây nhất là trường hợp của Bloger Mẹ Nấm (Nguyễn Ngọc Như Quỳnh) và ca sĩ Mai Khôi (Đỗ Nguyễn Mai Khôi) được đăng tải trên kênh VOA tiếng Việt. 
Có thể thấy rằng, hành động này giống như việc “cõng rắn cn gà nhà, hòng xuyên tạc tình hình thực tế, gây mất ổn định chính trịchia rẽ quan hệ ngoại giaogiữa nước ta với các nước và tổ chức quốc tếtạo dư luận, hình ảnh xấu trong mắt bạn bè quốc tế về con người, đất nước Việt Nam, do đó cần phải bị vạch mặt, lên án.
Thứ nhấtĐảng, Nhà nước, Chính phủ Việt Nam luôn tôn trọng, bảo đảm đầy đủ quyền, lợi ích hợp pháp của con người theo công ước quốc tế. Hiến pháp, pháp luật của Việt Nam cũng đã quy định rõ về quyền tự do đi lại, tự do ngôn luận, tự do tín ngưỡng, tôn giáo,… của công dân. Đồng thời, xác định rõ những hành vi bị nghiêm cấm để bảo vệ lợi ích, an ninh quốc gia. Trên thực tế vấn đề này đã và đang được thực thi ở Việt Nam và được các tổ chức quốc tế ghi nhận, đánh giá cao về những nỗ lực, thành tựu trên nhiều lĩnh vực.
Thứ hai, những người này vốn là công dân Việt Nam, song tự cho mình quyền muốn làm gì thì làm, tự do vô chính phủ, không tuân thủ pháp luật, bị xử lý, nảy sinh tư tưởng tiêu cực, bất mãn với chế độ, được các tổ chức khủng bố dung dưỡng, hậu thuẫn, tài trợ nên điên cuồng tuyên truyền, chống phá Đảng, Nhà nước, nói xấu chế độ. Mặt khác, trong thời buổi bùng nổ mạng xã hội hiện nay, họ lợi dụng chiêu trò đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền, tạo scandal để nổi tiếng, đánh bóng tên tuổi.
Thứ baViệt Nam là một quốc gia độc lập, có chủ quyền, thông qua ban hành những quy định của pháp luật để quản lý, duy trì xã hộikhông cá nhân, tổ chức nào có thể can thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam. Không riêng gì Việt Nam, mà bất cứ quốc gia nào trên thế giới cũng đều làm vậy. Trong khi đó, các cá nhân, tổ chức kia chắc gì đã thực thi tốt, bảo đảmđầy đủ về nhân quyền. Hay họ chỉ nhân danh, lấy danh nghĩa đấu tranh, bảo vệ dân chủ, nhân quyền để can thiệp vào công việc nội bộ, tác động thể chế chính trịcủa các quốc gia khác.
Chính vì thế, hành động “cõng rắn cắn gà nhà” của những kẻ như Mẹ Nấm hay Mai Khôi sẽ không đạt được mục đích, chỉ tổn công, phí sức mà thôi./.