Tre Việt - Những ngày
qua, cộng đồng mạng lại một lần nữa phải nhức đầu với những “âm thanh” loạn xạ
từ những chiếc loa rè VOA, BBC, RFA… chỉ vì chuyện nhỏ như con thỏ: Phạm Trí
Dũng xin ra khỏi Đảng!
Cách đây không lâu, ông già
Lê Hiếu Đằng cũng xin ra khỏi Đảng và rồi như vớ được “cơm nguội” lúc đói, mấy nhà
đài kể trên cùng bọn zâm chủ ra sức tung hô, sơn phết, nhào nặn để cho ra một “thần
tượng”, một anh hùng tái thế ở cái tuổi sắp xuống lỗ. Cao hứng quá, họ còn mơ
hồ dự báo sẽ có một dòng thác, cao trào bỏ Đảng Cộng sản.
Giở đủ các chiêu trò
xuyên tạc, lôi kéo và hí hửng chờ đợi, nhưng “mua vui cũng được một vài trống
canh”. Khi mà mấy ông zâm chủ dùng công nghệ PR đã quá cũ của mình “tô vẽ” nên
một Hiếu Đằng hoàn chỉnh cũng là lúc bộ mặt trở cờ của Hiếu Đằng hiện nguyên
hình…
Chả làm ăn gì trong vụ
này, nhưng chắc các nhà zâm chủ cũng tự nhủ: dù sao cũng có việc để làm!
Thất bại và chờ đợi cơ
hội, các nhà zâm chủ lại “bắt” được (mà cũng có thể là dàn sếp để giả vờ bắt
được) Phạm Trí Dũng. Cũng vẫn thế. Viết đơn xin ra khỏi Đảng! nói xấu, bịa đặt
một cách thô kệch về Đảng… và lại tiếp tục tung hô… và rồi cũng lại nhận kết
quả đã biết trước.
Việc quần chúng xin tham
gia hàng ngũ của Đảng, việc khai trừ những đảng viên không đủ tiêu chuẩn ra
khỏi hàng ngũ của mình là chuyện bình thường của Đảng. Cũng như muốn cây tươi
tốt, ngoài việc chăm bón còn phải cắt tỉa cành sâu, cành xấu, nhưng cũng có
những cành không đủ sức chịu đựng trước sự thử thách của thiên nhiên bị gẫy.
Việc một vài đảng viên xin ra khỏi Đảng chắc đó là những người biết mình sẽ “bị
gẫy” như những cành cây kia. Vì vậy, những cành bị sâu để tránh bị người trồng
đốn hạ đã thức thời “đi trước” khi bị đốn - tự gẫy! Nhưng những cành bị sâu thì
không biết toan tính, còn con người với nhiều mưu mô, toan tính thì không thể
không tính trước kết cục của mình. Vì vậy, để rút lui trong danh dự, họ đã “xin”
(mà không xin thì cũng bị) ra khỏi Đảng. Thế thì có gì hay ho mà phải ầm ĩ. Đã
xấu xa mà không biết đường đậy lại. Đúng là đồ… bỏ đi!