TreViệt – Cứ mỗi lần đến dịp kỷ niệm
Ngày Chiến thắng 30-4 của dân tộc Việt Nam, y như rằng, một số kẻ “lưu vong”
lại “hoài niệm”, rên rỉ, nói xấu, xuyên tạc ý nghĩa của Chiến thắng đó. Ngày
30-3-2015, trang Danlambao, tác giả Cánh
Dù Lộng Gió, có bài “30/4 được gì, mất gì?”, đã kể ra hàng loạt những cái
được của bên thắng cuộc, những cái mất của người thua cuộc. Những cái được của
bên thắng cuộc mà bài viết nêu ra, mới chỉ lướt qua đã thấy sặc mùi phản động,
dối trá, xuyên tạc của những kẻ chuyên sống nhờ liếm gót giầy Tây và sự bố thí
của ngoại bang. Không ngoa chút nào, khi đọc những liệt kê về cái mất của bên
thua cuộc, nào là “Mất Nước”, “Mất nhà cửa, tài sản”,
“Mất gia đình vì ly tán mỗi người mỗi nơi lúc chạy loạn, hoặc đi tha hương, vì
phải đi học tập cải tạo”, “Mất lương lậu hàng tháng trước đây”, “Mất hết tiền
bạc gom góp trước năm 1975”…, và còn nhiều nữa. Những so sánh này càng cho
thấy tác giả bài viết có cái nhìn rất thiển cận, cái tâm hẹp hòi, chỉ thấy lợi
trước mắt mà không thấy được giá trị lớn nhất của Đại thắng 30-4-1975 là đem
lại hòa bình, độc lập, thống nhất non sông cho dân tộc Việt Nam. Chẳng lẽ các
vị không thấy sự thanh bình trên đất nước Việt Nam 40 năm qua? Đất nước Việt Nam không còn
bom rơi, đạn nổ, không còn đổ máu, hy sinh, chết chóc (dù từ phía nào)?. Mọi
người dân, trẻ em Việt Nam được tự do vui chơi, đi lại, học hành, nhân dân thế
giới được đến thăm, du lịch thưởng ngoạn các danh lam, thắng cảnh, đặc sản của
Việt Nam, v.v. Việt Nam ngày càng trở thành điểm đến hấp dẫn, đáng sống đó sao?
Đó chẳng phải là điều tốt đẹp nhất mà Đại thắng 30-4-1975 mang lại, không chỉ
cho dân tộc Việt Nam ,
mà còn cho cả nhân dân thế giới.
Vả lại, dân
tộc Việt Nam là một, đất nước Việt Nam là một, được hình thành, phát triển,
trường tồn qua bao đời, hàng nghìn năm dựng nước và giữ nước. Vậy, sao nói là
“mất nước” được! Không lẽ các vị vẫn muốn chia cắt, chia rẽ dân tộc này? Không
lẽ vì những đồng Đô-la của Mỹ bố thí cho, mà các vị sẵn sàng mang bom, đạn rải
xuống mảnh đất này? Chẳng lẽ các vị thích nghe tiếng nổ của bom, đạn, tiếng gào
thét, khóc than của trẻ em, các bà mẹ trong những trận càn, trận bom na-pan hơn
là nghe những lời ca tiếng hát vang lên trong thanh bình. Các vị hãy nhìn sang
những quốc gia đang bị chia cắt, chiến tranh hiện nay để thấu hiểu nỗi khổ, đau
thương của nhân dân các nước đó, gia đình thì ly tán, chết chóc, đói nghèo, mới
thấy được giá trị của hòa bình, thống nhất, độc lập trên đất Việt Nam. Cũng
phải nói thêm rằng, sau khi giành chiến thắng, đã không hề có cuộc “tàn sát”,
“trả thù” nào của những người “thắng cuộc” đối với những người “thua cuộc”.
Điều này hoàn toàn khác với chính quyền Ngô Đình Diệm, với Luật 10/59 đã từng
mang máy chém đi đàn áp những người cộng sản, tham gia kháng chiến giành độc
lập cho dân tộc.
Các vị cũng
cần biết rằng, để có hòa bình như hôm nay, những người “thắng cuộc” đã không hề
so đo, ăn đói, chịu cực khổ, đói rét, nếm mật, nằm gai, sẵn sàng hy sinh cả
xương máu chỉ mong muốn đất nước được độc lập, thống nhất, chấm dứt cảnh bom
rơi, đạn nổ, thịt nát, xương tan để nhân dân hai miền, mọi nhà được sống trong
hòa bình, yên ổn. Với chính sách đại đoàn kết toàn dân tộc, truyền thống thương
yêu, đùm bọc, đánh kẻ chạy đi, không ai nỡ đánh kẻ chạy lại, nhân dân Việt Nam
luôn bao dung, tha thứ cho mọi lỗi lầm của người “thua cuộc”, tạo điều kiện để
họ có cuộc sống ấm no, hạnh phúc, bình đẳng, phát triển như bao người dân bình
thường khác. Vì vậy, “quay đầu là bờ”, “đừng cố đấm ăn xôi” các vị ạ!