Tre Việt - Đại hội XII của Đảng Cộng sản
Việt Nam thành
công, nhân dân cả nước phấn khởi, bạn bè quốc tế khắp năm châu gửi điện chúc
mừng. Sự kiện này đã được truyền thông trong nước và quốc tế đưa tin. Đó là sự
thật hiển nhiên. Thế mà, bác sĩ Đào Trọng Thể bút hiệu Đào Như, là người Việt Nam ,
sống lang bạt kỳ hồ trên đất Mỹ lại “tai điếc, mắt mù” đơm đặt đủ điều, xuyên
tạc sự thật trong bài viết ngày 15-3-2016 đăng trên ViệtNamdaily.com. Xin tạm
nêu những cái “ngu” trong bài viết của Đào Như:
Thứ nhất, đăng ảnh tượng đài V.I. Lê-nin tại Hà Nội để minh họa bài
viết của mình, Đào Như chú thích ảnh: “Tượng đài Lê-nin tại Hà Nội, gần Đại sứ
quán Trung Quốc - được canh gác cẩn mật ngày đêm”. Thật nực cười, Đào Như có mù
không? Đào Như chống mắt, mở miệng thử hỏi khách du lịch trong và ngoài nước
xem: Tượng đài V.I. Lê-nin trong công viên V.I. Lê-nin nằm trên mặt phố Điện
Biên Phủ, Trần Phú và Hoàng Diệu, có công an canh gác không? Câu trả lời là
không. Vậy mà ở tận nước Mỹ, Đào Như ngồi một chỗ như “ếch ngồi đáy giếng” lại
dùng kỹ thuật phô-tô-xốp để ghép ảnh và chú thích minh họa cho bài viết để đánh
lừa người đọc. Đúng là Đào Như được xếp vào hàng “đại ngu” trong thời đại kỹ
thuật số ngày nay.
Thứ hai, trong bài viết, Đào Như sử dụng cụm từ “một mình một chợ,
quyền lực của ông Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam,…” nhằm ám chỉ quyền lực
chỉ tập trung một mình ở cá nhân Tổng Bí thư. Điều này, Đào Như giả “mù, điếc”
để viết càn. Bởi, Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh
đạo và làm việc theo nguyên tắc tập thể - do đó quyền lực không tập trung ở một
cá nhân nào. Điều này được quy định rõ trong Điều lệ của Đảng Cộng sản Việt Nam .
Có thể “thông cảm” cho Đào Như là người ngoài Đảng! Song, “một mình” làm sao
họp được chợ? Thế mà Đào Như lại nói “một mình một chợ”. Một mình tự bán tự mua
à? Ngu đến thế là cùng.
Thứ ba, Đào Như viết “không kèn không trống không một loan báo
trước dân chúng hay ngay cả người dân Thủ đô Hà Nội, đùng một cái Thông tấn xã
Việt Nam loan tin phiên bế mạc của Hội nghị Ban Chấp hành Trung ương lần 2 khóa
XII”. Ai cũng biết, trên các phương tiện thông tin báo, đài truyền hình của
Việt Nam đều công khai đưa tin về kỳ họp của Hội nghị Ban Chấp hành Trung ương
Đảng Cộng sản Việt Nam lần thứ hai (khóa XII), thế mà Đào Như lại nhắm mắt viết
là “loan tin”. Đây là sự điêu ngoa, bịp bợm trắng trợn của Đào Như. Hơn nữa,
theo phong tục của người Việt Nam chỉ khi nào một người cụ thể nào đó mất đi,
khi đưa tiễn người quá cố về với đất mẹ thì người ta mới ví von câu “không kèn,
không trống” để chỉ rằng chết không kèn, không trống. Có ai sử dụng cách nói,
viết này để ví với một tập thể bao giờ? Hiển nhiên, Đào Như lại cố tình ngu.
Ông ta viết “loan tin” kiểu hàng tôm, hàng cá, của những người nhàn cư vi bất
thiện, ngồi lê mách lẻo. Một tổ chức hẳn phải có thông báo, thông cáo báo chí,
đâu có kiểu “loan tin” - tin đồn như Đào Như viết.
Thứ tư, việc Bộ Chính trị trình Ban Chấp hành Trung ương (khóa
XII) xem xét, quyết định giới thiệu nhân sự ứng cử vào các chức danh trong bộ
máy nhà nước để Quốc hội xem xét là công việc bình thường và đúng luật định.
Bởi, Đảng Cộng sản Việt Nam chỉ lãnh đạo bằng đường lối, không bao
biện làm thay; Đảng giới thiệu đội ngũ cán bộ của mình tham gia ứng cử trong bộ
máy nhà nước là lẽ đương nhiên. Đâu có phải Đảng Cộng sản Việt Nam chỉ định cán bộ của mình giữ các chức danh
trong bộ máy nhà nước. Thử hỏi Đào Như, ngay tại nước Mỹ: hai đảng Cộng hòa và
Dân chủ hiện thời cũng đang chạy đua quyết liệt để giới thiệu người đại diện
cho đảng mình để tham gia bầu cử tổng thống đó sao? Đây liệu có phải Đào Như
“ấu trĩ” mà viết đầy mâu thuẫn? Đây là tư duy “ngu tối” của Đào Như.
Thứ năm, sự kiện toàn bộ máy làm việc là việc làm thường xuyên của
bất kỳ một tổ chức nào, chứ chẳng phải nói đến bộ máy làm việc của chính phủ,
hay quốc hội của bất kỳ một nước nào. Ở Việt Nam,
việc thường xuyên kiện toàn các chức danh của Chính phủ được tổ chức theo Luật
tổ chức Quốc hội Việt Nam cũng là lẽ đương nhiên, sao gọi là vi
hiến. Đào Như lại “giả ngu” để nói, viết càn với dụng ý xấu.
Thứ sáu, Tổng thống B. Obama sẽ có chuyến thăm chính thức Việt Nam,
điều này được cả Chính phủ Việt Nam và Hoa Kỳ tuyên bố công khai trên các
phương tiện thông tin đại chúng. Việc đón tiếp và lịch trình làm việc ra sao
được Bộ Ngoại giao hai nước thống nhất, đâu có theo ý kiến riêng của một cá
nhân nào đó. Ấy thế mà, Đào Như cậy cái “trí khôn” của ta đây, ra điều “ta
biết” cũng nhắm mắt viết càn. Đúng là ngu “như bò”.
Thứ bảy, từ khi thành lập đến nay, chưa bao giờ
Đảng Cộng sản Việt Nam,
hay bất kỳ một đảng viên nào của Đảng khẳng định: “Cương lĩnh của Đảng quan
trọng hơn Hiến pháp”. Thế mà, Đào Như một kẻ sống tha hương nơi đất khách:
miệng nói yêu Tổ quốc mà cái tay lại viết xuyên tạc toàn điều xằng bậy rằng,
“Cương lĩnh của Đảng Cộng sản Việt Nam quan trọng hơn Hiến pháp”. Hay đây chính
là quan niệm riêng của Đào Như, của riêng cái đảng “quái dị” mà Đào Như theo
đuổi, tôn thờ? Đúng là kiểu “suy bụng ta ra bụng người” của bác sĩ Đào Trọng
Thể, thật là ngu hết phần người khác. Là bác sĩ ông hãy chuyên tâm chữa bệnh
cho tốt; không có nhãn quan về chính trị, tốt nhất ông đừng có mà tham gia, kẻo
làm hoen ố danh bác sĩ mà nhận thức vớ vẩn về xã hội đến thế thì tội nghiệp lắm
Đào Trọng Thể - Đào Như ạ!