Tre Việt - Phạm Nhật Bình vừa có bài: “Cộng sản Việt Nam tự tố
cáo?” đăng trên facebook Việt Tân cho rằng: “Ngay trong thời gian dịch bệnh
hoành hành khắp nước, mối quan tâm của Đảng Cộng sản Việt Nam không phải là
sinh mạng người dân mà là đại hội đảng lần thứ 13 sẽ diễn ra vào đầu năm 2021”(!).
Nói vậy là sai hết rồi. Đảng Cộng sản Việt Nam lúc này đặt lên hàng đầu nhiệm vụ
chống dịch COVID-19, cùng với đó là phải bảo đảm phát triển sản xuất, thực hiện
an sinh xã hội. Chỉ thị 16 của Thủ tướng Chính phủ đã cho thấy rõ điều này. Đồng
thời, quan tâm đến công tác tổ chức đại hội đảng các cấp tiến tới Đại hội XIII
của Đảng vào năm 2021. Vấn đề này thuộc về kế hoạch của Đảng đã đề ra, cứ 5 năm
là một nhiệm kỳ của Đảng, hết nhiệm kỳ phải tổ chức đại hội đề ra đường lối, chủ
trương lớn phát triển đất nước, bảo vệ Tổ quốc cho 5 năm tiếp theo và bầu ban
chấp hành của tổ chức đảng các cấp. Đây là việc làm định kỳ 5 năm một lần. Vì 5
năm diễn ra một lần nên công tác lãnh đạo, chỉ đạo, tổ chức thực hiện phải
nghiêm túc, chặt chẽ. Đảng quan tâm thì có gì sai đâu. Nhưng Đảng còn phải quan
tâm nhiều vấn đề khác như nói ở trên, chứ không chỉ quan tâm về đại hội Đảng.
Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng chủ trì họp Bộ Chính trị về công tác phòng, chống COVID-19 (Ảnh: TTXVN) |
Xin hỏi, căn cứ vào đâu mà Phạm
Nhật Bình lại đưa ra nhận xét: “mối quan tâm của Đảng Cộng sản Việt Nam không
phải là sinh mạng người dân”? Đó là nhận xét bừa. Việc chống dịch Covid-19 đang
được toàn Đảng, toàn dân, toàn quân hết sức quan tâm và quyết liệt tổ chức thực
hiện đồng bộ nhiều giải pháp để ngăn chặn sự lây lan của dịch bệnh. Vì thế, đến
nay, mặc dù Việt Nam nằm sát Trung Quốc (nơi có tâm dịch từ đầu) và có số lượng
lớn người Việt Nam ở vùng tâm dịch từ châu Âu, Mỹ về nước thời gian qua, nhưng
Việt Nam đang là một trong 5 quốc gia có số người mắc COVID-19 ít (hơn 200 người,
chính xác đến sáng 05/4 là 240 người) và chưa có ca tử vong vì dịch này. Điều
đáng nói là kết quả đó của Việt Nam đạt được trong điều kiện nguồn lực y tế hạn
chế nhiều mặt so với các quốc gia phát triển ở châu Âu, ở Mỹ. Trong khi ở các
quốc gia có nguồn lực y tế phát triển ở châu Âu, ngay cả Mỹ thì số người nhiễm
vius Corona và số ca tử vong vì dịch này lại lớn hơn Việt Nam gấp nhiều nhiều lần.
Như vậy, mới chứng tỏ nỗ lực dập dịch của toàn Đảng, toàn dân, toàn quân ta. Vì
thế, nhiều tổ chức, học giả, chính khách quốc tế ca ngợi và đánh giá cao nỗ lực
dập dịch Covid-19 của Đảng, Nhà nước, Chính phủ và nhân dân Việt Nam. Vậy mà
Bình đưa ra câu nhận xét ở trên thì đúng như người trên trời rơi xuống là sao? Chẳng
nhẽ, cả nước đều biết và cùng đóng góp sức người, sức của, chung sức đồng lòng
chống Dịch, những mong sớm dập được Dịch; các tổ chức quốc tế, học giả, chính
khách ngợi ca công tác chống dịch COVID-19 của Việt Nam; theo công bố của Viện khảo sát quốc tế Dalia
(có trụ sở tại Đức) kết quả khảo sát 45 nước trên thế giới, Việt Nam là nước đứng
đầu về chỉ số hài lòng của người dân vì Chính phủ có các biện pháp quyết liệt
kiểm soát dịch COVID-19; thế mà
Bình lại cho rằng “mối quan tâm của Đảng Cộng sản Việt Nam không phải là sinh mạng
người dân” là sao?
Không biết mắt mũi Bình để đâu mà viết bừa rằng: “Xét trong dòng chảy lịch sử
đất nước Việt Nam, từ ngày người Pháp đặt nền đô hộ, sự xuất hiện của Đảng Cộng
sản Việt Nam chỉ một lần duy nhất nắm được ngọn cờ do triệt để lợi dụng được
lòng yêu nước của toàn dân năm 1945”. Đúng là Tháng Tám năm 1945, dưới sự lãnh
đạo của Đảng, nhân dân ta đã nhất tề đứng lên làm nên cuộc cách mạng bằng sức mạnh
của khối đại đoàn kết toàn dân tộc giành được chính quyền về tay nhân dân mà
không phải đổ máu. Điều này thì Bình đã đúng. Nhưng mắt Bình có vấn đề gì mà
không nhìn thấy với Chiến thắng Điện Biên Phủ (tháng 5/1954) cũng bằng sức mạnh
của khối đại đoàn kết toàn dân tộc dưới sự lãnh đạo của Đảng mà bằng sức người
với xe đạp thồ, gồng gánh của biết bao dân công đã chuyển được lương thực, thực
phẩm từ miền xuôi lên miền núi (Điện Biên Phủ) đã vượt qua biết bao dốc cao, vực
sâu để chiến thắng được những chiếc máy bay hiện đại chở hàng của thực dân
Pháp. Ấy là chưa kể nguồn lương thực, thực phẩm cũng hầu hết từ nhân dân mà ra,
từ công sức lao động và đóng góp của nhân dân trong điều kiện đất nước còn nhiều
khó khăn, tiềm lực kinh tế còn yếu, lại bị kẻ thù bao vây, chưa có sự giúp đỡ
nhiều của bạn bè quốc tế. Điều này đã được chính người Pháp cay đắng thừa nhận.
Kẻ thù của dân tộc ta còn nhìn thấy, thế mà Bình nhắm mắt nói bừa là sao?
Trong kháng chiến chống Mỹ, cứu nước nếu không có sự
chung sức, đồng lòng của toàn dân, toàn quân thì chỉ mình Đảng Cộng sản Việt
Nam với mấy triệu đảng viên xin hỏi có thể đánh thắng một kẻ thù có tiềm lực
kinh tế, quân sự,… mạnh nhất thế giới không? Nhân dân không thực hiện “xe chưa
qua thì nhà không yên”, “thóc không thiếu một cân”, “quân không thiếu một người”,…
thì có tạo nên sức mạnh để giành chiến thắng theo quy luật của chiến tranh: “mạnh
được yếu thua”? Trong cuộc tổng tiến công và nổi dậy Xuân 1975, không có sự nổi
dậy của quần chúng nhân dân mà chỉ bằng sự tấn công của các binh đoàn chủ lực
thì chính quyền của Tổng thống Dương Văn Minh được quan thầy Mỹ giúp sức có chịu
đầu hàng?
Vậy
nên, hãy mở mắt ra Phạm Nhật Bình ạ! Đường còn dài, mà cứ mắt nhắm mắt mở thì “đường
quang không đi lại húc quàng bụi rậm”, nhanh chóng hết đời đấy! Một lần nữa,
hãy mở mắt to ra! Bình chỉ mở được mắt khi có cái tâm trong sáng. Khi tâm mà u tối thì mắt chắc
chắn sẽ mờ. Đó là lời khuyên dành cho những kẻ tâm địa đen tối, lòng dạ hẹp hòi
Bình ạ!./.