Jul 26, 2014

NÓI NGU NHƯ “GS” NGUYỄN HUỆ CHI

Tre Việt -  Nhân dân ta thường có câu: “Ngu như bò”, nhưng ngày nay phải nói lại là “Nói ngu nhưGS Nguyễn Huệ Chi” thì mới đúng. Tại sao?
Ngày 26-7-2014, trên trang Boxit do chính mình lập ra, trong lời dẫn cho bài Tác dụng pháp lý của thư Phạm Văn Đồng qua lăng kính ba phán quyết Tòa án Quốc tế, của Phạm Quang Tuấn (không bàn đến tính đúng sai bài viết trên của Phạm Quang Tuấn), “GS” Nguyễn Huệ Chi viết: Ngu dại thay những ai vì quá nôn nóng tìm đường cứu nước vào những năm 20-30 thế kỷ trước, đem tấm lòng nhiệt huyết băng vời sang Tàu sang Nga để chỉ mua lấy một sợi dây thừng về quấn chân dân tộc. Chao ôi! Bao nhiêu máu và nước mắt của biết bao thế hệ người con ưu tú của dân tộc mới giành được độc lập dân tộc, giành quyền làm người cho con dân đất Việt; trong đó, có cả cái người được gọi là Giáo sư mang tên Nguyễn Huệ Chi kia. Ấy thế mà giờ đây khi được quyền làm người, được học hành để có cái chức danh Giáo sư mà người ta lại nói, viết xuẩn ngốc là thế, liệu có xứng với cái chức danh khoa học ấy không? Hẳn là chức danh khoa học cao quý đã đặt nhầm vào cái tên của kẻ “ăn cháo đá bát” mất rồi. Trong những năm tháng đất nước phải chống ngoại xâm những người nông dân đã một nắng hai sương, vất vả làm vậy để làm ra hạt lúa, củ khoai, nhưng mình còn phải ăn đói và những người công nhân đã phải sớm khuya và phải mặc những tấm áo, manh quần còn vá để Nguyễn Huệ Chi có cái ăn, cái mặc và được học hành. Vậy mà nay con người ấy có được chức danh Giáo sư lại trở thành kẻ vô ơn là vậy. Thật uổng công của những người nông dân và cũng thật phí công của những người công nhân! Cứ theo cách nói của vị “GS” Chi thì dân tộc Việt Nam vẫn phải làm kiếp ngựa trâu thì mới đúng sao? Tư duy kiểu gì mà kỳ quặc vậy? Không biết dòng máu đang chảy trong con người này có phải là dòng máu Lạc hồng không? Chắc là không rồi. Vì người Việt Nam từ bao đời nay không có ai có tư duy bệnh hoạn vậy. Dân tộc Việt Nam dù có nghìn năm bị phong kiến phương Bắc đô hộ, nhưng đã quyết “Rũ bùn đứng dậy sáng lòa”. Đánh đổ quân xâm lược giành độc lập dân tộc. Tư duy không muốn làm người mà chỉ thích làm kiếp ngựa trâu thì không chỉ Việt Nam mà cả thế giới này không nơi nào có cả. Vậy mà nó lại tồn tại trong não trạng của Nguyễn Huệ Chi. Thật chớ trêu, con người này mặt người, não động vật mất rồi./.

Jul 25, 2014

GIÁO SƯ NGUYỄN VĂN TUẤN NHẬN THỨC MÙ MỜ, THIẾU NIỀM TIN

Tre Việt - GS Nguyễn Văn Tuấn với bài “Việt Nam sẽ đi về đâu?” được   một vài trang mạng đăng tải, ngày 25-7-2014. Đọc bài viết không hiểu là Giáo sư (không biết có đúng là GS không, hay GS tự phong) mà Nguyễn Văn Tuấn lại có nhận thức mù mờ, thiếu niềm tin thế!
Vị GS viết: Việt Nam theo đuổi mục tiêu XHCN, nhưng hình như chẳng ai biết hình thù cái XHCN đó ra sao, vì nơi khai sinh ra cái chủ nghĩa đó đã khai tử trước khi nó hình thành. Cũng chẳng ai biết khi nào thìđạt được XHCN, vì ngay cả ngài Tổng Bí thư từng nói “Đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa”. Nói tóm lại, chúng ta chẳng biết Việt Nam sẽ đi về đâu”. Đúng là Việt Nam theo đuổi mục tiêu xây dựng xã hội XHCN. Một xã hội chưa có trong tiền lệ, nhưng không có nghĩa là “không ai biết cái hình thù XHCN đó ra sao”. Thật vậy, Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên CNXHđã chỉ rõ các đặc trưng của xã hội XHCN mà nhân dânta đang xây dựng là một xã hội: “Dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh; do nhân dân làm chủ; có nền văn hóa phát triển cao dựa trên lực lượng sản xuất hiện đại và quan hệ sản xuất tiến bộ phù hợp; có nền văn hóa tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc; con người có cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc, có điều kiện phát triển toàn diện; các dân tộc trong cộng đồng Việt Nam bình đẳng, đoàn kết, tôn trọng và cùng giúp nhau phát triển; có Nhà nước pháp quyền XHCN của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân do Đảng Cộng sản lãnh đạo; có quan hệ hữu nghị và hợp tác với các nước trên thế giới”. Rõ như ban ngày như thế, mà sao GS Tuấn lại viết không ai biết hình thù xã hội ấy ra sao? không biết hay cố tình không biết?
Và cũng đúng là mô hình XHCN ở Liên Xô đã sụp đổ, nhưng không có nghĩa là sai lầm của lý luận về CNXH, mà chỉ là sự sụp đổ của một mô hình cụ thể, vì nhiều nguyên nhân. Đó cũng là kinh nghiệm cho chúng ta - nước đi sau rút kinh nghiệm không mắc phải những sai lầm của các nước đã đi trước. Cứ kiểu lý sự như GS Tuấn thì làm gì có phát minh, sáng kiến. Bởi, làm gì cũng phải có trong tiền lệ. Xin hỏi, như vậy thì xã hội phát triển được sao? Xây dựng một xã hội mới cũng thế, dù chưa có trong tiền lệ, nhưng vững tin rằng xây dựng xã hội ấy phải tốt đẹp hơn các chế độ xã hội trước đó thì nhất định chúng ta sẽ thành công. Còn tình trạng nhận thức mù mờ, bán tín bán nghi như GS thì khó thành công được. Bởi như vậy thì sẽ không toàn tâm, toàn ý vào xây dựng xã hội mớikhông tạo thành sức mạnh tổng hợp của toàn dân tộc, không kết hợp được sức mạnh trong nước với tinh hoa của thế giới vào công cuộc kiến thiết đất nước. Mong sao GS Tuấn, đã có hàm GS thì phải xứng tầm với cái chức danh khoa học ấy để không phải hổ danh, vì người ta cho rằng đó chỉ là hư danh.
Việc xây dựng một xã hội mới với các đặc trưng như đề cập ở trên là công việc khó khăn, lâu dài, nhất là trong quá trình xây dựng xã hội ấy lại có những người thiếu niềm tin như GS Tuấn thì lại càng khó khăn, lâu dài hơn. Tổng Bí thư có nói “Đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa” cũng là vì thế.
GS Tuấn lấy số liệu chứng minh thu nhập bình quân đầu người ở Việt Nam còn thấp so với một số nước từ đó kết luận một câu xanh rờn: “Tất cả các nước vừa kể đều theo Mỹ, chẳng có ai theo Tàu vàchẳng ai muốn tiến lên XHCN cả. Lại một lần nữa chứng tỏ sự hoài nghi của chúng ta về GS thật, GS rởmđược đặt ra. Tại sao lại cứ phải theo nước nọ, nước kia, tính độc lập “quẳng” đi đâu rồi hỡi GS? Ta cũng xây dựng CNXH, Trung Quốc cũng vậy, nhưng Trung Quốc xây dựng CNXH mang đặc sắc Trung Quốc thì làm sao ta “theo” được. Ta xây dựng CNXH theo mô hình của Việt Nam. Tất nhiên, trong mô hình xã hội XHCN mà các nước xây dựng có nét tương đồng, nhưng cũng có những nét riêng.
Vị GS còn viết: Một mặt, họ chỉ trích thế giới phương Tây, thậm chí xem Mỹ là kẻ thù, nhưng trong thực tế thì họ thích đi máy bay Airbus và Boeing, và thích gửi con cái sang Mỹ và các nước phương Tây học! Điều này cho thấy, GS Tuấn có sự nhầm lẫn, không có sự phân biệt rõ ràng. Cần thấy rằng, phê phán phương Tây không phải về mặt trình độ khoa học - công nghệ, về sự phát triển của lực lượng sản xuất, trình độ quản lý trong sản xuất,… mà về mặt này chúng ta còn phải học hỏi nhiều. Người ta phê phán phương Tây ở sự bất bình đẳng xã hội, ở xã hội ấy, số người chiếm giữ hầu hết tài sản của xã hội có tỷ lệ rấtthấp, trong khi đó, số người nghèo khổ, vô gia cư lại chiếm tỷ lệ rất cao. Nhẽ ra với sự phát triển sản xuất như các nước ở phương Tây thì người lao động được hưởng thành quả của mình nhiều hơn cái mà họ đang được hưởng, số người nghèo khó, thất nghiệp phải ít, thậm chí không có và không còn tình trạng người vô gia cư nữa thì mới đúng. Nhưng thực tế ở các nước phương Tây không như thế. Do vậy, không chỉ máy bay Airbus và Boeing mà còn nhiều thành quả của phương Tây thể hiện sự phát triển văn minh ca nhân loại thì ai cũng muốn được hưởng và cần bảo đảm để mọi người cùng được hưởng thụ. Không vì thế mà nhầm lẫn, đánh tráo khái niệm, cố tình cho hết “vào một giọ” là không đúng tinh thần của ta từ trước đến nay. Ngay từ thời chống thực dân Pháp, đế quốc Mỹ chúng ta cũng không bài hàng hóa của Pháp, Mỹ, trong chiến đấu ta còn lấy vũ khí của họ để đánh họ cơ mà. Và vì Mỹ và phương Tây có trình độ khoa học - công nghệ tiên tiến, hiện đại; trình độ quản lý khoa học,… nên ở đó có nhiều du học sinh Việt Nam cũng là điều dễ hiểu. Ngay ở các nước đó cũng có học sinh học ở nước ta những thứ cần cho nước họ. Trong thế giới mở như ngày nay, việc giao lưu, học hỏi lẫn nhau có gì là lạ mà GS phải đao to búa lớn thế làm gì./.

Jul 18, 2014

Tại sao Nguyễn Trung lại đặt vấn đề hiện nay phải "cứu nước"?

        Tre Việt - Trước hết, phải nói luôn rằng, cách đặt vấn đề hiện nay phải “cứu nước” trong bài viết “Còn cay đắng hơn cả câu chuyện Mỵ Châu - Trọng Thủy” của Nguyễn Trung được một số trang mạng đăng tải vừa qua, là cách đặt vấn đề sai trái.
          Tại sao lại SAI TRÁI?
          Ai cũng biết đất nước ta được độc lập, tự do từ năm 1945, khi Bác Hồ đọc Tuyên ngôn độc lập, ngày 02-9, Người thay mặt quốc dân đồng bào đã trịnh trọng tuyên bố với thế giới rằng: “Nước Việt Nam có quyền hưởng tự do và độc lập, và sự thực đã thành một nước tự do và độc lập”. Vậy mà ngày nay, Nguyễn Trung lại đặt vấn đề phải “cứu nước” là sao? Đành rằng, Việt Nam cũng như mọi quốc gia khác trên thế giới không thể có một thể chế chính trị nào mà mang lại sự vừa lòng cho tất cả mọi người, nhưng những người không hài lòng là số ít. Do vậy, không nên đem sự không “vừa lòng” của mình để suy diễn mọi người cũng không hài lòng như mình nên phải “cứu nước”. Nó cũng tương tự như trong gia đình ông, những điều ông đang làm chắc gì đã vừa lòng mọi con cháu ông. Điều này thể hiện chính trong một bài viết của ông, đã nói rằng, con cháu khuyên ông già rồi, nên nghỉ ngơi, không nên viết những điều “góp ý” này nọ, nhưng ông vẫn “phải viết góp ý” cho đất nước. Chỉ có điều, những “góp ý” của ông luôn tỏ sự “chọc ngoáy”, thiếu sự chân thành. Con cháu ông khuyên ông nghỉ ngơi là vì thế. Nói vậy, để thấy rằng, mọi nhà nước trên thế giới không có nhà nước nào vừa lòng với tất thảy thành viên của đất nước. Nếu vậy, thì chẳng cần đến nhà tù, nhưng điều này là chưa thể. Trên thế giới hiện nay, đất nước nào mà chẳng có nhà tù giam giữ những người vi phạm pháp luật. Hãy hỏi những người này xem họ có vừa lòng với đất nước của mình không? Câu trả lời chắc chắn sẽ là không. Họ có đòi “cứu nước” như ông không? Cũng là không nốt. Điều ấy cho thấy, tư cách ông với những người đã vi phạm pháp luật phải ở tù thì ông còn phải rèn giũa nhiều hơn rồi. Tôi được biết ông tuổi đã cao, sức yếu, trước đây có đóng góp chút ít cho đất nước, nhưng không hiểu sao về già ông lại giở chứng mấy cái trò này, làm mờ ám những đóng góp trước đây của ông cho đất nước, dân tộc. Há chẳng uổng lắm sao? Mong ông hãy tỉnh lại để những năm cuối đời không mắc phải sai lầm ngớ ngẩn như thế này nữa, để con cháu không phải xấu hổ khi có ai đó nói về ông.
          SAI như thế nào?
          1. Ông hiểu đất nước một cách thiển cận và xóa nhòa gianh giới giữa các nhà nước. Theo cách ông viết thì đất nước chỉ là nơi cộng đồng người Việt sinh sống từ thế hệ này sang thế hệ khác (chỉ về mặt tự nhiên, lịch sử). Điều ấy đúng, nhưng chưa đủ. Đất nước không chỉ là nơi cộng đồng các thế hệ người Việt sinh sống từ thế hệ này sang thế hệ khác, mà còn phải gắn liền với một thể chế chính trị nhất định (dưới góc nhìn chính trị - xã hội). Có như vậy, mới phân biệt được các nhà nước khác nhau trong lịch sử phát triển của dân tộc Việt Nam ta, như: nhà nước phong kiến Việt Nam, nhà nước Việt Nam XHCN,… Nhưng với cách lập luận của ông thì nhà nước nào cũng giống nhà nước nào. Vậy há chẳng phải nhân dân ta đã đổ biết bao xương máu để đánh đổ chế độ thực dân, phong kiến để xây dựng lên một nước Việt Nam mới - nhà nước công nông và nước Cộng hòa XHCN Việt Nam ngày nay - lại uổng công sao? Chính cái nhìn thiển cận của ông, nên ông mới phê phán Tổng Bí thư yêu cầu bảo vệ Tổ quốc “lúc này vẫn kiên định hàng đầu là bảo vệ chế độ, bảo vệ Đảng”. Bởi theo ông như thế “thì làm sao giữ được nước?”. Từ đó, ông chất vấn: “Tại sao không đặt vấn đề ngược lại: Lấy giữ nước, cứu nước làm nhiệm vụ trung tâm, qua đó thay đổi chế độ, thay đổi hay là lột xác Đảng để trở thành Đảng của dân tộc? Đất nước không cứu được, liệu Đảng sẽ còn tồn tại?”. Ông còn nhấn mạnh “Đặt vấn đề hay không đặt vẫn đề cứu nước chính là ở điểm nghiêm trọng này”. Với cách lập luận trên cho thấy rõ tim đen của ông là muốn thay đổi thể chế chính trị ở nước ta hiện nay. Chẳng qua, ông mượn cớ bảo vệ Tổ quốc, bảo vệ đất nước để thay đổi thể chế chính trị. Đó mới thực sự là cái đích ông nhắm tới, còn về mặt chủ quyền lãnh thổ quốc gia có bị sứt mẻ chút ít ông cũng chẳng quan tâm. Xin nhắc lại quan niệm bảo vệ Tổ quốc của Đảng Cộng sản Việt Nam được ghi trong các văn kiện của các đại hội có nội hàm rất rộng mà ông chắc chắn đã biết. Đó là: Bảo vệ Tổ quốc XHCN là bảo vệ vững chắc độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ, bảo vệ an ninh quốc gia, trật tự, an toàn xã hội và nền văn hóa; bảo vệ Đảng, Nhà nước, nhân dân và chế độ XHCN; bảo vệ sự nghiệp đổi mới và lợi ích quốc gia, dân tộc. Qua đó cho thấy, quan niệm của ông về đất nước, Tổ quốc quá thiển cận.
          Mặt khác, ông không nhìn nhận đất nước dưới con mắt lịch sử. Với cái nhìn phiến diện như vậy, ông mới cho rằng: “Đất nước không cứu được, liệu Đảng sẽ còn tồn tại?”. Sao ông không thấy rằng, không có Đảng Cộng sản Việt Nam thì đất nước có được độc lập, tự do như ngày nay, hay vẫn chìm đắm trong nô lệ? Trước khi Đảng Cộng sản ra đời, đất nước Việt Nam có độc lập, tự do rồi chắc. Thế mà ông viết như rô-bốt không biết nghĩ như vậy! 
          2. Ông đã “vơ đũa cả nắm” khi kêu gọi chống Trung Quốc. Đúng là Trung Quốc có hành động sai trái khi đưa giàn khoan Hải Dương-981 ngang nhiên đặt trong vùng biển Việt Nam. Hành động đó bị người người Việt Nam ta ở trong nước hay sinh sống, học tập, công tác ở nước ngoài cùng cộng đồng quốc tế cực lực lên án được các phương tiện thông tin đại chúng đưa tin nên ai cũng biết. Cần khẳng định rằng, không một người Việt Nam nào từ trẻ đến già mà lại không tỏ rõ thái độ căm phẫn trước hành động tai quái đó của Trung Quốc. Nhiều tổ chức, cá nhân đã không ngần ngại đóng góp công sức của mình tạo thành sức mạnh tổng hợp kiên quyết đấu tranh yêu cầu Trung Quốc rút giàn khoan chết tiệt ấy ra khỏi vùng biển của Tổ quốc. Nhưng rất ít người nhầm lẫn như Nguyễn Trung đòi chống cả Trung Quốc. Chỉ chống hành động hạ đặt giàn khoan Hải Dương-981 trái phép của Trung Quốc thôi, còn các hoạt động khác vẫn phải diễn ra bình thường, nhất là về giao thương kinh tế và cả về chính trị nữa,… Chỉ chống một bộ phận người Trung Quốc có hành động sai trái đưa giàn khoan Hải Dương-981 vào đặt trong vùng biển Việt Nam, chứ không phải chống mọi người Trung Quốc. Cần có sự phân biệt rành ròi giữa nhân dân Trung Quốc với bộ phận có hành động sai trái này, sao ông lại “vơ đũa cả nắm”. Ngay thời kỳ đất nước chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ, Bác Hồ cũng chỉ rõ chống nước Pháp thực dân và nước Mỹ đế quốc, chứ không chống nhân Pháp, nhân dân Mỹ. Thực tế cũng chứng minh rất nhiều người dân Pháp, Mỹ đã lên án chính phủ Pháp, Mỹ xâm lược Việt Nam và họ đã ủng hộ cuộc chiến tranh chính nghĩa của nhân dân ta đấy chứ. Với Trung Quốc hiện nay cũng tương tự như vậy - nhiều nhà đầu tư Trung Quốc đang làm ăn ở Việt Nam, tất nhiên đều vì lợi ích của cả hai bên - sao ông lại đặt vấn đề chống Trung Quốc là chống tất cả? Chính vì cái nhìn phiến diện của ông, nên ông đã phê phán Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, khi tiếp xúc với cử  tri Hà Nội và một số nơi khác có nói: phải kiên định giữ hòa bình, đoàn kết, bảo vệ chế độ, bảo vệ Đảng, bảo vệ nhà nước, bảo vệ nhân dân, không lầm lẫn đấu tranh chống những sai trái trên Biển Đông với 1,3 tỷ nhân dân Trung Quốc, phải kiên trì gìn giữ mối quan hệ hai nước đã xây dựng được từ lâu đời, phải đấu tranh bằng mọi biện pháp hòa bình - kể cả những biện pháp luật pháp quốc tế, phải đề phòng kẻ xấu kích động,… Từ đó, ông đưa ra kết luận sai như đã đề cập ở điểm 1 là: “Tất cả những điều Tổng bí thư đã nói trên hiển nhiên vẫn là nếp nghĩ cũ, vẫn là cách tính toán có giữ được chế độ mới giữ được nước”.
          3. Không có ai cho rằng làm cho Việt Nam mạnh lên là chống Trung Quốc cả. Phải chăng ông mắc bệnh hoang tưởng nên mới cho rằng: “Nếu ai nghĩ rằng làm cho Việt Nam mạnh như thế là chống Trung Quốc, thì cứ để cho họ bênh và bảo vệ Trung Quốc”. Ngay từ ngày khai giảng đầu tiên của nước ta Bác Hồ đã viết thư gửi các cháu học sinh và căn dặn: Non sông Việt Nam có trở nên vẻ vang hay không, có bước lên vũ đài vinh quang sánh vai cùng các cường quốc năm châu được hay không chính là nhờ một phần lớn ở công học tập của các cháu. Và ngày nay, khi Trung Quốc có hành động hạ đặt giàn khoan Hải Dương-981 sai trái trong vùng biển của ta, một số người có hành động sai trái do nhận thức chưa thấu đáo đã đập phá các cơ sở sản xuất của nhà đầu tư Trung Quốc ở Đồng Nai, Bình Dương, Hà Tĩnh gây thiệt hại không chỉ cho nhà đầu tư, mà còn cho cả đất nước ta nữa. Vì thế, các lãnh đạo của Việt Nam đều kêu gọi mọi người hãy làm tốt công việc được giao của mình là thể hiện tinh thần yêu nước, làm cho Việt Nam mạnh lên là thể hiện yêu nước. Thế mà ông lại cho rằng, có người suy nghĩ làm cho Việt Nam mạnh lên là chống Trung Quốc là sao?
     4. Tại sao ông lại nói: “Cho đến nay chưa thấy một thông báo nào đặt vấn đề đại hội tới sẽ phải làm gì, Đảng sẽ phải làm gì, để đất nước mạnh lên”? Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên CNXH đã nói rõ đặc trưng của xã hội XHCN mà nhân dân ta xây dựng là một xã hội: “Dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh; do nhân dân làm chủ; có nền văn hóa phát triển cao dựa trên lực lượng sản xuất hiện đại và quan hệ sản xuất tiến bộ phù hợp; có nền văn hóa tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc; con người có cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc, có điều kiện phát triển toàn diện; các dân tộc trong cộng đồng Việt Nam bình đẳng, đoàn kết, tôn trọng và cùng giúp nhau phát triển; có Nhà nước pháp quyền XHCN của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân do Đảng Cộng sản lãnh đạo; có quan hệ hữu nghị và hợp tác với các nước trên thế giới”[1]. Đại hội XI, tới đây là Đại hội XII và những đại hội tiếp theo của Đảng cũng bàn đến việc xây dựng xã hội có các đặc trưng mà Cương lĩnh đã xác định ở trên. Vấn đề ấy đã công khai cho toàn dân và thế giới biết từ năm 2011 rồi còn gì? Sao ông lại cho rằng “Cho đến nay chưa thấy một thông báo nào đặt vấn đề đại hội tới sẽ phải làm gì, Đảng sẽ phải làm gì, để đất nước mạnh lên”. Không chỉ công khai cho bàn dân thiên hạ biết, mà trước đại hội toàn dân đã được tham gia ý kiến đóng góp vào bản Dự thảo Cương lĩnh và Dự thảo Văn kiện của Đại hội XI của Đảng nữa đấy. Ông đã quên sao? Đảng có giấu diếm gì đâu mà ông lại cho rằng, “Chẳng lẽ đấy là bí mật của Đảng - nghĩa là đất nước này là của riêng Đảng”. Xin thưa, chưa bao giờ và không bao giờ Đảng tuyên bố đất nước này là của riêng Đảng như ông suy diễn. Trái lại, Đảng khẳng định: “Đại đoàn kết dân tộc là đường lối chiến lược của cách mạng Việt Nam; là nguồn sức mạnh, động lực chủ yếu và là nhân tố có ý nghĩa quyết định bảo đảm thắng lợi của sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc”[2]. Để làm được điều đó, Đảng đang đẩy mạnh thực hiện Nghị quyết Trung ương 4 (khóa XI) về xây dựng Đảng, làm cho Đảng trong sạch vững mạnh đủ sức lãnh đạo toàn dân tộc thực hiện thắng lợi sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc./.


[1] Đảng Cộng sản Việt Nam- Văn kiện đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XI, Nxb CTQG, H. 2011, tr. 70.
[2] Đảng Cộng sản Việt Nam- Văn kiện đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XI, Nxb CTQG, H. 2011, tr.48.

Jul 14, 2014

Sự phi lý trong bài "Nước xa & lửa gần" của GS Tương Lai

         Tre Việt - GS Tương Lai gần đây có bài viết “Nước xa & lửa gần” được một số trang mạng đăng tải. Bài viết trên của GS Tương Lai viết nhiều, nhưng tựu trung là từ khi giàn khoan Hải Dương-981 của Trung Quốc ngang nhiên đặt trong vùng biển Việt Nam đã tạo ra thời cơ để Việt Nam liên minh với Mỹ chống Trung Quốc. Vị GS viết: “Còn gì xuẩn ngốc hơn khi kẻ cướp hung tợn đã đạp rào vào đến sân nhà, nhưng vì một “quan điểm đã được công khai nhiều lần” nên nhất quyết thà để cướp tràn vào giết cả nhà mình mà không kêu gọi hàng xóm góp sức đánh cướp. Ngược lại, vẫn trấn an hàng xóm rằng “về tổng thể trên các mặt đang phát triển tốt đẹp” khiến cho những bạn bè muốn giúp chủ nhà đánh cướp ngỡ ngàng! Vào thời điểm vận nước đang lâm nguy mà vẫn còn định làm vừa lòng Trung Quốc với luận điệu không “liên minh, liên kết, đồng minh với nước nào, không dùng nước thứ ba, để chống lại nước khác”. Phải chỉ rõ rằng, chìm sâu trong quyết sách đó là sự nhu nhược, hèn nhát sợ làm tổn hại đến “tình hữu nghị truyền thống” và kéo theo đó là những đòn trừng phạt của “người anh em cùng chung ‎‎ý thức hệ”!

        Tre Việt cho rằng dựa vào Mỹ để chống Trung Quốc là dốt và hèn.

          Tại sao lại DỐT? 
          1. Bên cạnh đường lối đối ngoại độc lập, tự chủ, hòa bình, hợp tác và phát triển, chính sách đối ngoại rộng mở, đa phương hóa, đa dạng hóa quan hệ quốc tế của Đảng và Nhà nước, Việt Nam đã thực hiện chính sách quốc phòng độc lập, tự chủ. Theo đó, Việt Nam không tham gia các liên minh quân sự, không là đồng minh quân sự của bất kỳ nước nào, không cho bất cứ nước nào đặt căn cứ quân sự ở nước mình và không dựa vào nước này để chống nước kia. Vậy thì việc kêu gọi liên minh với Mỹ để chống Trung Quốc là một hành động trái với chính sách của Đảng và Nhà nước cũng như nguyện vọng hòa bình của dân tộc Việt Nam.
          2. Mỹ đã làm gì đối với thế giới này và đã diễn trò đi đêm với Trung Quốc để “bứng” quần đảo Hoàng Sa của chúng ta đấy chứ. Thế giới bây giờ không còn là đơn cực như cách đây hơn 20 - 30 năm, khi mà Liên Xô tan rã còn Trung Quốc thì đang loay hoay tìm đường tiến lên. Mỹ và đàn em NATO bây giờ chỉ “võ mồm” và ngậm đắng nuốt cay khi nhìn Nga tát vỡ mồm Cruzia năm 2008 và mới đây là “xin tí đất” Ukraina (2014), cũng như “ngậm hột thịt” khi Trung Quốc chiếm bãi cạn Scarborough do Philippine quản lý (2013). Mà đâu chỉ có Philippine, các “đồng minh nhớn” của Mỹ tại khu vực là Nhật Bản và Hàn Quốc cũng chẳng đang phải tự bơi trong các cuộc tranh chấp đảo với Trung Quốc và Nga từ hàng chục năm nay đó thôi.
          Mặt khác, trong mấy năm gần đây, cựu nhân viên tình báo Mỹ Edward Snowden đã tiết lộ chương trình nghe lén của Mỹ, ngay cả những đồng minh thân cận của Mỹ cũng bị Mỹ nghe lén. Điều đó cho thấy, Mỹ liên minh không phải vì nước đó mà vì chính quyền và lợi ích của Mỹ mà thôi. Tương tự như vậy, hiện nay, đừng vội lầm tưởng Mỹ lên tiếng phản đối Trung Quốc hạ đặt giàn khoan Hải Dương-981 trong vùng biển Việt Nam mà vội cho rằng Mỹ ủng hộ Việt Nam, vì Việt Nam mà vì chính quyền và lợi ích của Mỹ trong giao thương hàng hải, hàng không qua khu vực quan trọng này.
          3. Việt Nam không gây thù oán nước nào, sẵn sàng là bạn, là đối tác tin cậy của tất cả các nước và các dân tộc phấn đầu vì hoàn bình, độc lập dân tộc, thực hiện kết hợp sức mạnh dân tộc với sức mạnh thời đại trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, nhưng không phải bằng cách liên minh với nước này để chống nước khác. Bởi vì, khi “liên minh” với một nước nào đó để chống nước khác tức là chúng ta đã tự tạo cho mình thêm một kẻ thù. Và càng ngu xuẩn hơn nếu kẻ thù đó lại là một gã khổng lồ, “núi liền núi, sông liền sông” với chúng ta. Hàng ngàn năm nay, đất nước ta tồn tại độc lập bên cạnh Trung Quốc không chỉ nhờ vào những chiến công đánh thắng sự xâm lược của tay láng giềng xấu tính này mà còn nhờ vào chính sách ngoại giao mềm dẻo ngay sau mỗi chiến thắng của các vị vua anh minh xưa kia. Thực dân Pháp, đế quốc Mỹ xưa kia từ nơi xa xôi đến gây họa cho dân tộc ta bằng những vũ khí tối tân nhưng với một kẻ thù láng giềng thì các “đòn thù” có thể đến từ mọi hướng, mọi lĩnh vực và dù không thể quật ngã được chúng ta thì cũng đủ khiến đất nước ta phải ôm tấm thân chưa lành thương tật chiến tranh này “cầm hơi sống qua ngày”. Tệ hơn nữa, Việt Nam sẽ trở thành một bãi chiến trường để tiêu thụ các loại vũ khí tồn kho của phương Tây đồng thời gánh thêm món nợ cho số vũ khí này (và các hợp đồng “tái thiết đất nước”) như tình trạng các nước Iraq, Lybia, Afghanistan,... đang phải gánh chịu. “Bán anh em xa, mua láng giềng gần”, nước xa không cứu được lửa gần”, những câu dặn dò của ông cha xưa vẫn chưa hề lỗi thời mà minh chứng gần nhất cho sự vi phạm quy tắc này là chính Ukraina, Cruzia đó thôi. Trung Quốc có thể là một gã láng giềng tham lam và xấu tính (thì cũng như Mỹ với Mỹ La-tinh, Israel với Palestine vậy), nhưng đối thoại với họ vẫn tốt hơn rất nhiều việc đối đầu.
          4. GS Tương Lai hẳn biết rằng Mỹ là một con buôn của thế giới. Mà với con buôn thì chỉ có lợi nhuận mới là mục đích sống còn. Hơn thế nữa, đây là một con buôn đang trong giai đoạn khó khăn, suýt cháy túi vì cuộc chơi tài chính - bất động sản mới đây. Vậy mà đòi liên minh với Mỹ, đề nghị Chính phủ Mỹ “xem xét các biện pháp trừng phạt về mặt kinh tế đối với Trung Quốc”. Chắc GS hẳn thấy rõ Mỹ đã phải muối mặt diễn trò hề “trừng phạt kinh tế” Nga khi  Nga xử Ukraina? Thật là khôi hài khi yêu cầu “con nợ” đi “trừng phạt kinh tế” chủ nợ, nhất là khi làm chuyện đó vì một đối tác tí hon như Việt Nam. Bỏ qua chuyện hầu như tất cả các sản phẩm đầu vào của các công ty Mỹ được gia công tại Trung Quốc, nhìn vào giá trị thương mại giữa hai siêu cường này những năm vừa qua cho thấy giá trị thương mại giữa Mỹ và Việt Nam chỉ bằng 3% đến 5% giá trị thương mại giữa Mỹ và Trung Quốc mà thôi. Do vậy, chúng ta có thể tưởng tượng rằng “kiến nghị” này cũng tựa như chuyện một cô gái quê nghèo đề nghị “ông chủ” đại gia phải “trừng phạt tình cảm” đối với cô bồ siêu mẫu và giàu có bởi cô bồ này đã “khinh khi” mình (!)
          Chuyện này cũng như chuyện một số người cổ vũ cho người dân “tẩy chay hàng Trung Quốc” hoặc “không tiếp khách người Trung Quốc”, là hành động thể hiện chủ nghĩa dân tộc hẹp hòi, thiếu hiểu biết. Những người kêu gào “tẩy chay hàng Trung Quốc” có giỏi thì hãy vứt bỏ ngay toàn bộ những thiết bị điện tử, máy móc, phương tiện,... có dán mác “Made in China” ở nhà mình trước khi hô hào người khác thực hiện theo? Đừng nói là Việt Nam mà ngay ở những nước có trình độ sản xuất phát triển cao thì nhiệm vụ “tẩy chay hàng Trung Quốc” trong thời đại hiện nay cũng là bất khả thi. Ngay cả trong thời kỳ mà thực dân Pháp, đế quốc Mỹ gieo bao tang thương trên đất nước này thì cũng chẳng có ai hô hào chống thực dân, đế quốc bằng cách “tẩy chay hàng hóa Pháp, Mỹ” cả! Thay vì nghĩ ra những “mưu hèn kế mọn” như vậy, nên dành thời gian đó để giúp “người Việt dùng hàng Việt”, “làm sao để hàng hóa Việt đến được với người tiêu dùng”, “làm sao nâng cao chất lượng hàng hóa Việt”, v.v.
          Tại sao lại HÈN?
          Từ thuở lập quốc, các thế hệ người Việt đã trải qua biết bao khói lửa chiến tranh, đánh tan biết bao kẻ thù hùng mạnh khắp thế giới để có được một đất nước Việt Nam độc lập, tự chủ ngày hôm nay bằng chính sức lực, trí tuệ của con người Việt chứ chưa bao giờ phải cầu cạnh nước khác làm giúp mình việc đó cả. Bởi hơn ai hết, cha ông chúng ta hiểu rằng chẳng có độc lập, tự do nào mà không phải hy sinh bằng máu và nước mắt của mình cả, rằng cái độc lập kiếm được bằng công sức của người khác là một thứ độc lập giả hiệu, rằng điều đó chẳng khác gì “tiễn sói cửa trước, rước hổ cửa sau”!
          Ngay trong kháng chiến chống Mỹ, ở cái thế “trứng chọi đá” như vậy nhưng Bác Hồ và Đảng CSVN vẫn từ chối sự giúp đỡ binh lực từ các nước bạn vì “nợ tiền bạc chúng tôi còn có thể trả nhưng nợ xương máu thì không bao giờ trả được!”. Ấy vậy mà ngày nay, trước sự việc gây hấn giữa biển khơi của Trung Quốc, khi mà Nhà nước Việt Nam đang kiên quyết và khéo léo giải quyết tình hình thì GS Tương Lai lại muốn mượn Mỹ để chống Trung.
          Trải qua hàng ngàn năm lịch sử thăng trầm, thế sự xoay vần, Việt Nam vẫn trường tồn bên cạnh gã khổng lồ Trung Hoa. Và dẫu hàng ngàn năm nữa thì cái mối quan hệ “láng với giềng như chó với mèo” này cũng khó lòng đổi thay nhưng chắc chắn là thế giới này sẽ lại có những lần thay ngôi đổi chủ, nước Mỹ sẽ chẳng thể ngồi mãi ở ngôi “vương”. Vậy nếu cứ chạy theo cái tâm thế dặt dẹo của những kẻ yêu nước bằng mồm, đất nước này sẽ ra sao khi “cái ô” đã mất, chỉ còn lại mình với gã khổng lồ đầy hận thù kế bên?

          Chân lý không thay đổi, đã được ông cha ta đúc kết hàng ngàn năm nay và được Đảng CSVN vận dụng phát huy hiện nay: phải đứng vững được trên đôi chân mình, phải tự lực tự cường người người Việt Nam ta phải nên khắc ghi./.

Jul 11, 2014

Vẫn cái nhìn định kiến về tình hình nhân quyền ở Việt Nam

          Tre Việt - Trên VOA tiếng Việt ngày 10-7 có bài viết: “Tình hình nhân quyền ở Việt Nam không cải thiện, thậm chí còn xấu đi”, của Linh Đan. Thú thực nhìn thấy tít bài Tre Việt đã không muốn đọc. Bởi chưa đọc đã biết bài viết viết gì, chẳng có gì mới, toàn là những thứ đã nói nhiều, nhàm lắm rồi. Thế mà chẳng hiểu sao Tre Việt lại lướt qua, làm cho Tre Việt thấy cứ tưng tức với nội dung bài viết mà Linh Đan đề cập. Bởi nó không đúng với tình hình nhân quyền ở Việt Nam.
          Bài viết của Linh Đan cho rằng: “Tình hình nhân quyền ở Việt Nam không được cải thiện mà thậm chí còn đang xấu đi”. Tác giả dẫn lời của Chủ tịch Ủy ban Đối Ngoại Hạ Nghị Viện Mỹ Ed Royce, vẫn với cái điệp khúc “tù nhân lương tâm”, “tự do ngôn luận”,… Họ ước tính có khoảng 150 đến 200 tù nhân chính trị ở Việt Nam và 63 người trong số đó bị kết án trong năm 2013. Xin thưa, ở Việt Nam không có tù nhân chính trị, chỉ có những người vi phạm pháp luật được tòa án xét  xử theo tội danh và họ phải chịu hình phạt theo quy định của pháp luật hiện hành của Việt Nam và quốc tế. Điều 29 của Tuyên ngôn thế giới về nhân quyền (năm 1948) khẳng định: “Mỗi người đều có những nghĩa vụ đối với cộng đồng,… trong khi thụ hưởng các quyền về tự do cá nhân, phải chịu những hạn chế do luật định nhằm mục đích duy nhất là bảo đảm việc thừa nhận và tôn trọng đối với các quyền và tự do của người khác và phù hợp với những đòi hỏi chính đáng về đạo đức, trật tự công cộng và phúc lợi chung trong một xã hội dân chủ”. Thực tế cho thấy, ở Việt Nam trong các phiên tòa xét xử, những người vi phạm pháp luật đều có các luật sư bào chữa và chính họ cũng tự bào chữa cho hành vi của mình. Nhưng với chứng cứ rõ ràng, họ đều cúi đầu nhận tội và mong muốn tòa án giảm nhẹ hình phạt cho mình. Như thế, sao gọi là vi phạm nhân quyền. Nước nào trên thế giới hiện nay mà chẳng có nhà tù để giam giữ những người vi phạm luật pháp của nước mình. Bởi vậy, không thể lấy con số những người bị giam giữ để chứng minh cho việc vi phạm nhân quyền ở Việt Nam. Có điều, hãy xem tại sao họ thống kê những người vi phạm trên lĩnh vực thông tin, truyền thông để cho rằng Việt Nam vi phạm tự do ngôn luận, mà không thấy rằng, chính Công ước về các quyền dân sự, chính trị (năm 1966) được hơn 150 quốc gia tán thành và phê chuẩn hàng loạt các quyền về dân sự, chính trị, như: quyền tự do đi lại, lựa chọn nơi cư trú; quyền tự do tư tưởng, tín ngưỡng và tôn giáo; quyền tự do ngôn luận; quyền tự do lập hội; quyền hội họp hòa bình,… đều là các quyền bị hạn chế và sự hạn chế đó do pháp luật quy định. Điều 19, mục 3 của Công ước trên ghi rõ: “Việc thực hiện những  quyền quy định tại mục 2 Điều này (quyền tự do ngôn luận), kèm theo những nghĩa vụ và trách nhiệm đặc biệt. Do đó có thể là đối tượng chịu một số hạn chế nhất định, tuy nhiên, những hạn chế này phải được pháp luật quy định và cần thiết để: a) nhằm tôn trọng quyền hoặc uy tín của người khác; b) nhằm bảo vệ an ninh quốc gia, hoặc trật tự công cộng, sức khỏe hoặc đạo đức của công chúng”. Như vậy, dự luật H.R. 4254 về nhân quyền ở Việt Nam đang được bàn thảo ở Hạ viện và Thượng viện Hoa Kỳ cũng chịu chung số phận như các dự luật trước đây mà thôi. Bởi dự thảo ấy vẫn giữ cái nhìn định kiến phản ánh không đúng tình hình nhân quyền ở Việt Nam.

          Nhìn vào nước Mỹ cho thấy chính Mỹ là nước bị chỉ trích vi phạm tự do ngôn luận. Ngày 12-02-2014, Tổ chức Nhà báo không biên giới (RSF) đã chỉ trích Mỹ xâm phạm tự do báo chí. Báo cáo thường niên của Tổ chức này đã chỉ đích danh Mỹ là “một trong những quốc gia bị tụt lùi nghiêm trọng trong việc tôn trọng tự do báo chí” trong năm 2013. Theo báo cáo, “các quốc gia luôn tự hào về nền dân chủ và tôn trọng tự do báo chí đã không còn là một ví dụ điển hình cho việc này” - ám chỉ đến Mỹ - và đánh tụt thứ hạng của Mỹ từ 13 xuống vị trí thứ 46 trong danh sách các quốc gia tự do báo chí. Rộng ra cho thấy, Hoa Kỳ vẫn chưa phê chuẩn Công ước quốc tế về các quyền kinh tế, xã hội, văn hóa và chưa trở thành thành viên của Công ước về quyền trẻ em. Và nữa, Mỹ đã bị Liên hợp quốc bỏ phiếu loại ra khỏi Ủy ban Nhân quyền quốc tế (tháng 5-2001), nơi mà Mỹ là thành viên từ năm 1948, do vi phạm của nước này xung quanh vấn đề dân chủ, nhân quyền. Còn Việt Nam được bầu vào Hội đồng Nhân quyền của Liên hợp quốc nhiệm kỳ (2014 - 2016) với số phiếu cao nhất. Ấy thế mà mấy dân biểu Hoa Kỳ lại cứ bận tâm về tình hình nhân quyền của nước khác. Xin “cảm ơn” sự quan tâm này, nhưng mong các ngài hãy vì quyền con người của người dân Hoa Kỳ trước đã, đừng có mà “Việc nhà thì nhác, việc chú bác thì siêng” chẳng hay ho gì đâu./.