Apr 9, 2020

Sao không chung tay dập dịch mà lại xăm soi vô cớ?



Tre Việt – Ngày 07/4 vừa qua, kênh VOA tiếng Việt đăng bài “Nhiều người nghi ngờ loạt bài các cụ hiến tiền, vàng chống Covid-19”. Nội dung bài viết nêu lên những nghi vấn của một số người dùng mạng xã hội rằng: “Vì sao người già không nơi nương tựa có được số tiền lớn để đóng góp”, rồi suy đoán rằng: các phóng sự về đóng góp của họ “nghe thực là hư cấu”. Hay có người thắc mắc “những người neo đơn dù có tiền trợ cấp nhưng số tiền đó ăn còn không đủ nên không thể tiết kiệm số tiền nhiều như vậy”. Đây là sự nghi vấn, thắc mắc một cách vô liêm sỉ của những kẻ vô công rồi nghề đối với tấm lòng chân thành đóng góp một phần công sức của những người cao tuổi đối với công cuộc chống đại dịch COVID-19 của đất nước và lại cho đó là sự dàn dựng, hư cấu.
Cụ bà Nguyễn Thị Tửu, 101 tuổi, ở thành phố Hà Tĩnh,
           trích 26 triệu đồng từ tiền tích góp hằng năm
           mua 02 tấn gạo tặng bộ đội chống COVID-19
(Ảnh: Đức Hùng - Vnexpress)
Để chung sức dập dịch COVID-19, Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam đã phát động toàn dân ủng hộ phòng, chống dịch COVID-19. Phát biểu tại buổi phát động, Thủ tướng Chính phủ đã kêu gọi mỗi người dân đóng góp tùy theo khả năng của mình để đem lại sức mạnh vượt qua thử thách, đi đến thắng lợi. Hưởng ứng lời kêu gọi đó, các doanh nghiệp, doanh nhân, cán bộ, công chức và nhân dân cả nước, không phân biệt già trẻ đã đồng lòng ủng hộ như chúng ta đã thấy. Trong đó, có những câu chuyện, hình ảnh thật cảm động khi nhiều cụ già, ở tuổi “gần đất, xa trời”, thậm chí có những cụ già neo đơn, chỉ còn ở một mình đã trích một phần tiền tiết kiệm, của để giành từ nhiều năm nay và những lương thực, thực phẩm tự tay mình lao động, sản xuất ra mang đi ủng hộ cho công cuộc chống dịch, với mong muốn sớm đẩy lùi dịch bệnh, để cuộc sống trở lại bình thường. Những hành động, việc làm đóng góp tiền, vàng, vật chất, lương thực, thực phẩm,… của các cụ già cho việc chống đại dịch COVID-19 là những người thật, việc thật, đã được chính những người dân ghi lại, thông tin, phản ánh đến các phương tiện thông tin đại chúng chứ không hề hư cấu như chúng suy diễn. Mặc dù, số lượng tiền, vàng, lương thực, thực phẩm ủng hộ của mỗi cụ già là không lớn (như bọn chúng nghĩ) nhưng đã thể hiện tấm lòng tương thân, tương ái, đùm bọc lẫn nhau trong hoạn nạn, chia sẻ khó khăn với đất nước - một nét văn hóa đẹp của dân tộc Việt Nam từ bao đời nay. Vì thế, chính những kẻ đã nghi vấn, thắc mắc mới đáng xấu hổ sao không noi gương các cụ đóng góp công sức, vật chất, tinh thần cho việc dập dịch COVID-19, mà lại xăm soi vô cớ là sao?./. 

Ý định “tốt đẹp” của lời kêu gọi thả tù nhân vì dịch Covid-19



Tre Việt - Ngày 08/4, VOA tiếng Việt và facebook Việt Tân cùng đăng bài: “Các tổ chức kêu gọi Thủ tướng Việt Nam thả tù nhân vì dịch Covid-19”. Đọc lướt qua cho thấy họ “vì con người”, “vì sức khỏe của tù nhân”, nhưng sự thật có phải như vậy?
Không, hoàn toàn không phải như vậy, mà đó chỉ là cái cớ mà thôi. Họ kêu gọi thả tù nhân với cái lý là để thực hiện cách ly xã hội (giãn cách xã hội). Thế là họ đã cố tình hiểu sai về cách ly xã hội. Cách ly xã hội không phải là thả tù nhân ra mà thực hiện tù nhân ở trại nào, buồng nào giữ nguyên ở trại đó, buồng đó cũng giống như nhà nào ở nhà đó, thôn làng nào ở thôn làng đó, xã nào ở xã đó, huyện, tỉnh nào ở huyện, tỉnh đó. Như vậy, thả tù nhân ra là không đúng tinh thần cách ly xã hội là ai ở đâu thì ở nguyên đấy. Vậy nên, sao họ không thay cho lời kêu gọi thả thù nhân bằng lời đề nghị kiểm soát thật chặt tình hình dịch bệnh để không cho virus corona xâm nhập vào các trại giam? Thế là đã rõ đằng sau lời kêu gọi thả tù nhân của họ là gì? Quả thực là “tốt đẹp”, là “vì tính mạng người tù”?
          Họ cho rằng: “Trong thời gian diễn ra đại dịch, những tù nhân tôn giáo cần phải được trả tự do. Đó là một biện pháp y tế tốt và là điều nên làm”(!). Trước hết, ở Việt Nam không có ai tù vì tôn giáo, mà chỉ những công dân theo tôn giáo vi phạm pháp luật nên bị tù vì hành vi vi phạm pháp luật, chứ không phải tù vì có niềm tin tôn giáo. Thứ hai, theo họ là “thả tù nhân tôn giáo” vì điều kiện trong tù trật chội dễ lây lan dịch bệnh, thế mà tối 04/4 và sáng 05/4 một số giám mục tại một số giáo sứ thuộc Giáo phận Hà Tĩnh trên địa bàn tỉnh Hà Tĩnh vẫn tổ chức hành lễ với sự tham gia của hàng trăm giáo dân, dù trước đó, chính quyền địa phương đã tuyên truyền tổ chức hành lễ phải đáp ứng yêu cầu về phòng dịch bệnh. Vậy mà, mấy cái tổ chức kia lại kêu gọi “thả tù nhân tôn giáo”? Sao họ không kêu gọi các linh mục tổ chức hành lễ trong lúc dịch bệnh phải theo quy định: “tại những vùng đang bị dịch bệnh tấn công, buộc phải hạn chế việc di chuyển, tập trung đông người, các giám mục, linh mục có thể cử hành các nghi thức Tuần thánh không có giáo dân tham dự, tại một nơi thích hợp, không đồng tế và không cần thực hiện cử chỉ chúc bình an”, trong “Sắc lệnh trong thời gian dịch bệnh COVID-19” do Hồng y Robert Sarah (Rô-bớt Sa-ra) - Bộ trưởng Bộ phụng tự và kỷ luật các bí tích thuộc Tòa thánh Vatican, ký ngày 25/3/2020. Sao họ không kêu gọi các linh mục chấp hành quy định: “Giới hạn hết sức có thể các lễ hội và những cuộc hành hương đông người trong thời gian dịch bệnh chưa được ngăn chặn” của “Thông báo về việc phòng, chống dịch bệnh viêm đường hô hấp do virus corona” của Hội đồng Giám mục Việt Nam do Giám mục Nguyễn Văn Khảm - Tổng Thư ký Hội đồng Giám mục Việt Nam ký, ngày 02/02/2020. Sao họ không kêu gọi các linh mục phải chấp hành “Thông báo về những lưu ý trong phụng vụ để phòng tránh dịch bệnh COVID-19” của Giáo phận Hà Tĩnh do Giám mục Nguyễn Thái Hợp ký ngày 27/3/2020, trong đó có nội dung: “1. Các cha dâng thánh lễ hằng ngày, kể cả Chúa nhật, lễ trọng với một số rất ít người tham dự và bắt buộc phải đeo khẩu trang; 2. Hủy bỏ các chương trình Ngắm các sự Thương khó Chúa, các việc đạo đức có tập trung đông người. Khuyến khích làm các việc lành này trong nội bộ gia đình mỗi người...”.
          Như vậy là đã rõ ý định “tốt đẹp” của cái gọi là kêu gọi thả tù nhân của cái được gọi là tổ chức trong lúc đại dịch COVID-19./.