Sep 30, 2020

Ghê chưa?

           Tre Việt - Ngày 29/9, trên trang faceboock Tiếng Dân có bài: “Tôi chọc ngoáy Hội Triết học VN và xin làm trợ thủ cho bác Nguyễn Đình Cống” của Trần Đắng. Theo như anh ta tự giới thiệu là “ở miền Trung VN, nam, tuổi trung niên, lớn lên trong thời bao cấp” và “15 tuổi tôi đã đọc, hiểu hết triết học Mác - Lênin”. Gớm chưa! Mới 15 tuổi mà đã “hiểu hết triết học Mác - Lênin” bằng tự đọc. Đó chẳng phải là “thần đồng” sao! Là “thần đồng” thì nhiều người đã biết đến; nếu không thì chỉ là người hoang tưởng. Trần Đắng không biết thuộc loại nào đây? Với cái tên mới hoắc này và xem cách anh ta lý giải thì Tre Việt nhận thấy, đích thị Trần Đắng là người hoang tưởng.

          Thật vậy, mới 15 tuổi, tự đọc mà “hiểu hết triết học Mác – Lênin”, trong khi những người chuyên nghiên cứu về triết học này phải mất nhiều năm, những người nghiên cứu và giảng dạy triết học Mác – Lênin cũng không dám nhận là “hiểu hết” triết học Mác – Lênin. Không biết Trần Đắng đọc được bao nhiêu sách về triết học Mác – Lênin mà dám nhận là “hiểu hết”. Ghê chưa!

          Hãy xem “hiểu hết triết học Mác – Lênin” của anh ta là như thế nào?

          Trần Đắng dẫn quy luật phủ định cái phủ định của triết học Mác – Lênin, rồi cho rằng: “Ph. Ăng-ghen viết: Lấy ví dụ một hạt lúa. Trong quá trình phát triển của nó, nó biến thành cây lúa. Như vậy cây lúa phủ định hạt lúa. Cây lúa phát triển đến mức cao nhất thì bị phủ định, cho ra hạt lúa trở lại, nhưng trên cơ sở cao hơn là nhiều hạt lúa hơn.

Xã hội loài người cũng vậy. Đầu tiên là chế độ cộng sản nguyên thủy. Phủ định CS nguyên thủy là các chế độ chiếm hữu nô lệ, phong kiến và tư bản. Phủ định chế độ chiếm hữu nô lệ, phong kiến & tư bản là chế độ cộng sản trở lại, nhưng trên cơ sở cao hơn là chế độ cộng sản khoa học.

Như vậy, tất yếu, loài người tiến lên xã hội cộng sản khoa học. Con đường phát triển của vạn vật là hình xoáy trôn ốc, là sự vật lặp lại cái cũ nhưng trên cơ sở cao hơn. Quy luật phủ định của phủ định là vậy”. Thế rồi, Trần Đắng “chỉ ra cái sai”: “Hạt lúa có tính di truyền & biến dị, mà biến dị thì đa hướng, có thể cho ra cây lúa còi, hạt lép, cây không chống được sâu bệnh, không chịu hạn, không chịu được gió lớn,... Vậy nói cây lúa càng ngày càng hoàn thiện tức tốt hơn trước là sai.

Coi các video clip ở youtube về thiên văn, vũ trụ, ta thấy vũ trụ rất vô thường, tức đa hướng. Vũ trụ đi theo hướng tốt, hướng đi lên, hướng phát triển hoàn thiện nào nhỉ? Không có! Trái đất ta đang sống, bất cứ đâu & bất cứ khi nào cũng có thể bị động đất làm vợ (chồng) con ta chết, ta bị thương nặng thì “hoàn thiện” à?”

          Vậy hỏi Trần Đắng, từ hạt thóc đến cây lúa không phát triển thì sao dân số trong nước và thế giới ngày càng tăng mà vẫn đảm bảo được cơm ăn cho con người? Trong quá trình phát triển, một số ít cây lúa bị chết vì bệnh, có cây còi cọc,... nhưng đa số cây lúa phát triển, cho con người mùa màng có năng suất tốt. Trái đất không được ngày càng hoàn thiện thì làm sao từ chỗ không có sự sống đến có sự sống đơn bào, đa bào và đến sự phát triển như con người ngày nay? Cứ theo cách Trần Đắng lấy ví dụ, xin hỏi ông: ngày có trước hay đêm có trước? Tương tự như vậy, quả trứng có trước hay con gà có trước?

Từ đó, Trần Đắng võ đoán: “Một nguyên lý trong hai nguyên lý chính (triết học Mác - Lênin) sai, một quy luật chính sai, suy ra triết học Mác - Lênin là triết học sai. Tôi chốt lại kết luận: Vũ trụ, trái đất, sự việc, lịch sử, tư duy của chúng ta KHÔNG PHÁT TRIỂN mà là ĐA HƯỚNG. Tranh luận của CS các ông với tôi chỉ cần quanh câu này thôi”.

Tre Việt không phải là nhà triết học, chỉ biết chút ít về triết học Mác – Lênin, nhưng thấy rằng, đúng là cái “hiểu hết” của Trần Đắng có vấn đề. Ông ta hiểu triết học Mác - Lênin một cách siêu hình, sơ cứng. Xu hướng của mọi sự vật là phát triển, nhưng không phải theo đường thẳng mà quanh co theo hình xoáy ốc, nhắc lại là xoáy ốc chứ không phải “xoáy trôn ốc” như Trần Đắng viết. Vì  “xoáy trôn ốc” thì phải có điểm dừng ở đỉnh trôn ốc. Triết học Mác – Lênin không viết thế. Vòng xoáy ốc to nhỏ khác nhau, không đều nhau phụ thuộc vào sự khó khăn, phức tạp của cái phủ định. Nhưng sự vật, hiện tượng phát triển theo đường xoáy ốc thì không có điểm dừng. Chính vì sự phát triển của sự vật, hiện tượng theo “đa hướng”, nhưng các hướng không đều nhau, tổng hợp của các hướng (các véc tơ lực) tạo thành đường quanh co, với xu hướng là đi lên, phát triển. Vì thế mà không thể quả quyết sự vật, hiện tượng “KHÔNG PHÁT TRIỂN” để phủ nhận triết học Mác – Lênin, rộng ra là phủ nhận lý luận cấu thành nền tảng tư tưởng của Đảng./.


Sep 25, 2020

Không ưa thì dưa có dòi

           Tre Việt - Vừa qua, trang Facebook Việt Tân đã đăng tải nhiều bài viết liên quan đến việc tổ chức đại hội đảng các cấp đang diễn ra ở các địa phương trong cả nước. Đơn cử trong bài: “Loạn họp ở nước ta”, có đoạn: “…, suốt cả năm nay, ở nước này, người ta đã dành quá nhiều thời gian, sức lực, vật chất, tinh thần vào việc tổ chức đại hội đảng”. Có thể thấy rằng, điểm chung trong các bài viết, bọn chúng cho rằng từ việc chuẩn bị, trang trí, tuyên truyền cho đại hội đảng các cấp đến quá trình diễn ra đại hội thời gian kéo dài, họp hành nhiều, lãng phí tiền thuế của nhân dân,… từ đó, lên án, phê phán, nói xấu Đảng. Đây thực chất là  “Thuyết âm mưu”.

Trước hết, việc tổ chức đại hội đảng các cấp tiến tới Đại hội XIII của Đảng là đợt sinh hoạt chính trị sâu rộng của toàn Đảng, toàn quân, toàn dân ta. Việc làm này được tiến hành định kỳ sau mỗi nhiệm kỳ. Vì vậy, công tác chuẩn bị cho đại hội phải được chuẩn bị kỹ càng, chu đáo, từ sớm, nhất là các văn kiện, nhân sự của đại hội,… để nâng cao năng lực lãnh đạo, sức chiến đấu của các tổ chức đảng, nhằm đưa các địa phương, cơ sở ngày càng phát triển, đi lên, đời sống nhân dân ấm no, hạnh phúc. Trong đại hội Đảng, phải tiến hành thực hiện nhiều nhiệm vụ, như: đóng góp, thảo luận vào văn kiện của tổ chức đảng cấp trên, cấp mình, tiến hành bầu cử,… nên cần khoảng thời gian nhất định cần thiết để đại hội bàn bạc, thảo luận, quyết nghị những vấn đề quan trọng, đảm bảo chất lượng. Cùng với đó, công tác trang trí, tuyên tuyền cho đại hội đảng các cấp cần trang nghiêm, trang trọng theo đúng quy định của Đảng, tạo khí thế thi đua, cổ vũ, động viên toàn xã hội quyết tâm thực hiện thắng lợi nghị quyết đại hội đề ra. Do đó, phải có sự bàn thảo để thống nhất nhận thức và hành động, nên phải có thời gian. Nhìn vào thực tiễn những việc quốc gia, đại sự nào mà chẳng phải có thời gian thương thảo. Các hiệp định kinh tế giưa Việt Nam với các nước và với Liên minh châu Âu (EU) cũng đã phải mất nhiều thời gian để họp, thảo luận thống nhất mới ký kết thực hiện. Chẳng nhẽ các cuộc họp như thế cũng vô ích à? Đại hội Đảng các cấp tiến tới Đại hội XIII của Đảng vì thế mà cũng cần phải họp, phải bàn. Một lẽ đương nhiên, tất yếu thế mà họ cũng cứ “góp ý”. Đúng là “không ưa thì dưa có dòi”.

Mặt khác, tổ chức đảng ở các cấp và rộng hơn là Đảng Cộng sản Việt Nam không có lợi ích nào khác ngoài lợi ích gắn liền với sự phát triển của địa phương, đất nước, thực hiện mục tiêu xây dựng xã hội dân giàu, nước mạnh. Do đó, việc sử dụng kinh phí để tổ chức đại hội Đảng là hoàn toàn phù hợp, đều là vì lợi ích chung của toàn xã hội. Việc chi đó được coi là chi phí sản xuất. Muốn có sản phẩm mà không muốn chi là một đòi hỏi vô lý. Trên thực tế, không riêng gì ở Việt Nam, mà với bất kỳ quốc gia nào, đảng phái chính trị nào cũng đều dành thời gian, công sức, tiền bạc để làm các công việc tương tự. 

Vì thế, chúng cho rằng việc tổ chức đại hội Đảng tốn kém thời gian, sức lực, vật chất, tinh thần, tiền thuế của nhân dân,… là không xác đáng. Ngược lại, chính thực tế các địa phương đã, đang tổ chức thành công đại hội Đảng các cấp và đảng bộ cấp tỉnh ở một số địa phương đã khiến cho bọn chúng không đạt được âm mưu, mục đích chống phá, quay sang săm soi, “bới lông tìm vết”, nói bừa, nói xằng, nói lấy được mà thôi./.

                      

Sep 24, 2020

Không làm cản trở quan hệ hợp tác của nhau

            Tre Việt - Ngày 22/9/2020 trên VOA Tiếng Việt có đăng bài viết về cái gọi là tuyên bố của Liên minh châu Âu (EU) do Người phát ngôn đưa ra (ngày18/9/2020), trong đó có đoạn: “EU thúc giục Việt Nam thông qua việc tạm hoãn áp dụng án tử hình, xem như là bước đầu tiên tiến đến việc bãi bỏ” (!). Thực chất là họ “phản đối án tử hình” do Tòa án nhân dân Thành phố Hà Nội tuyên đối với Lê Đình Công và Lê Đình Chức vì phạm tội tổ chức giết người trong “vụ án Đồng Tâm”.

          EU nên nhớ rằng, Việt Nam là một quốc gia có chủ quyền được vận hành, quản lý theo quy định của Hiến pháp và pháp luật. Luật pháp phải phù hợp với thực tiễn của mỗi nước, nên không thể áp đặt thực tiễn của EU cho luật pháp Việt Nam và ngược lại. Nên có tử hình hay không còn căn cứ vào thực tế mỗi nước. Ở Việt Nam và một số nước hiện chưa bỏ án tử hình vì nhiều lý do; nếu thực hiện nhân đạo với một người thì lại mất nhân đạo với nhiều người khác. Trùm ma túy mà không tử hình thì nó gây tai họa cho biết bao nhiêu gia đình vì có người nghiện ma túy.

Tre Việt nhận thấy, mối quan hệ giữa Việt Nam với các nước, khu vực trên thế giới, trong đó có EU là trên nguyên tắc bình đẳng, cùng có lợi, không can thiệp vào chủ quyền quốc gia, công việc nội bộ của nhau. Việc Tòa án nhân dân Thành phố Hà Nội tuyên án tử hình đối với Lê Đình Chức và Lê Đình Công là hoàn toàn khách quan, đúng người, đúng tội, phù hợp với quy định của pháp luật, thực tiễn Việt Nam. Việc EU “phản đối”, “khuyên” Việt Nam như trong “tuyên bố” của mình là một hành động trái với những nguyên tắc, quy định trong quan hệ quốc tế, là vi phạm chủ quyền, can thiệp thô bạo vào công việc nội bộ của Việt Nam không chỉ làm tổn hại đến mối quan hệ đối tác hợp tác Việt Nam - EU, mà còn làm tổn hại đến lợi ích của nhân dân Việt Nam, nhân dân các nước trong EU./.

         

Sep 23, 2020

Tà kiến

          Tre Việt – Ngày 20/9/2020, dự và phát biểu chỉ đạo tại Lễ thành lập Hội Triết học Việt Nam, Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương Võ Văn Thưởng nhấn mạnh về vai trò, trách nhiệm của Hội là: nghiên cứu khoa học, tư vấn chính sách, cung cấp cơ sở lý luận triết học cho việc hoạch định đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước; đào tạo, bồi dưỡng nguồn nhân lực có tri thức và tư duy triết học cao; đẩy mạnh nghiên cứu tinh hoa triết học thế giới, nghiên cứu tư tưởng triết học Việt Nam. Trong đó, cần nghiên cứu và phát triển, làm sáng tỏ vai trò triết học Mác - Lê-nin, tư tưởng triết học Hồ Chí Minh với tư cách là bộ phận cấu thành quan trọng trong nền tảng tư tưởng của Đảng; đẩy mạnh đấu tranh phê phán, bác bỏ các quan điểm triết học sai trái, thù địch, đi ngược lại với lợi ích của quốc gia, dân tộc. Qua đó giúp Việt Nam có những triết gia, nhà nghiên cứu triết học tầm cỡ khu vực và thế giới.

Bình luận trên VOA về phát biểu đó, ông Nguyễn Xuân Diện thuộc Viện Nghiên cứu Hán Nôm, Viện Hàn lâm Khoa học xã hội Việt Nam nói: “Nếu Hội Triết học này cho phép công bố, nghiên cứu, biên soạn những tài liệu về các trường phái triết học khắp nơi trên thế giới, từ cổ chí kim, đông chí tây, thì đấy là chỉ dấu tốt. Nhưng tôi không hy vọng như vậy là có thể tốt được, bởi vì bao nhiêu lâu nay Việt Nam chỉ có một triết học là triết học Mác - Lê-nin làm độc tôn”. Mặc dù ông Diện là tiến sĩ, nhưng ông quên mất những bài học đầu tiên về lịch sử triết học khi còn là sinh viên. Việc nghiên cứu các trường phái triết học đông, tây, cổ, kim là nhiệm vụ của bộ môn lịch sử triết học. Bản thân triết học là khoa học, dùng để nghiên cứu về quá trình vận động của thế giới, vật chất và tư duy, không mang bất kỳ màu sắc chính trị nào. Mỗi quốc gia lựa chọn một trường phái triết học để xây dựng hệ thống lý luận, làm nền tảng cho quá trình lãnh đạo, phát triển đất nước là dựa vào tính khoa học, sự phù hợp với văn hóa, dân tộc của quốc gia đó.

Đảng ta lựa chọn triết học Mác – Lênin làm nền tảng tư tưởng, kim chỉ nam cho việc lãnh đạo đất nước là bởi: bản thân triết học Mác – Lênin đã có sự kế thừa, phát triển triết học: cổ điển Đức, tiêu biểu là triết học của Hêghen và Phiơbắc... ; đồng thời, , tiếp thu tất cả những yếu tố tiến bộ mà lịch sử tư tưởng loài người để lại; có thể cung cấp một thế giới quan, phương pháp luận khoa học; được thử thách qua thực tiễn; phù hợp với văn hóa, con người Việt Nam,… chứ không xuất phát từ ý chí chính trị của Đảng. Tuy nhiên, quá trình phát triển của khoa học, công nghệ đã tác động sâu sắc tới đời sống văn hóa, xã hội của nhân loại làm phát sinh nhiều góc nhìn mới trong quá trình nhận thức thế giới, nên nhiều luận điểm của triết học Mác – Lê-nin cần được nghiên cứu, làm rõ để vận dụng vào thực tiễn sát hơn, đưa đất nước ta phát triển nhanh và bền vững là rất cần thiết.

Ông Diện còn cho rằng, “lời “đặt hàng” của ông Thưởng với Hội Triết học là thừa vì bao nhiêu năm nay, nhiều nhân sĩ, trí thức đã đưa ra những đường hướng, đề xuất những giải pháp, chỉ ra những triết lý để kinh tế, văn hóa, giáo dục, chính trị của Việt Nam phát triển một cách lành mạnh và có tư tưởng tiến bộ, nhưng họ “không được mời đến đối thoại” với ông Thưởng; trái lại, không ít người trong số những người muốn đối thoại đã bị khai trừ khỏi Đảng hoặc bị bỏ tù”. Thực sự, ông Diện chỉ nghe có 1 tai, nhìn không rõ,  nhất là tâm có phần tối. Sự thật, nhiều nhân sĩ, trí thức quăng ra những giải pháp, nghe qua thì có lý, nhưng: không có hệ thống, chẳng sát thực tế; lợi mặt này nhưng hại mặt khác; lợi ít hại nhiều,… thì làm sao dùng được. Vả lại nếu chính quyền thấy cần tiếp thu thì chỉ tiếp thu phần thích hợp và cần có lộ trình để sửa đổi chính sách. Quản lý xã hội không phải chuyện “điều khiển một cỗ xe” để có thể dừng và chuyển hướng bất kỳ lúc nào. Còn đối với những kẻ bị bỏ tù chỉ vì họ vi phạm pháp luật; đặc biệt, chúng không phải là những triết gia mà là hoạt động chính trị, dựa vào “lý sự” để chống phá Nhà nước.

Cùng với đó, ông Diện còn nhấn mạnh: “đấu tranh, phê phán, bác bỏ các quan điểm sai trái, thù địch là nhiệm vụ của Ban Tuyên giáo, Bộ Công an và Bộ Thông tin và Truyền thông và các cơ quan này đã làm tốt, không cần đến Hội Triết học”. Thực sự, đây là quan điểm phiến diện, vì trước hết, đấu tranh chống quan điểm sai trái là trách nhiệm của toàn Đảng, toàn dân, toàn quân; mỗi cá nhân cần quán triệt sâu sắc đường lối của Đảng, chính sách và pháp luật Nhà nước, tự đấu tranh với bản thân để rời bỏ cái xấu, quan điểm tiêu cực, đến với những điều tốt đẹp. Các cơ quan nói trên nắm vai trò nòng cốt, xây dựng chủ trương, đường lối và hướng dẫn nhân dân đấu tranh với quan điểm sai trái, thù địch. Việc đấu tranh phải có tầng, có lớp; có diện rộng, chuyên sâu; có gốc, có ngọn. Do đó, Hội triết học là nơi hội tụ các chuyên gia thì phải đấu tranh chuyên sâu, nghiên cứu xây dựng nền tảng lý luận làm gốc, làm cơ sở cho các cơ quan, ban ngành và toàn dân đấu tranh trực diện, rộng rãi tạo thành làn sóng chủ đạo để nhấn chìm các luồng tư tưởng, quan điểm sai trái.

          Chúng ta thấy rằng, ông Diện tuy là tiến sĩ nhưng đang rơi vào “tà kiến”; bản thân có nhiều quan điểm sai trái, tiêu cực, không tin tưởng vào đường lối lãnh đạo của Đảng và nhân tài đất Việt. Những người như thế không phải nhân sĩ chân chính./.

         

 

 

 

 

 

Sep 18, 2020

Phiên tòa kết hợp hài hòa giữa sự nghiêm minh và tính nhân văn

 

Ngày 14/9, phiên tòa xét xử sơ thẩm vụ án “Giết người” và “Chống người thi hành công vụ” xảy ra tại xã Ðồng Tâm (Mỹ Ðức, Hà Nội) kết thúc, Hội đồng xét xử sơ thẩm TAND thành phố Hà Nội đã tuyên án phạt đối với 29 bị cáo. Tiếp cận vụ án từ góc độ một luật sư người Mỹ gốc Việt đang hành nghề tại Mỹ, Luật sư Hoàng Duy Hùng đã gửi tới Báo Nhân Dân bài viết bàn về một số vấn đề liên quan phiên tòa. Xin giới thiệu để bạn đọc tham khảo.

Các bị cáo nghe tòa tuyên án

Trước hết, phải nhấn mạnh rằng, trong lúc đất nước đang sống trong thời bình mà ba chiến sĩ công an lại phải hy sinh vì chính những người vẫn rêu rao là “vì nhân dân, chống tham nhũng” như “Tổ Đồng thuận” đó là điều rất đau lòng cho mọi người dân Việt Nam quan tâm tới đất nước, đó cũng là một trong các lý do quan trọng nhất để rất nhiều người quan tâm theo dõi vụ án. Và tôi nhận xét vụ án có một số điểm nổi bật như sau:

1. Vụ án này là vụ án hình sự, không phải vụ án chính trị, song một số luật sư bào chữa cho một số bị cáo lại muốn đánh tráo khái niệm, họ gọi đây là vụ án “mang đầy màu sắc chính trị” như một luật sư đã đăng trên trang Facebook của ông ngay ngày đầu xử án. Vấn đề cơ bản nhất là lúc đầu số người hùa theo “Tổ Đồng thuận” đã không hiểu luật một cách đúng đắn. Ở Việt Nam, đất đai là của Nhà nước, người dân được trao quyền sử dụng, khi cần sử dụng cho việc chung (như xây dựng công trình công cộng, công trình quốc phòng,... thì Nhà nước thu hồi, đền bù). Ở Mỹ và châu Âu cũng có luật Eminent Domain tương tự như vậy. Ðất Ðồng Sênh là đất của sân bay Miếu Môn, là đất phục vụ nhiệm vụ quốc phòng. Từ những năm 1980, khi là Bí thư Ðảng ủy, Chủ tịch Ủy ban nhân dân xã Ðồng Tâm, ông Lê Ðình Kình đã cắt đất bán cho sáu hộ dân một cách bất hợp pháp. Sau đó, sáu hộ đó sang tay và nhân lên thành 14 hộ. Khi thu hồi, Nhà nước đã điều đình, đền bù cho 14 hộ, họ nhận tiền, vui vẻ di dời. Các nhân chứng cho biết ông Lê Ðình Kình cùng “Tổ Đồng thuận” gây áp lực không cho các chủ hộ này dời đi, rồi hăm dọa, thậm chí đánh đập một số chủ hộ.

Gia đình ông Lê Ðình Kình và các bị cáo không có một mét vuông đất ở Ðồng Sênh sao lại gọi là tranh chấp đất đai? Các bị cáo thú nhận ông Lê Ðình Kình cho họ ăn “bánh vẽ” mỗi mét vuông giá sáu triệu đồng để khơi dậy lòng tham, kích động họ vi phạm pháp luật. Tôi lấy làm tiếc khi lòng tham đã che khuất lý trí của họ. Dù từ khi sự việc xảy ra, chính quyền đã tổ chức gặp gỡ, thảo luận, báo chí tuyên truyền, phổ biến các điều luật liên quan, chỉ rõ hành vi sai trái, kêu gọi tuân thủ pháp luật nhưng họ vẫn không nhận thức để tự giác điều chỉnh hành vi. Hơn nữa, khi lực lượng chức năng thực hiện biện pháp cần thiết để bảo vệ trật tự, ông Lê Ðình Kình cùng đồng phạm đã có kế hoạch chống trả từ trước, cho nên không thể coi việc giết hại công an một cách rất dã man lại thuộc về lĩnh vực “chính trị”.

2. Trước, trong và sau khi phiên tòa được tổ chức, một số tổ chức, cá nhân đã cố gắng “quốc tế hóa” vụ án để kích động. Từ ngày 09/01/2020, khi vụ án xảy ra, các tổ chức chống cộng ở nước ngoài, nhất là tổ chức khủng bố “Việt Tân”, đã ráo riết tiếp cận một số chính phủ để rêu rao Nhà nước Việt Nam “giết” ông Lê Ðình Kình, đề nghị họ can thiệp. Tội nghiệp thay cho đến nay, không có bất kỳ chính phủ nước nào lên tiếng can thiệp. Vì làm sao can thiệp khi cơ quan cảnh sát điều tra có đủ tang chứng, nhân chứng, vật chứng và lời thú tội của các bị cáo. Chưa kể, pháp luật nhiều nước trên thế giới đều có chế tài rất nghiêm khắc đối với hành vi sai phạm này.

           Ở Mỹ, án lệnh của Tối cao Pháp viện trong vụ Graham v. Connor (Gờ-ra-ham Co-nơ), 490 U.S. 386 (1989) cho phép cảnh sát dùng vũ lực bắn chết nghi phạm trong cả các trường hợp dân sự nếu cảnh sát cảm thấy tính mạng của mình bị đe dọa. Chánh Thẩm phán lúc đó là W.Rehnquist (W.Ren-quýt) viết án lệnh như sau: “Các cảnh sát viên phải quyết định chỉ trong tích tắc, rất căng thẳng, không chắc chắn tình thế ra sao cho mình, nên áp dụng bạo lực cần thiết là điều có lý (reasoanable)”. Căn cứ các bài viết và những hình ảnh công bố trên Facebook trước đó thì “Tổ Đồng thuận” đã chuẩn bị bom xăng, dao bầu, dao chọc, dao phóng lợn, bình ga, lựu đạn,... thề sẽ giết chết “từ 300 đến 500” công an thì rõ ràng, đó là một nhóm khủng bố cần áp dụng bạo lực cần thiết nếu họ chống người thi hành công vụ. Ở Mỹ, khi cảnh sát tiến vào mà một người cầm lựu đạn đòi ném vào cảnh sát thì không những họ bắn chết một mình người đó, mà bắn luôn cả những ai có mặt, không chỉ bắn một phát súng mà bắn cả một băng đạn. Vì luật pháp của Mỹ cũng như các quốc gia phương Tây như thế và trước vật chứng, nhân chứng, lời thú tội của các bị cáo, cho nên không nhà nước nào lên tiếng hoặc can thiệp vào vụ án xảy ra ở Ðồng Tâm, và đã làm cho những người chống phá Nhà nước Việt Nam bị nhục nhã, tẽn tò.

3. Tôi thấy tính nhân văn, lượng khoan hồng của luật pháp Việt Nam rất cao, khi Viện Kiểm sát nhân dân chuyển 19 người từ tội danh “giết người” sang tội danh “chống người thi hành công vụ”". Ở Mỹ, dù có khoan hồng, họ chỉ chuyển đổi tội “giết người” sang tội “"đồng lõa giết người” với mức án chí ít cũng 20 năm hoặc chung thân. Viện Kiểm sát nhân dân quyết định đổi tội danh vì các bị cáo đã nhận ra lỗi lầm và ăn năn, hối hận. Họ cũng nói rõ tự nguyện nhận lỗi để được khoan hồng chứ không bị bức cung. Chính ông Bùi Viết Hiểu, không cần tham khảo với luật sư của ông, đã bất ngờ giơ tay phát biểu thay đổi lời khai, thú nhận lỗi lầm. Theo tôi, từ hành động của ông Bùi Viết Hiểu và các bị cáo khác, mà ông mới được nhận mức án từ 16 đến 18 năm tù, còn cứ nghe cố vấn của luật sư để cố cãi theo chiều hướng vô tội, có thể sẽ bị đề nghị mức án cao hơn.

4. Theo tôi, một số luật sư bào chữa cho một số bị cáo trong vụ án có biểu hiện không bình thường. Hoạt động nghề nghiệp của mấy luật sư này tại phiên tòa khiến bị cáo nản lòng, nên trước ngày tranh luận cuối cùng, một số người công khai không nhờ luật sư biện hộ nữa, đó là điều rất hy hữu. Luật pháp cho phép luật sư dựa trên cơ sở pháp luật để bảo vệ quyền lợi thân chủ của mình một cách tối đa, nhưng khi đã có bằng chứng, nhân chứng, vật chứng, và lời thú tội của bị cáo thì không thể bào chữa theo hướng vô tội, mà phải bào chữa theo hướng hối lỗi để được pháp luật khoan hồng, giảm nhẹ hình phạt. Nhưng mấy luật sư này không làm thế, thậm chí còn đổ lỗi cho công an. Trong lúc phiên tòa đang diễn ra, có luật sư còn lên Facebook cho rằng “lựu đạn chỉ là để tập luyện trên thao trường nên không phải là vũ khí”; một luật sư khác viết trên Facebook rằng đó là “lựu đạn rởm” không thể coi là vũ khí giết người... Nếu ở Mỹ, theo án lệnh Graham v. Connor, 490 U.S. 386 (1989) đề cập ở trên, khi tính mạng bị đe dọa, chỉ trong tích tắc cảnh sát phải quyết định có hay không bóp súng, đâu cần xác định lựu đạn “rởm” hay lựu đạn “thật” mới bắn hạ.

Công an Việt Nam quá hiền, như theo luật pháp Mỹ thì cảnh sát đã bắn cả băng đạn. Tôi đặc biệt chú ý tới sự kiện ngay ngày đầu xử án, một vị luật sư than phiền vì không được ưu tiên gửi ô-tô gần tòa án, phải đi bộ 350 m trong trời mưa, cho nên khi bước vào tòa ông quát tháo ầm ĩ, rồi than phiền về Ðoàn Luật sư Hà Nội với mấy việc không dính líu tới vụ án. Ở Mỹ, luật sư tham gia vụ án đều bị nghiêm cấm không được viết hay bình luận khi quá trình xét xử đang diễn ra. Như luật sư nọ thì nếu không bị rút bằng hành nghề, thì chí ít cũng bị tống giam vì tội khinh miệt tòa án. Tôi biết ngành tư pháp ở Việt Nam đã có nhiều đổi mới rất tích cực; mấy vị luật sư này vẫn đòi cải tổ ngành tư pháp của Việt Nam. Song có lẽ với hành xử nghề nghiệp vừa qua, họ cần cải tổ nhận thức của chính mình. Cần hiểu rằng không luật pháp ở quốc gia nào cho phép luật sư hành nghề một cách phi lý, ngang ngược, vừa bào chữa trước tòa, vừa lên mạng xã hội công bố thông tin, bình luận về sự kiện đang diễn ra tại phiên tòa.

Lời kết: Phiên tòa xét xử sơ thẩm vụ án “Giết người” và “Chống người thi hành công vụ” xảy ra tại Ðồng Tâm (Hà Nội) đã kết thúc, Tòa đã tuyên các bản án tương ứng với mức độ hành vi phạm tội của từng bị cáo. Và những người chống cộng cực đoan lại tiếp tục la lối, điều đó không có gì phải ngạc nhiên. Tôi rất đồng tình với bản án vì ngoài việc răn đe thì luật pháp còn có tính nhân đạo, giáo dục con người khi họ biết hối lỗi. Dù có thể có phiên tòa phúc thẩm, tôi vẫn mong những người đã phải nhận án tù sẽ cải tạo thật tốt để tiếp tục được hưởng khoan hồng, những người nhận án tù treo sẽ cố gắng sinh sống lương thiện để trở thành công dân tốt. Là một luật sư người Mỹ gốc Việt, tôi quan sát vụ án và rất tán thành cách làm việc của tòa án, trình tự rõ ràng, xử lý nhân văn, mức án đúng người, đúng tội. Qua vụ án, pháp luật Việt Nam đã chứng tỏ với thế giới về sự nghiêm minh nhưng cũng đầy tính nhân văn. Cũng như trong thực tế cuộc sống đất nước hiện nay, ý Ðảng và lòng dân đã kết hợp hài hòa, triển khai rất cụ thể, hiệu quả. Phiên tòa là một bằng chứng thuyết phục, góp phần bẻ gãy những luận điệu chống phá Nhà nước Việt Nam.

Hoàng Duy Hùng (nguồn: Báo Nhân Dân, ra ngày 18/9/2020)

Sep 16, 2020

Về cái gọi là “Phản đối bản án Đồng Tâm”


Tre Việt - Chiều 14/9, Hội đồng xét xử Tòa án nhân dân Thành phố Hà Nội đã ra phán quyết sơ thẩm đối với các bị cáo trong vụ án giết người và chống người thi hành công vụ xảy ra tại thôn Hoành, xã Đồng Tâm, huyện Mỹ Đức, thành phố Hà Nội. Nhìn chung là dư luận ủng hộ và đồng tình với phán quyết này. Bởi công lý đã được thực thi nghiêm minh, nhưng pháp luật cũng rất khoan dung, nhân văn, nhân đạo đối với những bị cáo biết thức tỉnh lương tâm, thừa nhận tội lỗi của mình để sửa chữa, trở thành những công dân có ích cho gia đình và xã hội.
Thế nhưng trên mạng xã hội, internet, một số tổ chức, cá nhân, đối tượng phản động, cơ hội, chống đối chính trị trong và ngoài nước lại kêu oan, nhằm hướng lái, đánh lừa dư luận về bản chất vụ án, diễn biến phiên tòa và hoạt động tư pháp của Việt Nam. 
Ngày 15/9, trên trang facebok Việt Tân có bài: “Facebook Việt Tân lên án phiên tòa bất công xét xử 29 nông dân Đồng Tâm”, rêu rao rằng: “Bản án quá nặng nề nhằm vào các nông dân Đồng Tâm đã khiến hàng nghìn người dân trong nước và cộng đồng Quốc tế phẫn nộ vì mức độ tàn nhẫn, phi nhân tính”.   
Tre Việt đặt câu hỏi, thế nào là bản án bất công? Thống kê của tổ chức nào mà quả quyết: hàng nghìn người dân trong nước và cộng đồng Quốc tế phản đối bản án này? Vì sao các đối tượng trong vụ án đều đã cúi đầu nhận tội, xin hưởng lượng khoan hồng và pháp luật cũng đã rất nhân văn, nhân đạo khi chuyển tội danh cho 19 bị cáo để giảm nhẹ hình phạt, vậy bất công ở điểm nào, bản án nặng nề chỗ nào?
Trong quá trình xét hỏi, khi được nói lời sau cùng, trước khi Hội đồng xét xử, luận tội, các bị cáo (Lê Đình Công, Lê Đình Chức, Lê Đình Doanh, Bùi Viết Hiểu, Nguyễn Quốc Tiến, Nguyễn Văn Tuyển,…) đều đã cúi đầu thừa nhận hành vi phạm tội của mình, thừa nhận cáo trạng là đúng, xin pháp luật cho hưởng lượng khoan hồng và xin lỗi gia đình 3 chiến sĩ công an hy sinh. Lê Đình Chức, nói: “Lời đầu tiên, bị cáo xin gửi lời xin lỗi đến gia đình ba chiến sĩ công an hy sinh. Cho dù bị cáo sau này phải chết hay được trở về thì vẫn mong các gia đình tha thứ, để lương tâm bị cáo được thanh thản phần nào”. Còn Lê Đình Công, thì nói: “Về sự hy sinh của ba chiến sĩ công an, bị cáo không hay biết gì. Sau khi biết tin, bị cáo vô cùng hối hận, đã thành khẩn, ăn năn hối lỗi về những sai lầm của mình. Bị cáo kính mong Hội đồng xét xử cho hưởng sự khoan hồng”. Một trong những người hoạt động tích cực nhất trong “Tổ Đồng thuận” là Bùi Viết Hiểu, cũng đã cúi đầu nhận tội và nói: “Nhận thấy cáo buộc của Viện kiểm sát về mọi hành vi và sai phạm vừa qua của mình là rất đúng”.  Một tình tiết đặc biệt tại phiên tòa, đó là: một số bị cáo đã từ chối việc luật sư tiếp tục bào chữa cho mình. Lý do là bản cáo trạng, bản luận tội của Viện Kiểm sát đã đúng người, đúng tội, đúng sự thật, nên họ không cần tiếp tục được bào chữa; mặt khác, họ còn sợ rằng, nếu để các luật sự bào chữa tội cho mình, không những không được giảm tội, mà còn bị tòa tuyên “kịch khung” hình phạt. Vậy, xin hỏi Việt Tân vẽ ra cái “phản đối”, “kiến nghị” kia, cho rằng bản án là bất công, thì bất công ở chỗ nào? và bất công cái gì?
Tội ác của các đối tượng trong vụ án này, nhất là tội ác của Lê Đình Công, Lê Đình Chức là không thể tha thứ, pháp luật cần phải nghiêm trị để đảm bảo tính nghiêm minh. Với những bị cáo khác, nếu chiếu theo đúng những gì họ đã gây ra thì hình phạt cho họ đáng lẽ phải nghiêm khắc hơn, nhưng pháp luật đã cho họ hưởng sự khoan hồng nhất định, để họ có cơ hội làm lại cuộc đời, trở thành những công dân tốt đối với xã hội. Điều đó thể hiện tính nhân văn, nhân đạo của pháp luật và chính sách khoan hồng của Đảng và Nhà nước ta đối với những người biết ăn năn, hối lỗi.
Một xã hội hiện đại cần phải thượng tôn pháp luật, phiên tòa sơ thẩm xét xử vụ án đã khép lại. Những người vi phạm pháp luật đều phải trả giá cho hành vi mà mình đã gây ra, đó không chỉ là việc các bị cáo phải nhận mức án phạt tương xứng với hành vi phạm tội; mà hơn thế, bản án này còn được thực thi trong lương tâm của các bị cáo. Họ không chỉ nhận thức được sai phạm, thành khẩn khai nhận tội, mà điều quan trọng hơn là, sau phiên tòa này lương tâm họ đã được thức tỉnh. Thật nực cười cho cái gọi là “Phản đối bản án Đồng Tâm”, đó chỉ là một trò hề. Việt Tân đừng “cố đấm ăn xôi”, “cười thuê, khóc mướn” bằng những hành động vô ích nữa../.


Sep 15, 2020

Một phiên tòa công tâm, nhân văn, đúng pháp luật

       
Các bị cáo nghe tòa tuyên án chiều 14/9. Ảnh: TTXVN.
 
Tre Việt - Sau 08 ngày xét xử theo đúng các trình tự theo quy định của pháp luật, chiều ngày 14/9/2020, Hội đồng xét xử, Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội đã tuyên án đối với các bị cáo vụ án Đồng Tâm theo hai nhóm tội danh Giết người và chống người thi hành công vụ. Về tội danh Giết người, Hội đồng xét xử đã tuyên hình phạt tử hình đối với 02 bị cáo: Lê Đình Công và Lê Đình Chức. Cùng tội danh Giết người, bị cáo Lê Đình Doanh bị phạt tù chung thân; bị cáo Bùi Viết Hiểu, bị phạt 16 năm tù giam; bị cáo Nguyễn Quốc Tiến bị phạt 13 năm tù giam; bị cáo Nguyễn Văn Tuyển, bị phạt 12 năm tù giam. Bản án xác định, các bị cáo này có mục đích gây án đến cùng, thường xuyên bàn bạc phân công, chuẩn bị kế hoạch, cùng nhau “trực tiếp thực hiện phạm tội với mục đích giết được càng nhiều cảnh sát càng tốt” và phạm tội Giết người với tình tiết tăng nặng là “giết người bằng phương pháp giết nhiều người”. Trong đó, bị cáo Lê Đình Công giữ vai trò chủ mưu cầm đầu khi thường xuyên tổ chức họp bàn chống đối, phát video và tuyên bố “giết chết 300 đến 500 công an”. Lê Đình Công cũng đặt mua lựu đạn, hướng dẫn các bị cáo khác làm bom xăng. Hành vi của bị cáo này là một trong những nguyên nhân khiến ba chiến sĩ cảnh sát hy sinh khi đang thi hành công vụ. Các bị cáo: Lê Đình Chức, Lê Đình Doanh cùng đổ xăng xuống hố khi ba chiến sĩ cảnh sát ngã xuống - nguyên nhân trực tiếp khiến ba chiến sỹ hy sinh. Hành vi của hai bị cáo thể hiện tính côn đồ, hung hãn, với mục đích giết người đến cùng. Mặc dù vậy, Hội đồng xét xử đã tuyên bố “Bị cáo Doanh lẽ ra cần loại bỏ vĩnh viễn khỏi xã hội nhưng gia đình bị cáo có bố Lê Đình Công và chú ruột Lê Đình Chức đã bị tử hình nên Hội đồng xét xử thể hiện sự nhân đạo cho lĩnh án chung thân”. Bị cáo Bùi Viết Hiểu bị xác định một trong những thủ lĩnh tinh thần của cái gọi là “tổ đồng thuận”, trực tiếp ném bom xăng về phía công an. Bị cáo phạm tội khi trên 70 tuổi, không trực tiếp gây ra cái chết cho ba cảnh sát nên được áp dụ tình tiết giảm nhẹ. Về tội Chống người thi hành công vụ, Hội đồng xét xử đã tuyên phạt: bị cáo Bùi Thị Nối, 06 năm tù giam; các bị cáo: Nguyễn Văn Quân, Lê Đình Uy, Lê Đình Quang, Bùi Văn Tiến, Lê Đình Quân, mỗi người 05 năm tù giam. 17 bị cáo còn lại bị phạt từ 15 tháng tù đến 3 năm tù nhưng cho hưởng án treo. Hội đồng xét xử cũng đã tuyên trả tự do ngay tại toà cho 14 bị cáo nếu không bị tạm giam trong vụ án khác. Trước đó, Viện Kiểm sát nhân dân thành phố Hà Nội đã vận dụng chính sách pháp luật hình sự, đường lối khoan hồng nhân đạo của Nhà nước để áp dụng tội danh nhẹ hơn và áp dụng hình phạt nhẹ dưới mức thấp nhất của khung hình phạt đối với một số bị cáo, tạo điều kiện cho các bị cáo có cơ hội làm lại cuộc đời.
          Điều đó cho thấy, đây là một phiên tòa diễn ra theo đúng quy định của pháp luật, xử đúng người, đúng tội, công tâm và nhân văn. Tại phiên tòa, khi được phát biểu, các bị cáo đều nhận thấy rõ tội lỗi của mình, sự nghiêm minh của pháp luật, tỏ rõ sự ăn năm hối cải, xin nhân dân Đồng Tâm và cả nước, gia đình người bị hại lượng thứ và xin được hưởng sự khoan hồng của Nhà nước.
          Phiên tòa thành công là cái tát trời giáng vào mặt những kẻ tự xưng là nhà dân chủ, luật sư đấu tranh về dân chủ,… ra rả xuyên tạc bản chất sự kiện Đồng Tâm, bản chất vụ án, chủ trương, đường lối của Đảng Cộng sản Việt Nam và pháp luật Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam trên các trang mạng phi pháp, báo chí tiếng Việt ở nước ngoài, điển hình là BBC, VOA, RFA - Những cơ quan truyền thông chuyên bảo kê cho các loại tội phạm, cơ hội, chống phá Việt Nam./.


Sep 13, 2020

Nói bừa



Tre Việt - Trân Văn đã nói bừa qua bài viết: “Vụ án Đồng Tâm: Đảng bị răn đe và được dân giáo dục”, ngày 11/9/2020 trên VOA tiếng Việt. Bởi ông ta viết: “Rồi cũng sẽ tới lúc HĐXX sơ thẩm “vụ án Đồng Tâm” công bố bản án nhưng câu chuyện Đồng Tâm chưa kết thúc. Không phải tự nhiên mà càng ngày càng nhiều người Việt giận dữ”(!). Câu hỏi đặt ra là căn cứ vào đâu để ông đưa ra kết luận “càng ngày càng nhiều người Việt giận dữ” về vụ án Đồng Tâm. Rõ ràng không có khảo sát, đánh giá nào mà nói bừa như vậy. Đây cũng là cách nói không căn cứ thường thấy của các thế lực có thâm thù, chống phá Đảng, Nhà nước và Nhân dân ta. Mặc dù, chính Trân Văn cũng đã thừa nhận khi trích lời của Tuan Ngo tường thuật trên trang facebook của ông ta là khi được phép “nói lời cuối cùng” nhiều bị cáo đều chung một số ý: “…Xin lỗi gia đình bị hại, cảm ơn các thầy trong trại giam đã giáo dục để nhận ra lỗi lầm. Cảm ơn các luật sư và xin từ chối hoặc đề nghị luật sư không bào chữa theo hướng trả hồ sơ nữa. Cuối cùng là xin giảm nhẹ hình phạt”, thế mà Trân Văn là nói bừa “càng ngày càng nhiều người Việt giận dữ” về vụ án Đồng Tâm. Thế mới biết mức độ trơ chẽn của Trân Văn như thế nào rồi đấy!
Trân Văn nhắc lại câu hỏi ngây ngô của Lưu Trọng Văn được cho là gửi cho Đại tướng Tô Lâm về “chiến công Đồng Tâm”: “Tại sao người có “thành tích đặc biệt, Thượng tá Nguyễn Ngọc Mẽ - Trung đoàn trưởng Trung đoàn Cảnh sát Cơ động, trực tiếp chỉ huy trận chiến - bị điều chuyển sang Công an huyện Hoài Đức mà không ở lại trung đoàn để tổ chức mừng công và chờ thăng tiến?”. Nói câu hỏi ngây ngô vì họ không hiểu hoạt động, tính chất của công an, quân đội ở trung đoàn, sư đoàn khác gì với ở huyện, tỉnh. Hoạt động ở huyện, tỉnh đa dạng hơn ở trung đoàn, sư đoàn. Ở huyện, tỉnh hoạt động trên nhiều lĩnh vực chứ không thuần túy là huấn luyện, sẵn sàng chiến đấu như ở trung đoàn, sư đoàn. Vì thế, cán bộ quân sự, công an công tác ở huyện, tỉnh có điều kiện phát triển toàn diện hơn. Chuyển Thượng tá Nguyễn Ngọc Mẽ - Trung đoàn trưởng Trung đoàn Cảnh sát Cơ động sang Công an huyện Hoài Đức với mục đích như thế.
Trân Văn lại nêu câu hỏi của Lưu Trọng Văn: tại sao đề nghị thưởng Huân chương Chiến công cho ba sĩ quan công an hy sinh mà không biểu dương, đề nghị tặng huân chương cho người khác? Việc khen thưởng là căn cứ vào thành tích, cống hiến của mỗi người, thành tích, cống hiến đến đâu thì khen thưởng đến đó, sao có chuyện tùy tiện được. Đó là lẽ đương nhiên. Thế mà họ cũng nêu câu hỏi. Thật là nực cười!


Sep 12, 2020

Can thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam là trái công ước quốc tế

         Tre Việt - Lợi dụng phiên tòa sơ thẩm xét xử vụ án giết người, chống người thi hành công vụ ở xã Đồng Tâm, huyện Mỹ Đức, Hà Nội, mới đây, trang facebook Việt Tân có đăng bài “Tổ chức Theo dõi nhân quyền yêu cầu CSVN để các nhà quan sát quốc tế tham dự tòa Đồng Tâm” của Lê Ánh. Trích lời ông Phil Robertson, Phó Giám đốc phụ trách khu vực châu Á của tổ chức Theo dõi nhân quyền (HRW) nói ngay trước phiên tòa sơ thẩm, rằng: “Yêu cầu nhà cầm quyền CSVN hãy để cho các nhà quan sát quốc tế độc lập, gồm cả giới ngoại giao, báo chí và NGO, theo dõi phiên tòa, và chấm dứt việc sách nhiễu, theo dõi thân nhân, gia đình của các bị cáo”.
Cần phải khẳng định rằng, việc làm của HRW là hết sức lố bịch, đã can thiệp thô bạo vào công việc nội bộ của Việt Nam. Chúng ta đều biết, tổ chức HRW được thành lập với mục đích là cùng với một số tổ chức quốc tế khác có chung tôn chỉ, mục đích chuyên nghiên cứu và cổ vũ cho phát triển nhân quyền. Tuy nói là chuyên nghiên cứu và cổ vũ cho nhân quyền, nhưng tổ chức này thường xuyên lợi dụng nhân quyền để can thiệp vào công việc nội bộ của các nước. Nhiều quốc gia trên thế giới đã cáo buộc HRW chịu quá nhiều chi phối từ Chính phủ Hoa Kỳ, hoạt động không đúng tôn chỉ, mục đích. Chẳng hạn Liên bang Nga đã nhiều lần chỉ trích HRW về những động thái tuyên truyền, xuyên tạc, kích động, tạo cớ can thiệp vào những vấn đề nội bộ của nước này. Tương tự, do có những hành động vi phạm nghiêm trọng luật pháp quốc tế và các quy tắc cơ bản của quan hệ quốc tế, cũng như can thiệp vào các vấn đề nội bộ của Trung Quốc nên Chính phủ nước này đã áp dụng các biện pháp trừng phạt đối với HRW. Không phải ngẫu nhiên mà trang web của HRW lại bị cấm hoạt động tại Thái Lan; Chính phủ nước này buộc phải làm điều ấy là vì thông qua trang web này, HRW thường xuyên đội lốt “theo dõi nhân quyền” để tuyên truyền xuyên tạc, tán phát những nội dung thông tin sai lệch, kích động, vi phạm các quy định về an ninh quốc gia của họ. HRW còn bị nhiều quốc gia, như: Liên bang Đức, Cuba, Sri Lanka, Triều Tiên, Ethiopia, Syria,... chỉ trích, phản đối với những nội dung và mức độ khác nhau, vì đã can thiệp, làm phức tạp tình hình, gây khó khăn cho việc bảo đảm nhân quyền ở các nước này.
Trong khi đó, ngay trên đất Mỹ nơi HRW đặt trụ sở thì vấn đề nhân quyền luôn đươc nhìn nhận là “vùng trũng” của thế giới. Hằng năm, cảnh sát Mỹ bắn chết hơn 1.000 người ngay tại những nơi mà không cần phải xét xử; nhất là trong những ngày đầu năm 2020 này, xuất phát từ vụ công dân Mỹ gốc Phi George Floyd bị cảnh sát da trắng ghì cổ đến chết đã và đang thổi bùng các cuộc biểu tình chống phân biệt chủng tộc, từ đó dấy lên các cuộc bạo loạn, cướp bóc, đốt phá trên khắp nước Mỹ, cho đến nay vẫn còn là vấn đề đau đầu của Nhà trắng,… thế nhưng HRW không hề lên tiếng!
Đối với vụ án đặc biệt nghiêm trọng xảy ra ngày 09/01/2020 tại thôn Hoành, xã Đồng Tâm, huyện Mỹ Đức, thành phố Hà Nội, toàn bộ vụ việc đã được cơ quan điều tra kết luận rõ ràng với những chứng cứ xác thực và sự thừa nhận của chính các bị can trong vụ án. Thực tế là, sau 04 ngày phiên tòa diễn ra, quá trình xét hỏi tại phiên toà, chính sự thành khẩn của các bị cáo (trong số 29 bị cáo hầu toà, có 25 bị cáo bị truy tố về tội “Giết người”, 04 bị cáo bị truy tố về tội “Chống người thi hành công vụ) đã khiến đại diện Viện kiểm sát thực hành quyền công tố khi luận tội, đã cân nhắc, đánh giá kỹ lưỡng trước khi đề nghị Hội đồng xét xử chuyển tội danh từ tội “Giết người” sang tội “Chống người thi hành công vụ” đối với 19 bị cáo. Việc đề nghị chuyển tội danh như vậy của Viện kiểm sát đã thể hiện tính nhân văn, nhân đạo của Đảng, Nhà nước và chính sách khoan hồng của pháp luật Việt Nam đối với các bị cáo. Vậy thì, HRW lấy tư cách gì mà yêu cầu Nhà nước Việt Nam cho quan sát quốc tế độc lập theo dõi phiên tòa?
          Rõ ràng, HRW đã vi phạm nghiêm trọng công ước và nguyên tắc quốc tế về cấm can thiệp vào công việc nội bộ của quốc gia khác trong các điều ước quốc tế. Điều 2, Hiến chương Liên hợp quốc (năm 1945), lần đầu tiên đã quy định về nguyên tắc cấm can thiệp vào công việc nội bộ của quốc gia khác. Sau đó, tại Nghị quyết 2625 (năm 1970) của Đại hội đồng Liên hợp quốc, nguyên tắc cấm can thiệp vào công việc nội bộ của quốc gia khác tiếp tục được ghi nhận cụ thể và rõ ràng hơn, đó là: “Không quốc gia nào hay nhóm quốc gia nào có quyền can thiệp, trực tiếp hay gián tiếp, vì bất kỳ lý do gì vào công việc đối nội và đối ngoại của bất kỳ quốc gia nào khác”. Sự công tâm hay “thượng tôn” pháp luật trong vụ án này sẽ được thể hiện bằng bản án công minh, tương ứng với những gì các bị can đã gây ra trên cơ sở sự thật khách quan. Đây là việc pháp luật của Việt Nam xử lý những công dân vi phạm để bảo đảm an ninh, trật tự của quốc gia, đó là công việc nội bộ của Việt Nam mà bất cứ quốc gia nào cũng sẽ phải làm như vậy. Thế nên, HRW đừng đội lốt “theo dõi nhân quyền” để can thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam, bởi vì đó là việc làm trái với công ước quốc tế./.



Sep 11, 2020

Kẻ máu lạnh



Tre Việt - Phiên tòa xét xử vụ Đồng Tâm đang thu hút sự quan tâm của dư luận. Theo Đài RFA mà một số trang facebook đưa lại cách đây hơn hai chục giờ đồng hồ cho biết: một vài luật sư trong số luật sư bảo vệ các bị cáo đề nghị thực nghiệm về việc 3 chiến sĩ công an hy sinh. Đây là sự đòi hỏi nhẫn tâm, của kẻ có máu lạnh.
          Lý lẽ của vài luật sư đòi thực nghiện hiện trường là: “Trong kết luận điều tra cho biết cái chết của 3 người này là do “ngạt khí và than hóa toàn thân do nhiệt ở mức độ rất nặng” và không có nêu bệnh nền”. Điều đó cho thấy, vài luật sư đòi thực nghiệm có ý nghi ngờ về kết luận điều tra. Việc 3 chiến sĩ công an hy sinh là thật, việc than hóa toàn thân là thật. Vậy họ nghi ngờ về cái gì? Thực tiễn cho thấy, cũng có trường hợp xuống giếng khơi đào sâu, có thể dẫn đến tử vong do bị ngạt khí, nhưng không “than hóa toàn thân” được. Nếu không có kẻ đổ xăng châm lửa thì các chiến sĩ ấy có bị than hóa toàn thân do nhiệt độ cháy của lượng lớn xăng gây ra? Thế mà họ còn nói “không có nêu bệnh nền”, ý của họ phải chăng là các chiến sĩ hy sinh do ở dưới hố sâu và bệnh nền? Cứ cho là 3 chiến sĩ có bệnh nền, nhưng không thể bệnh nền của 3 người như nhau để dẫn đến cái chết đều “than hóa toàn thân”. Rõ như ban ngày thế mà vài luật sư kia lại cố bảo vệ cho hành động sai trái, hành động giết người là sao? Lương tâm của những luật sư này để đâu?
          Đúng như Luật sư Nguyễn Hồng Bách, người bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp cho 3 chiến sĩ công an nêu: “Chúng ta có thể dựng lại hiện trường 1 vụ giết người tàn bạo như vậy hay không?
Ai là người dám chui vào cái hố đó, cho người khác đổ xăng lên?
Thậm chí dùng vật thay thế hoặc con vật khác, chúng ta cũng không có quyền”. Bởi việc dựng lại hiện trường giết người tàn bạo như thế là sự nhẫn tâm, nó không chỉ gây đau thương cho gia đình 3 chiến sĩ công an, đồng nghiệp mà cho tất cả những ai có lương tâm và lương tri. Có lẽ chỉ những kẻ nhẫn tâm, vô cảm, có máu lạnh mới đủ “dũng khí” thực nghiệm hiện trường giết người man rợ đó mà thôi./.



Sep 10, 2020

Nói lấy được

            Tre Việt - Vụ án Đồng Tâm đang được xét xử, lại là dịp để một số người cố tình nói lấy được, nhằm bệnh vực những kẻ chống người thi hành công vụ tại thôn Hoành, Đồng Tâm, Mỹ Đức, Hà Nội vào ngày 09/01/2020.

Lý lẽ của họ là tại sao đang đêm hôm mà lực lượng chức năng lại vào làng, “tấn công người dân”(!). Có thực như vậy! Tre Việt được biết, để bảo đảm an ninh, an toàn cho lực lượng xây dựng tường rào tại khu vực đất quân sự vào sáng hôm sau, thì công tác chuẩn bị phải chuẩn bị trước, đi trước. Một trong những việc phải làm là ngăn một số người của thôn Hoành đòi hỏi vô lý “đất của mình” tại khu vực được xây tường rào. (Nói đòi hỏi vô lý là bởi, trong số những người đòi hỏi đất thì không ai có đất ở đấy cả, 14 hộ dân sử dụng đất trái phép đã nhận đền bù, bàn giao đất cho chính quyền). Để bảo đảm an ninh, an toàn cho lực lượng xây dựng tường rào bao quanh khu đất quân sự, thì một trong những nơi cần lập chốt bảo đảm an ninh, an toàn là đầu thôn Hoành. Trong khi lực lượng chức năng thực hiện nhiệm vụ ở đầu thôn Hoành (đầu thôn chứ không phải trong làng như họ gán ghép), thì những kẻ đòi đất vô lý sử dụng bom xăng, vũ khí tự tạo tấn công lực lượng chức năng trước, buộc lực lượng chức năng phải sử dụng biện pháp cần thiết đối với lực lượng này chứ không phải “người dân” như họ “lập lờ đánh lận con đen”. Đến khi buộc phải sử dụng biện pháp cần thiết với những kẻ này thì lực lượng chức năng mới vào làng. Như vậy, một số kẻ cho rằng, sao đang đêm hôm mà lực lượng chức năng lại vào làng để “tấn công người dân” là nói lấy được, là họ chưa chịu suy nghĩ, nhìn cả quá trình, mà chỉ thấy lực lượng chức năng có mặt trong làng vào sáng sớm là họ vội hồ đồ đưa ra kết luận sai thực tế.

Một số kẻ của thôn Hoành có chủ động tấn công lực lượng chức năng không? Bằng thực tiễn những gì đã diễn ra, cho câu trả lời là có. Bởi lẽ, không chủ động tấn công lực lượng chức năng sao họ tự tạo bom xăng, vũ khí tự chế, mua lựu đạn,... những thứ bị pháp luật nghiêm cấm người dân sử dụng. Không chủ động tấn công lực lượng chức năng thì đang đêm hôm, chính xác là nửa đêm về sáng chúng đến nhà nhau làm gì? Bình thường thì vào giờ đấy người nào ở nhà người ấy. Thế mà một số kẻ có mặt ở nhà Lê Đình Kình, chẳng phải là chúng chủ động tổ chức tấn công lực lượng chức năng sao? Thế mà một số kẻ cứ nói lấy được, ra sức bênh vực cho những kẻ chống người thi hành công vụ ở thôn Hoành, Đồng Tâm, Mỹ Đức, Hà Nội là sao? Nhìn vào cái tên ra sức bảo vệ kẻ chống người thi hành công vụ ở Đồng Tâm, chúng ta bắt gặp những cái tên luôn ra sức chống đối Đảng, Nhà nước, chế độ và Nhân dân ta. Những kẻ này với những người ở cái gọi là “Tổ đồng thuận” ở Đồng Tâm chẳng qua cũng cùng một giuộc, “Cùng hội cùng thuyền” mà thôi! Đúng là “Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã” người xưa nói chẳng sai chút nào./.


Lộng ngôn

           Tre Việt - Kênh tiếng Việt của Đài RFA vừa đăng bài: “Vấn nạn xã hội Việt Nam dưới sự lãnh đạo toàn diện của Đảng Cộng sản”. Bài viết đã liệt kê thông tin về tình hình xã hội ở nước ta, cụ thể là một số vụ việc vi phạm pháp luật, đạo đức xã hội diễn ra trong thời gian gần đây. Đồng thời, đăng tải ý kiến, đánh giá, nhận định của một số phần tử (Mạc Văn Trang, Nguyễn Đình Cống, Lê Nguyên...), cho rằng, nguyên nhân của những vụ việc vi phạm pháp luật, đạo đức xã hội nêu trên là do hậu quả của lãnh đạo độc Đảng(!). Từ đó, nhận định bừa rằng “…, nếu tiếp tục theo kiểu thống trị của Đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay thì xã hội Việt Nam ngày càng lụn bại. Tương lai của dân tộc, đất nước này u ám lắm,…”. Đây là những phát ngôn hàm hồ, lộng ngôn cần bị vạch mặt, lên án.

Thứ nhất, một số vụ việc vi phạm pháp luật, đạo đức xã hội xảy ra thời gian gần đây mà bài viết liệt kê chỉ là vụ việc mang tính nhỏ lẻ, bột phát, cá biệt chứ không phản ánh toàn diện về thực trạng xã hội Việt Nam với gần một trăm triệu dân. Trong thời buổi bùng nổ công nghệ thông tin, phát triển mạnh mẽ của mạng xã hội như hiện nay thì thông tin về những vụ việc vi phạm pháp luật, đạo đức xã hội đến với công chúng nhanh hơn, nhiều thông tin hơn cũng là điều dễ hiểu. Và thực tế này không chỉ diễn ra ở Việt Nam mà ở bất kỳ quốc gia nào trên thế giới, kể cả ở những nước phát triển đều có xảy ra. Cho nên, tình hình đó ở Việt Nam không phải là ngoại lệ. Chỉ có những kẻ bất mãn, tiêu cực, trở cờ, phản Đảng, chuyên săm soi, “bới lông tìm vết” thì mới lấy những vụ việc vi phạm pháp luật, đạo đức xã hội nhỏ lẻ, cá biệt, lấy đó là “miếng mồi” ngon để nói xấu, đả kích xã hội, rồi lộng ngôn xuyên tạc, chống phá chế độ khi cho rằng đó là hậu quả của sự lãnh đạo độc Đảng mà thôi.

Thứ hai, thực tế xã hội Việt Nam từ khi có Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời, lãnh đạo đã hoàn toàn đổi thay: nhân dân ta từ thân phận nô lệ đã được độc lập, tự do, con người được phát triển toàn diện. Bộ mặt đất nước, kinh tế - xã hội ngày càng đổi thay, phát triển, cuộc sống nhân dân ngày càng đầy đủ, ấm no, hạnh phúc; vị thế, uy tín của đất nước trên trường quốc tế ngày càng được khẳng định, nâng cao. Sự thật đó đã quá rõ ràng và không thể phủ nhận. Thế nên nhận định rằng: xã hội Việt Nam ngày càng lụn bại. Tương lai của dân tộc, đất nước này u ám lắm,… chỉ là ý kiến chủ quan, không có cơ sở. Liên hợp quốc vừa tổ chức tọa đàm trực tuyến với chủ đề: “Việt Nam - ngôi sao đang lên”, nhiều nước, tổ chức quốc tế đã đánh giá cao về Việt Nam. Đó là kết quả của phòng, chống dịch Covid-19 giai đoạn 2, là kết quả phát triển kinh tế, thu hút đầu tư nước ngoài và xuất nhập khẩu, v.v.

Thứ ba, bản thân Mạc Văn Trang, Nguyễn Đình Cống là những người được sinh ra, dung dưỡng, trưởng thành, được là “ông nọ, bà kia” là nhờ chế độ xã hội này. Thế nhưng khi về hưu, họ đã không còn đủ bản lĩnh để đứng vững trước những tác động xấu dẫn đến thoái hóa, biến chất, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”, sinh ra bất mãn, tiêu cực với chế độ, trở cờ, phản Đảng, “ăn cháo, đá bát”. Vậy nên, các ông nên bớt sân si, hãy sống vui vẻ cùng con cháu những tháng năm cuối đời, đừng để dư luận xã hội lên án, nguyền rủa./.

Sep 9, 2020

Nhắm mắt nói bừa



          Tre Việt –Ngày 04/9/2020, BBC Tiếng Việt có bài viết “Quốc khánh Việt Nam 75 năm và sức khỏe của hệ thống chính trị”, với nội dung chủ yếu là dẫn ý kiến một số “nhà quan sát” về “Sức khỏe của hệ thống chính trị” Việt Nam hiện nay. Theo đó, các “nhà quan sát” cho rằng thể chế chính trị Việt Nam hiện nay là “khủng hoảng” và “chế độ này đang ở vào giai đoạn cuối của chu kỳ tự nhiên,…” đồng thời “kiến nghị”, nhất thiết thể chế chính trị Việt Nam phải theo kiểu chế độ dân chủ phương Tây “mới khỏe”(!).
          Đây là những nhận định thiếu khoa học, mang tính chủ quan, áp đặt, xuyên tạc, bôi nhọ, chống phá thể chế, đất nước, con người Việt Nam với dụng ý xấu.
          Thực tiễn đã chứng minh, mặc dù còn nhiều khó khăn, nhưng nói một cách khiêm tốn rằng, chưa bao giờ tiềm lực, cơ đồ, vị thế của đất nước Việt Nam có được như ngày hôm nay. Từ Mùa Thu Độc lập năm 1945 đến nay, Việt Nam có thể chế chính trị xã hội chủ nghĩa, đất nước được quản lý bằng Hiến pháp và pháp luật, đặt dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam và đã trở thành nước phát triển trung bình, có quy mô nền kinh tế trên 262 tỷ USD; GDP bình quân đầu người năm 2019 đạt gần 3.000 USD; hộ nghèo giảm xuống dưới 3%. Việt Nam đã có quan hệ với 192 nước và vùng lãnh thổ, quan hệ đối tác toàn diện, đối tác chiến lược với nhiều quốc gia trên thế giới và khu vực, trong đó, có: Mỹ, Anh, Pháp, Nga, Trung Quốc, Nhật Bản, Ấn Độ; là thành viên, thành viên có trách nhiệm của Liên hợp quốc và các tổ chức quốc tế ở khu vực và trên thế giới, v.v. Trong 8 tháng đầu năm 2020, mặc dù chịu nhiều ảnh hưởng tiêu cực môi trường thương mại quốc tế, nhất là của đại dịch Covid-19, nhưng Việt Nam vẫn vững vàng đối phó có hiệu quả với những tác động xấu, vừa giữ sự ổn định của nền kinh tế vĩ mô (tốc độ tăng trưởng 8 tháng đầu năm 2020 đạt hơn 1,8%, là số ít nền kinh tế trên thế giới có phát triển dương), vừa đảm bảo ổn định đời sống nhân dân, phòng, chống, ngăn chặn, đẩy lùi đại dịch một cách có hiệu quả, được nhân dân trong nước, bạn bè quốc tế ca ngợi, v.v.
          Những thành tựu nêu trên có nhiều nguyên nhân, nhưng nguyên nhân cơ bản, quyết định là sự lãnh đạo sáng suốt của Đảng Cộng sản Việt Nam. Từ một Đảng nằm ngoài vòng pháp luật, tiến lên trở thành một Đảng cầm quyền, trong mỗi thời kỳ, giai đoạn, Đảng Cộng sản Việt Nam luôn gương cao ngọn cờ độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội, có cương lĩnh, đường lối, chính sách phù hợp, được nhân dân tin tưởng trao quyền lãnh đạo công cuộc xây dựng và bảo vệ đất nước theo con đường độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội. Như vậy, thể chế chính trị Việt Nam là do nhân dân lựa chọn; sự lãnh đạo, cầm quyền Đảng Cộng sản Việt Nam là do nhân dân trao cho. Đây là sự lựa chọn khách quan, phù hợp với xu thế phát triển của nhân loại và đất nước Việt Nam. Việt Nam không cần và không bao giờ xây dựng đất nước theo thể chế dân chủ phương Tây.
          Những thành tựu của nhân dân ta trong 75 năm qua (1945-2020) dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đã được các nhà nghiên cứu, chuyên gia ở trong nước và nước ngoài; các tổ chức tài chính, kinh tế lớn, có uy tín, các quốc gia trên thế giới,… đánh giá một cách khoa học, công tâm và công bố trên các phương tiện thông tin đại chúng. Vậy, BBC và các “nhà quan sát” lại nhắm mắt nói bừa./.


Sep 8, 2020

Việc làm vô ích của các “nhà dân chủ kền kền”


Tre Việt - Những ngày này, các trang mạng xã hội phản động đang tràn ngập thông tin liên quan đến “vụ án Đồng Tâm”. Thôi thì đủ cả, từ việc đăng bài tường thuật chi tiết quá trình xét xử vụ án của Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội, rồi những thông tin “Nghe hơi nồi chõ”, thậm chí là tự “tưởng tượng” ra,… nhưng các nhà tự xưng đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền đều đăng tải lên các trang mạng xã hội để lu loa, xuyên tạc bản chất của vụ án, bao biện cho những kẻ phạm tội. Từ đó, họ xuyên tạc, lên án, nói xấu nền tư pháp, chế độ xã hội; kích động, chia rẽ mối quan hệ gắn bó giữa Nhân dân với Đảng, Nhà nước; kêu gọi các tổ chức quốc tế có thâm thù với chế độ, nhân dân ta can thiệp, gây sức ép với Việt Nam, v.v.
Hành động, việc làm này khiến Tre Việt nhận thấy những người tự xưng là đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền kia chính là những “nhà dân chủ kền kền”,
không bao giờ đạt được mục đích, ý đồ đen tối. Bởi, với “vụ án Đồng Tâm”, rồi đây những thông tin đúng sai sẽ được các cơ quan thực thi pháp luật của thành phố Hà Nội làm sáng tỏ. 29 bị can trong vụ án này chỉ là một nhóm người trong cái gọi là “Tổ Đồng thuận”, được lập ra để chống đối lại việc thu hồi đất quốc phòng của địa phương, chứ không phải họ đại diện cho chính quyền, nhân dân xã Đồng Tâm. Việc họ vi phạm pháp luật đến đâu thì sẽ phải nhận những bản án tương xứng là điều đương nhiên, pháp luật sẽ được thực thi nghiêm minh, đúng người, đúng tội. Trên thực tế, sau khi sự việc xảy ra, những người dân chân chính của xã Đồng Tâm vẫn luôn tin tưởng, chấp hành nghiêm các chủ trương, đường lối, chính sách của Đảng, pháp luật Nhà nước, sớm ổn định tình hình, tiếp tục sản xuất, xây dựng nông thôn mới trên quê hương.
Vậy nên những “nhà dân chủ kền kền” nếu không nhìn nhận đúng sự việc để quay đầu là bờ, thì sớm muộn gì cũng sẽ phải nhận sự trừng phạt của pháp luật./.


Sep 6, 2020

Kêu gọi tổ chức quốc tế can thiệp cũng không thể “cứu” cho các đối tượng trong vụ án ở Đồng Tâm thoát tội


Tre Việt - Ngay sau khi thông tin phiên tòa sơ thẩm xét xử 29 bị can trong vụ án giết người, chống người thi hành công vụ ở xã Đồng Tâm, huyện Mỹ Đức, Hà Nội, khiến ba cán bộ, chiến sĩ công an hy sinh về các tội giết người và chống người thi hành công vụ sẽ diễn ra vào ngày 07/9/2020 được công bố, lợi dụng internet, mạng xã hội, đài RFA, VOA và các trang mạng, như: “Nhật ký yêu nước”, “Việt Tân”, “Dân luận”,… nhiều tổ chức, cá nhân, đối tượng phản động, cơ hội, chống đối chính trị trong và ngoài nước, lợi dụng thông tin này để mở một “chiến dịch” kêu oan, chạy tội, với nhiều tin bài có nội dung xấu độc, thông tin sai sự thật được phát tán, nhằm xuyên tạc, hướng lái, đánh lừa dư luận về phiên tòa cũng như bản chất vụ án đã xảy ra ở Đồng Tâm và hoạt động tư pháp của Việt Nam. Ngày 04/9, trên trang mạng facebook Việt Tân có đăng tải bài viết: “Đảng Việt Tân cùng nhiều tổ chức gửi thư đến Liên hợp quốc về việc xét xử các dân làng Đồng Tâm”. Trong đó, tổ chức khủng bố Việt Tân cùng một loạt tổ chức mang danh “nhân quyền” soạn hẳn “bức tâm thư” gửi đến bà Đại sứ Elisabeth Tichy-Fisslberger, Chủ tịch Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc để kêu gọi: “Sự quan tâm và hỗ trợ của Cộng đồng Thế giới cho người dân Đồng Tâm. Rất mong cộng đồng chia sẻ để cùng lên tiếng bênh vực cho người dân Đồng Tâm yếu thế. Đồng thời lên án hành động bạo lực của nhà cầm quyền CSVN” (!).
Nghe câu “phiên tòa xét xử 29 nông dân Đồng Tâm”, “nông dân Đồng Tâm yếu thế” sao mà nực cười quá vậy?
Tre Việt khẳng định rằng, không có phiên tòa nào xét xử nông dân Đồng Tâm cả, mà chỉ có phiên tòa xét xử 29 bị can trong vụ án hình sự giết người, chống người thi hành công vụ xảy ra ngày 09/01/2020 tại thôn Hoành, xã Đồng Tâm, huyện Mỹ Đức, thành phố Hà Nội (Theo Kết luận điều tra số 210/KLĐT–PC01(Đ3), Cơ quan Cảnh sát điều tra, Công an thành phố Hà Nội đề nghị truy tố 25 bị can về tội giết người theo quy định tại Khoản 1, Điều 123, Bộ luật Hình sự và đề nghị truy tố 04 bị can về tội chống người thi hành công vụ theo quy định tại Khoản 2, Điều 330, Bộ luật Hình sự). Cũng đừng lấy “người dân Đồng Tâm yếu thế” ra để làm bình phong, bao che cho hành vi dã man của cha con Lê Đình Kình và đồng phạm; xin hỏi, trong số, 29 bị can đó có bao nhiêu thực sự là người dân đang cư ngụ tại Đồng Tâm? Hay đó chỉ là những đối tượng nghiện hút, đâm thuê, chém mướn được cha con Lê Đình Kình đưa về nuôi trong nhà để dễ bề điều khiển chống phá chính quyền? Đừng tưởng rằng gọi ai là người dân cũng được. Vì vậy, đừng tưởng lấy danh “người nông dân Đồng Tâm” ra để làm “bình phong” rồi hy vọng các tổ chức nhân quyền thế giới bênh vực cho những kẻ thủ ác. Hàng loạt vật chứng thu thập được tại hiện trường vụ án, như:  lựu đạn, bom xăng, dao phóng, gạch đá, gậy gộc,… là minh chứng, vật chứng rõ ràng nhất, thể hiện sự có tính toán, chuẩn bị từ trước, sẵn sàng chống đối đến cùng của Lê Đình Kình và các đối tượng trong vụ án. Toàn bộ vụ việc đã được cơ quan điều tra kết luận rõ ràng với những chứng cứ xác thực và sự thừa nhận của chính các bị can trong vụ án, thì không ai có thể cứu nổi được họ. Cho dù các nhà “dân chủ” có kêu gào, tổ chức khủng bố Việt Tân có gửi một hay nhiều bức thư kêu gọi các tổ chức quốc tế “quan tâm, hỗ trợ” tới 29 kẻ thủ ác thì cũng chỉ là “xôi hỏng bỏng không” mà thôi.
Pháp luật cần được thực thi một cách nghiêm minh, bất kỳ ai phạm tội đều phải đối mặt với một chế tài tương ứng. Phiên tòa dự kiến diễn ra trong 10 ngày. Hội đồng xét xử gồm 05 người, do Thẩm phán Trương Việt Toàn, Phó Chánh Tòa Hình sự (Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội) làm chủ tọa. Tại phiên tòa, sẽ có hơn 30 luật sư đăng ký tham gia bào chữa, bảo vệ quyền lợi hợp pháp cho các bị cáo. Tội trạng của các bị cáo như thế nào sẽ được Hội đồng xét xử định tội theo mức độ, hành vi vi phạm pháp luật của họ trên cơ sở tài liệu, chứng cứ các cơ quan tố tụng đã thu thập được. Sự công tâm hay “thượng tôn” pháp luật trong vụ án này sẽ được thể hiện bằng bản án công minh tương ứng với những gì các đối tượng đã gây ra trên cơ sở sự thật khách quan.
Gia có gia phong, quốc có quốc pháp, mỗi quốc gia trên thế giới đều có hệ thống pháp luật riêng của mình để bảo vệ lợi ích quốc gia, dân tộc, phù hợp với các chuẩn mực quốc tế và những nguyên tắc của Hiến chương Liên hợp quốc. Không một quốc gia, tổ chức nào có tư cách, quyền can thiệp công việc nội bộ và yêu cầu một quốc gia có chủ quyền như Việt Nam phải làm theo những đòi hỏi phi lý. Vì vậy, Việt Tân và một số tổ chức chống đối đừng “quốc tế hóa” vụ án này bằng cách kêu gọi các tổ chức quốc tế can thiệp, bởi lẽ điều đó sẽ không thể “cứu” các bị can hòng thoát tội trong vụ án này./.


Sep 5, 2020

Chỉ là “Thầy bói bói voi”


Tre Việt - https://www.facebook.com/Osinhuyduc là trang facebook của Trương Huy San, cách đây ít giờ có bài: “Ai có thể ngước nhìn Nguyên Ngọc”. Bài viết ca ngợi Nguyên Ngọc - Nhà văn, cho rằng với những tác phẩm văn học có giá trị thời kháng chiến chống Mỹ, cứu nước, như: Đất nước đứng lên thì ngày nay ông ta vẫn “lừng lững của một tượng đài yêu nước” (!).
          Viết vậy là trương Huy San đã không có cái nhìn toàn diện, chỉ là “thầy bói bói voi” mà thôi. Sao lại nói vậy?
Ai cũng biết, Nguyên Ngọc khi đứng về phía nhân dân, về với cách mạng đã có những tác phẩm văn học có giá trị, có thời được đưa vào chương trình học tập của học sinh. Điều này đã được ghi nhận. Nhưng tiếc thay, con tàu đã trượt đường ray và cái kết tất yếu là bị đổ. Khi Nguyên Ngọc đã trượt dài, tham gia cái gọi là Văn đoàn độc lập, Ông viết, nói không còn là tiếng nói của quảng đại quần chúng nhân dân, mà chỉ là tiếng nói của bộ phận thiểu số đi ngược lại với con đường của nhân dân, dân tộc, nên sự kính trọng đối với Ông thủa nào vì thế cũng dần dần mai một, đến khi nhắc đến Ông là người ta nghĩ ngay đến sự lầm lỡ đáng tiếc. Đúng vậy, một con người ngày hôm qua là anh hùng, không nhất thiết ngày mai anh ta vẫn là anh hùng nếu lòng dạ không trong sáng nữa, nếu thiếu tu dưỡng và rèn luyện. Điều đó hoàn toàn đúng với Nguyên Ngọc. Thực tế cho thấy, có nhiều trường hợp cán bộ như vậy (xin phép không nhắc lại tên của các cán bộ này), nên họ bị tổ chức xem xét, thi hành kỷ luật. Vậy mà, Trương Huy San chỉ dựa vào quá khứ để đánh giá, nhận xét về một con người, không xem xét hiện tại họ ra sao mà vội đưa ra kết luận hàm hồ “lừng lững của một tượng đài yêu nước”. Yêu nước sao lại cứ đi ngược lại con đường của quảng đại quần chúng nhân dân? Yêu nước sao lại viết, nói tạo nên sự bất ổn cho xã hội?, v.v. Nhận xét, đánh giá về một con người mà chỉ dựa vào quá khứ, không đếm xỉa đến hiện tại như Trương Huy San thì chẳng phải là “Thầy bói bói voi” sao?

Sep 4, 2020

Cảnh giác với việc tuyên truyền xâm phạm chủ quyền quốc gia



Tre Việt – Vừa qua, có bốn doanh nghiệp tại tỉnh Hải Dương là: Công ty Trách nhiệm hữu hạn Một thành viên Dầu Vila; Công ty Trách nhiệm hữu hạn Hóa mỹ phẩm Hồng Đạt; Công ty Trách nhiệm hữu hạn Bao bì Hoa Long; Công ty Trách nhiệm hữu hạn Một thành viên Công nghiệp Tân Cường Phong đã treo bản đồ có “Đường lưỡi bò” tại văn phòng làm việc. Các doanh nghiệp này đều có lao động, chuyên gia người Trung Quốc đang làm việc và trên bản đồ có các chú thích dạng song ngữ Tiếng Anh và Tiếng Trung Quốc; trong đó, mô tả vùng Biển Đông của Việt Nam là biển phía Nam của Trung Quốc.
“Đường lưỡi bò” còn có tên là “Đường chín đoạn” – một sản phẩm hoang tưởng của Trung Quốc được xây dựng từ “Đường mười một đoạn” do Cục Phương vực Bộ Nội chính Trung Hoa Dân Quốc phát hành tháng 02/1948. “Đường lưỡi bò” bao trọn bốn nhóm quần đảo, bãi ngầm lớn trên Biển Đông là: quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa thuộc chủ quyền của Việt Nam; quần đảo Đông Sa và bãi Macclesfield,... với khoảng 75% diện tích mặt nước của Biển Đông. Mặc dù bị quốc tế cực lực phản đối nhưng Trung Quốc vẫn giả điếc và tìm mọi cách hà hơi, tiếp sức từ chính trị đến quân sự để hiện thực hóa sản phẩm “ma quỷ” đó. Đặc biệt trên mặt trận truyền thông, Trung Quốc sử dụng rất nhiều hình thức tuyên truyền như: lời phát biểu trong các hội nghị quốc tế; phát thanh; truyền hình; phát hành sách, báo, tạp chí, bản đồ; in tờ rơi; sản xuất hàng hóa, trang thiết bị đồ dùng,… mà trong đó đều “thập thò” chứa đựng hình ảnh “Đường lưỡi bò”. Con ma “Đường lưỡi bò” của họ hoàn toàn bị hủy hoại khi tòa Tòa Trọng tài Thường trực Quốc tế ở The Hague, Hà Lan đưa ra phán quyết ngày 12/7/2016 trong vụ Philippines kiện Trung Quốc về vấn đề chủ quyền trên biển. Tuy nhiên mưu đồ độc chiếm Biển Đông của “anh bạn lớn” vẫn hừng hực cháy. Những hoạt động phi pháp của họ nhằm vực dậy “Đường chín đoạn” – một hồn ma đã chết - vẫn tiếp tục diễn ra ở khắp nơi trên thế giới; trong đó, khá mạnh mẽ ở Việt Nam. Sự việc tương tự xảy ra vào ngày 27/8/2020, một nhà xuất bản tại Nước Úc xuất bản lô sách giáo khoa khoảng hơn 600 cuốn viết về văn hóa Trung Quốc mang tựa đề “Chinese Language Culture and Society” - Ngôn ngữ, Văn hóa và Xã hội Trung Quốc - có in bản đồ “Đường lưỡi bò”. Việc phát hành lô sách này là đi ngược với lập trường của Chính phủ Úc ở Canberra và nhiều nước trong khu vực nên Chính quyền Tiểu bang Victoria của Nước Úc đã tịch thu lô sách giáo khoa nói trên.
Theo Khoản 2, Điều 11 Nghị định số 18/2020/NĐ-CP, ngày 11/02/2020 của Chính phủ Nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam về “Xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực đo đạc và bản đồ”; các công ty kể trên sẽ bị: phạt tiền từ 30.000.000 VNĐ đến 40.000.000 VNĐ đối với hành vi lưu hành sản phẩm đo đạc và bản đồ, xuất bản phẩm bản đồ liên quan đến chủ quyền lãnh thổ quốc gia mà không thể hiện hoặc thể hiện không đúng chủ quyền, biên giới quốc gia theo quy định của pháp luật về đo đạc và bản đồ. Đồng thời, nếu người chịu trách nhiệm cuối cùng về việc treo bản đồ là người Trung Quốc thì có thể bị trục xuất về nước theo Khoản 2, Điều 3 Nghị định số 18/2020/NĐ-CP. Việc phát hiện, xử lý kịp thời những hành vi nói trên của công an tỉnh Hải Dương là rất đáng hoan nghênh, thể hiện lập trường cứng rắn của Việt Nam trong bảo vệ chủ quyền biển, đảo và là lời nhắc nhở Nhân dân ta cần đề cao cảnh giác đối với việc tuyên truyền xâm phạm chủ quyền quốc gia./.



Sep 3, 2020

Trong sáng như... mực


          Tre Việt - Nhân dịp Quốc khánh nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, các thế lực thâm thù, chống đối Đảng, Nhà nước và Nhân dân ta lại có dịp ngụy tạo thông thông tin nhằm hạ thấp uy tín của Đảng, Nhà nước và chống phá cuộc sống bình yên của Nhân dân ta. Ngày 01/9/2020, Thiện Ý có bài viết như thế đăng trên VOA tiếng Việt.
          Ông ta cho rằng, ngày 02/9/1945 là ngày “quốc khánh của đảng và chế độ cộng sản Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam, nhưng là ngày ngày quốc nạn đối với quốc dân Việt Nam (công dân của Tổ quốc Việt Nam) và dân tộc Việt Nam” (!). Viết thế là ngụy tạo thông tin, nhằm đánh lừa người “nhẹ dạ cả tin”. Ông ta cho rằng: “ngày 02/9/1945 đánh dấu ngày đảng CSVN,... cướp chính quyền thành công, khai sinh ra chế độ Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, tiền thân của chế độ CHXHCNVN hiện nay”.
          Ai cũng biết rằng, trong Cách mạng Tháng Tám năm 1945, Đảng Cộng sản Việt Nam chỉ có năm nghìn đảng viên, nếu chỉ có mình Đảng với các đảng viên của mình có giành chính quyền được không? Dưới sự lãnh đạo của Đảng, Nhân dân ta nhất tề đứng dậy giành chính quyền chỉ bằng sức mạnh của sự đoàn kết với tay không, không có vũ khí mà giành được chính quyền từ tay phát xít Nhật với quân đông, vũ khí nhiều. Điều đó cho thấy việc giành chính quyền từ tay phát xít Nhật là có sự đồng thuận của Nhân dân ta, sao Thiện Ý lại chỉ đề cập đến vai trò của Đảng Cộng sản Việt Nam, để ngụy tạo ngày 02/9/1945 là ngày quốc khánh của Đảng và chế độ cộng sản, ngày quốc nạn của nhân dân và dân tộc Việt Nam. Qua đó chứng tỏ mang tên Thiện Ý để đánh lừa người đọc; bởi hình thức mâu thuẫn với nội dung: thiện ý nhưng không thiện tâm.
          Thiện Ý viết tiếp, qua hai cuộc kháng chiến chống xâm lược “mục tiêu tối hậu của đảng CSVN không phải là giành độc lập cho dân tộc, mà chỉ cướp chính quyền trên cả nước, thực hiện chế độ cộng sản (xã hội chủ nghĩa)”. Về vấn đề này, ông ta đã sai ở chỗ không giành độc lập dân tộc thì làm sao có thể thực hiện xây dựng chủ nghĩa xã hội, mà viết rằng “không phải”. Mục tiêu xây dựng xã hội chủ nghĩa là không đúng sao, khi Hồ Chí Minh đã nhấn mạnh: độc lập dân tộc mà dân cứ chết đói, chết rét thì độc lập dân tộc cũng chẳng để làm gì. Dân chỉ biết giá trị của độc lập dân tộc khi có cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn. Giành độc lập dân tộc xây dựng chủ nghĩa xã hội là nhằm ngày càng nâng cao chất lượng cuộc sống của nhân dân như thế mà Thiện Ý lại có ý dè bửu, cho là sai cơ đấy. Vậy theo ông ta thì giành độc lập dân tộc làm cho cuộc sống của nhân dân ngày càng cơ cực mới đúng sao? Thế là cái mặt nạ mang tên Thiện Ý đã tụt xuống để lộ bộ mặt của kẻ “Lòng lang dạ sói”.
Ông ta cho rằng, sau bản Tuyên ngôn độc lập Bác Hồ đọc ngày 02/9/1945, để rồi sau đó, một Quốc Hội Lập Hiến kiêm lập pháp, soạn ra bản Hiến pháp ngày 09/11/1946, khai sinh ra chế độ Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà là “ngụy dân chủ, ngụy cộng hòa” (!). Lịch sử còn ghi: Ngày 05/01/1946, Chủ tịch Hồ Chí Minh ra Lời kêu gọi quốc dân đi bỏ phiếu, trong đó có đoạn: “…Ngày mai, là một ngày vui sướng của đồng bào ta, vì ngày mai là ngày Tổng tuyển cử, vì ngày mai là một ngày đầu tiên trong lịch sử Việt Nam mà nhân dân ta bắt đầu hưởng dụng quyền dân chủ của mình…”. Ngày 06/01/1946 hưởng ứng Lời kêu gọi của Chủ tịch Hồ Chí Minh đã có 89% cử tri đi bầu đại biểu Quốc hội đầu tiên của nước Việt Nam dân chủ cộng hòa. Kỳ họp thứ nhất Quốc hội khóa I diễn ra vào ngày 02/3/1946. Theo Báo Độc lập ngày 03/3/1946, Hồ Chí Minh phát biểu trong phiên khai mạc Quốc hội đã nhấn mạnh: “Có những đồng chí cách mạng người Việt Nam ở hải ngoại vì không có thì giờ tham gia tổng tuyển cử của đảng phái, các dân tộc thiểu số và phụ nữ đều có đại biểu, và như thế không phải là các đại biểu thay mặt cho một đảng phái hay một dân tộc nào mà là đại biểu cho quốc dân Việt Nam”. Thế mà Thiện Ý lại cho rằng “ngụy dân chủ, ngụy cộng hòa” là sao?
Ông ta đặt câu hỏi: “Vì sao đảng CSVN phải ngụy dân chủ, ngụy cộng hòa, che dấu bộ mặt cộng sản?” và trả lời: “Là vì, trong thời điểm này, quốc tế coi cộng sản là một hiểm họa toàn cầu cần ngăn chặn, tiêu diệt”. Như thế đủ biết, Thiện Ý nhắm mắt viết bừa. Ai cũng biết 2/3 phần đầu thế kỷ XX là thời kỳ hoàng kim của chủ nghĩa cộng sản. Phong trào cộng sản lan rộng khắp các châu lục, trở thành hệ thống xã hội chủ nghĩa đối  trọng với chủ nghĩa tư bản. Chỉ đến cuối những năm 80, đầu những năm 90 của thế kỷ XX, chủ nghĩa xã hội mới rơi vào thoái trào do sai lầm của các đảng cộng sản cầm quyền chứ không phải sai của mô hình, lý thuyết về chủ nghĩa xã hội. Bằng chứng là sau sự sụp đổ của Liên Xô và các nước xã hội chủ nghĩa ở Đông Âu, một số nước (trong đó có Việt Nam) vẫn kiên trì con đường xã hội chủ nghĩa đã giành được những thành tựu to lớn mà thế giới phải hết lời ngợi ca, cho đó là “hình mẫu” các nước cần noi theo.
Thiện Ý thực hiện hành động rất xấu bị nhân dân ta lên án là “Gắp lửa bỏ tay người”, khi ông ta cho rằng: “Chủ thuyết Cộng Sản... là một chủ thuyết ngoại lai “Tam vô” (Vô gia đình, vô tổ quốc và vô tôn giáo)”(!). Ai cũng biết xã hội ta đề cao vai trò của gia đình, coi gia đình là hạt nhân của xã hội; nên luôn răn dạy con cháu phải hiếu nghĩa với ông bà, cha mẹ, phải kính trên nhường dưới; “Anh em như thể chân tay”, “Môi hở răng lạnh” nên phải thuận hòa. Mọi người Việt Nam chân chính đều đề cao Tổ quốc, Tổ quốc trên hết, nên người ta “Quyết tử để Tổ quốc quyết sinh”. Việt Nam luôn tôn trọng và bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng tôn giáo; tự do không tín ngưỡng tôn giáo, tự do theo đạo, tự do bỏ đạo, tự do bỏ đạo này theo đạo khác,... tất cả đều được tôn trọng và bảo đảm bằng pháp luật. Thế mà Thiện Ý cứ cố nói lấy được. Càng viết, càng nói lại cho người ta thấy rõ cái tâm của Thiện Ý mới trong sáng làm sao! Nó trong sáng như... mực./.