Feb 4, 2021

Ăn chữ ký mừng xuân

 

Tre Việt – Trong bài “Món quà đầu xuân cho các tù nhân lương tâm”, trang Việt Tân, cho hay: “ NGO ACAT Pháp kêu gọi mọi người ký thỉnh nguyện thư cho các Tù Nhân Lương Tâm tại Việt Nam. Hiện giờ,  có hơn 10.000 chữ ký. Vào ngày 12/02/2021 (Tết Nguyên Đán), ACAT Pháp dự trù sẽ đệ trình Thỉnh Nguyện Thư lên văn phòng tổng thống Pháp Emmanuel Macron và yêu cầu Chính phủ Pháp áp lực nhà cầm quyền CSVN phải trả tự do cho các Tù Nhân Lương Tâm còn đang bị giam giữ trong lao tù”.

Không rõ thực hư ra sao nhưng nghe qua đã thấy “ngon”; càng ngẫm các “tù nhân bất lương” càng nóng bụng chờ đợi món “bánh vẽ” mà đồng bọn đang ráo riết chế biến để gửi về Việt Nam đúng vào tết cổ truyền. Không nóng lòng sao được khi nghĩ về thời kỳ vàng son, lúc nhờ hót khỏe, kiếm được tiền nhiều, rượu, thịt đầy tràn, nhậu nhẹt lu bù; còn những năm gần đây, “trong tù không rượu, thịt cũng không”, bạn bè ngoại quốc thương tình có gửi cho ít đồng USD lẻ như ngày còn tại ngoại cũng chẳng có cách gì mà tiêu được. Ai rơi vào lao tù mới hiểu thấu cái cảnh “một ngày trong tù bằng thiên thu tại ngoại”. Bằng tình thương đồng loại, chúng ta rất thông cảm cho tù nhân.

Nghĩ lại, thấy thứ “bánh vẽ” này là sáng kiến rất giá trị của các đồng chí ngoại quốc để hà hơi, tiếp sức cho giới hoạt động trong nước. Vì, năm 2020, đại dịch covid-19 diễn biến phức tạp trên toàn thế giới, nhất là ở Mỹ và các nước châu Âu; người chết cả đống, kinh tế rơi vào suy thoái, đời sống xã hội khó khăn, dân bên đó chạy ăn từng bữa. Trong đó, ở Pháp, đến ngày 02/02/2021 tổng số người nhiễm covid-19 là 3,22 triệu, chết 77.238 người; kinh tế suy giảm 10%, thất nghiệp 09%, hiện tại tình hình vẫn chưa có gì cải thiện trong năm 2021. Cho nên, lo cho bản thân chưa xong, mấy người còn nghĩ đến những đồng chí (chỉ thấy mặt trên facebook) ở xứ Đông Dương xa xôi. Và cũng theo đó, tiền vận động quyên góp cũng eo hẹp đáng ngại, làm sao để nuôi được đội ngũ “công nhân hót láo” ở Việt Nam và trên thế giới cũng là việc đau đầu các “dận chủ”. Lũ “công nhân” đang tại ngoại vẫn còn hót được thì phải giảm lương, cúp thưởng Tết để cùng chia sẻ khó khăn với giới chủ; những công nhân trong kho không còn hoạt động gì thì từ lâu đã không lương, không thưởng; nhưng nếu bỏ rơi hoàn toàn thì phong trào “dân chủ” sẽ diệt vong. Thật là, tiến thoái lưỡng nan, làm sao để nuôi phong trào trong khi không còn thực lực, đành học Tào Tháo dùng kế “Vọng mai chỉ khát” vậy. “Một cánh én nhỏ chẳng làm nên mùa xuân”, 10 nghìn chữ ký chỉ là tia sáng cuối đường hầm, chắc chắn không thể xua đi cái lạnh và sự cô quạnh sau bức tường nhà giam trong thời gian dài phía trước. Hy vọng và suy nghĩ theo hướng nào thuộc về chủ thể đối tượng; nhưng cầu thị, hối cải, phấn đấu cải tạo tốt mới là con đường ngắn nhất đem đến sự tại ngoại – đó là cánh thiệp mùa xuân thực sự./.