Tre Việt - Trân Văn đã nói bừa qua bài viết: “Vụ án Đồng Tâm: Đảng bị răn đe và được dân giáo dục”, ngày 11/9/2020
trên VOA tiếng Việt. Bởi ông ta viết: “Rồi cũng sẽ tới lúc HĐXX sơ thẩm “vụ án
Đồng Tâm” công bố bản án nhưng câu chuyện Đồng Tâm chưa kết thúc. Không phải tự
nhiên mà càng ngày càng nhiều người Việt giận dữ”(!). Câu hỏi đặt ra là căn cứ
vào đâu để ông đưa ra kết luận “càng ngày càng nhiều người Việt giận dữ” về vụ
án Đồng Tâm. Rõ ràng không có khảo sát, đánh giá nào mà nói bừa như vậy. Đây
cũng là cách nói không căn cứ thường thấy của các thế lực có thâm thù, chống
phá Đảng, Nhà nước và Nhân dân ta. Mặc dù, chính Trân Văn cũng đã thừa nhận khi
trích lời của Tuan Ngo tường thuật trên trang facebook của ông ta là khi được
phép “nói lời cuối cùng” nhiều bị cáo đều chung một số ý: “…Xin lỗi gia đình bị
hại, cảm ơn các thầy trong trại giam đã giáo dục để nhận ra lỗi lầm. Cảm ơn các
luật sư và xin từ chối hoặc đề nghị luật sư không bào chữa theo hướng trả hồ sơ
nữa. Cuối cùng là xin giảm nhẹ hình phạt”, thế mà Trân Văn là nói bừa “càng
ngày càng nhiều người Việt giận dữ” về vụ án Đồng Tâm. Thế mới biết mức độ trơ
chẽn của Trân Văn như thế nào rồi đấy!
Trân
Văn nhắc lại câu hỏi ngây ngô của Lưu Trọng Văn được cho là gửi cho Đại tướng
Tô Lâm về “chiến công Đồng Tâm”: “Tại sao người có “thành tích đặc biệt,
Thượng tá Nguyễn Ngọc Mẽ - Trung đoàn trưởng Trung đoàn Cảnh sát Cơ động, trực
tiếp chỉ huy trận chiến - bị điều chuyển sang Công an huyện Hoài Đức mà không ở
lại trung đoàn để tổ chức mừng công và chờ thăng tiến?”. Nói câu hỏi ngây ngô
vì họ không hiểu hoạt động, tính chất của công an, quân đội ở trung đoàn, sư
đoàn khác gì với ở huyện, tỉnh. Hoạt động ở huyện, tỉnh đa dạng hơn ở trung
đoàn, sư đoàn. Ở huyện, tỉnh hoạt động trên nhiều lĩnh vực chứ không thuần túy
là huấn luyện, sẵn sàng chiến đấu như ở trung đoàn, sư đoàn. Vì thế, cán bộ
quân sự, công an công tác ở huyện, tỉnh có điều kiện phát triển toàn diện hơn.
Chuyển Thượng tá Nguyễn Ngọc Mẽ - Trung đoàn trưởng Trung đoàn Cảnh sát Cơ động
sang Công an huyện Hoài Đức với mục đích như thế.
Trân Văn lại nêu câu hỏi của Lưu
Trọng Văn: tại sao đề nghị thưởng Huân chương Chiến công cho ba sĩ quan công an
hy sinh mà không biểu dương, đề nghị tặng huân chương cho người khác? Việc khen
thưởng là căn cứ vào thành tích, cống hiến của mỗi người, thành tích, cống hiến
đến đâu thì khen thưởng đến đó, sao có chuyện tùy tiện được. Đó là lẽ đương
nhiên. Thế mà họ cũng nêu câu hỏi. Thật là nực cười!