TRE VIỆT - “Trước
quốc nạn, chúng ta phải làm gì, và làm thế nào?” là tên bài viết của Bùi Tín
trên blog của ông ta, lại được mõ làng - VOA tiếng Việt - đăng ngày 18/10/2015.
Đọc bài viết thấy rõ tâm địa đen tối của Bùi Tín (kẻ đảo tẩu đã mấy chục năm
rồi, nay đã gần 90 tuổi) như con rắn độc.
Cuối bài viết này, Bùi Tín “nhắn nhủ”:
“Rất
mong những suy tư, góp ý của một cựu đảng viên cộng sản, nay là nhà báo tự do
sắp tròn 90 tuổi, sẽ là chút cống hiến nhỏ bé cho cuộc cách mạng dân chủ đang
độ chín tới hoàn toàn”. Đọc lời lẽ trên thấy ám ảnh nỗi thất vọng của kẻ “gần
đất xa trời”. Hãy xem “cống hiến nhỏ bé” của kẻ này như thế nào?
Kẻ sắp chết này “cống hiến” trên 4 nội
dung: “I- Chúng ta làm gì? II- Chúng ta làm cuộc cách mạng ấy như thế
nào? III - Những ai tham gia cuộc cách mạng này? IV - Thời cơ đã đến?”. Nhưng
đọc xem ra chẳng có gì gọi là “cống hiến” cả, chỉ là sự ăn cắp, cóp nhặt của
người khác, nhằm kiếm ít bơ thừa, sữa cặn sống những ngày tháng cuối đời nơi
đất khách quê người. Thật tội nghiệp cho ông già Bùi Tín.
Bùi Tín nhai lại Trần Đĩnh trong cuốn
Đèn Cù, khi Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo nhân dân đánh thực dân, đế quốc
giành độc lập dân tộc thì nói là “tốt đen” cho Đảng Cộng sản Liên Xô, Trung
Quốc thì chỉ là cách diễn đạt khác với Trần Đĩnh mà thôi. Ai cũng biết trong
cuộc kháng chiến chống xâm lược của dân tộc ta, thì chẳng những nhân dân Việt Nam mà
nhân dân yêu chuộng hòa bình, công lý trên thế giới đều có chung kẻ thù là thực
dân, đế quốc; đặc biệt là nhân dân các nước XHCN, tiêu biểu là nhân dân Liên
Xô, Trung Quốc. Ấy thế mà, hết Trần Đĩnh, nay lại Bùi Tín cho rằng Đảng Cộng
sản Việt Nam chỉ là “Đèn Cù”, “tốt đen” của Đảng Cộng sản Liên Xô, Trung Quốc.
Bọn họ cố tình có mắt như mù, có tai như điếc không thấy rõ điều hiển nhiên: kẻ
thù của bạn cũng là kẻ thù của ta, bạn của bạn cũng là bạn của ta, nên cứ nói
xiên xỏ mà lại tự nhận là “cống hiến”. Cống hiến của họ là thế đấy!
Bùi Tín lại nhai lại bài viết “Năm cùm
một gông” mới đây của ông ta cũng trên mõ làng - VOA. Mà không chỉ ông ta, có
một số kẻ khác cũng ra sức kêu gào chủ nghĩa Mác – Lê-nin đã hết thời, CNXH mơ
hồ, phê phán kinh tế quốc doanh, thì cũng chẳng qua ông ta tham gia dàn đồng ca
lạc điệu mà thôi. Xin thưa, tư tưởng của C. Mác vẫn tỏa sáng trong thế kỷ XXI
là nhận định của nhiều học giả, chính khách trên thế giới. Các tác phẩm của C.
Mác được nhà xuất bản ở Đức giữ bản quyền vẫn tái bản nhiều lần nhằm đáp ứng
yêu cầu nghiên cứu của các nhà kinh tế tư sản. Hiện nay, mặc dù số nước đi theo
con đường XHCN có ít hơn trước, nhưng vẫn chiếm 1/5 dân số thế giới. Và dù ít
vẫn là chân lý. Lịch sử đã chứng minh cả giáo hội và nhận thức của con người
trước đó đã thua nhận thức của một nhà khoa học khi chứng minh: Trái đất không
đứng yên, mà nó tự quay quanh mặt trời. Sau đó, người ta mới thấy rõ tư duy
vượt trước thời đại của nhà khoa học thiên tài và phải ngả mũ trước sự thiên
tài này. Còn với kinh tế nhà nước mà ông gọi là quốc doanh (tuy không hoàn toàn
đồng nhất), như ông đã biết, bất kỳ nước nào cũng phải dựa trên tiềm lực kinh
tế nhất định, phải có cơ sở kinh tế để nhà nước thực hiện chức năng của mình.
Với nhà nước XHCN phải có kinh tế nhà nước để điều tiết vĩ mô nền kinh tế, thực
hiện chính sách an sinh xã hội. Nhờ có kinh tế nhà nước mà Việt Nam thực hiện
xóa đói giảm nghèo trở thành “điểm sáng”, “hình mẫu” trong thực hiện Mục tiêu
Phát triển Thiên niên kỷ của Liên hợp quốc, được cộng đồng quốc tế đánh giá
cao, và mong muốn Việt Nam chia sẻ kinh nghiệm. Ông chuyên theo dõi tình hình
đất nước, nhưng chỉ để ý các tin phục vụ tâm địa đen tối, làm nọc độc của con
rắn, mà cố tình nhắm mắt làm ngơ trước đánh giá của Hội nghị phát triển bền
vững của Liên hợp quốc vừa mới họp ở Hoa Kỳ hay sao?
Ông lại cho rằng, Đảng Cộng sản Việt Nam “lừa dân” nói đổi mới, nhưng “đổi
mà không mới”. Ông già Bùi Tín ơi, Đảng Cộng sản Việt Nam đã công khai tuyên bố là đổi
mới, nhưng không đổi màu. Cái ông đòi hỏi là phải đổi màu, muốn Việt Nam xa
rời con đường phát triển XHCN thì chỉ có nằm mơ giữa ban ngày. Trong quá trình
đổi mới xây dựng đất nước vì mục tiêu: “dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công
bằng, văn minh”, Đảng Cộng sản Việt Nam phải lãnh đạo giữ vững định
hướng XHCN. Điều đó đã thể hiện rõ, công khai trong các văn kiện của Đảng, ông
nói “mỵ dân” là sao?
Con rắn độc Bùi Tín, cổ súy cho cách mạng màu ở Việt Nam . Ông ta cho
rằng: “Ngày nay, nhờ phương tiện truyền thông bén nhạy, Internet, điện thoại
cầm tay, Facebook để tổ chức điều hành các cuộc xuống đường nhanh nhạy, chặt
chẽ”. Đây là cách mà các thế lực thù địch đã tận dụng lật đổ chính quyền của
một số nước trên thế giới, ai cũng biết mà lão già này tự nhận là mình “cống
hiến” (!). “Cống hiến” của ông ta là nhằm thay đổi chế độ XHCN ở Việt Nam ,
đòi đa nguyên, đa đảng, đòi hiến pháp khác, quốc hội khác. Đúng là rắn độc.
Nhưng ông già gần đất xa trời thì làm được gì chứ? Hơn nữa, nhân dân Việt Nam
luôn tin tưởng vào sự lãnh đạo của Đảng, tin vào con đường Đảng, Bác Hồ và nhân
dân đã lựa chọn. Đành rằng, trong quá trình dựng xây đất nước, ở chỗ này chỗ
khác, lúc này lúc khác trong đội ngũ của Đảng vẫn còn một bộ phận suy thoái về
tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống. Số cán bộ, đảng viên này không thực sự
vì dân làm hoen ố hình ảnh của Đảng mà Nghị quyết Trung ương 4 (khóa XI) về xây
dựng Đảng đã chỉ ra. Một Đảng giấu diếm khuyết điểm của mình là một đảng yếu,
đảng có gan chỉ ra khuyết điểm của mình là một đảng mạnh, như Hồ Chí Minh đã
nói. Đảng Cộng sản Việt Nam đã nhìn thấy, chỉ rõ khuyết điểm của mình và quyết
tâm khắc phục, nhằm xây dựng Đảng trong sạch, vững mạnh, đáp ứng yêu cầu lãnh
đạo đất nước trong thời kỳ mới, thì đó là một đảng mạnh. Vậy nên, “cống hiến”
của Bùi Tín thất bại là điều tất yếu./.