Tre Việt - Ngày 08/10/2015,
trên trang Ba Sàm có bài: “Đại hội Đảng XII:
Sao phải chống “diễn biến hòa bình”? của Nguyễn Văn
Do đã cho rằng: “DIỄN BIẾN HÒA BÌNH là điều vô cùng tốt
đẹp! Vậy mà trong Dự thảo báo cáo Đại hội Đảng XII lại chống diễn biến hòa bình”.
Nguyễn Văn Do còn viết tiếp: “Sử dụng giai cấp đấu tranh để giành chính quyền
thì bất quá trở thành giai cấp thống trị chứ làm sao mang tới công bằng, hạnh
phúc cho mọi người… Ở Sing, Thái Lan, Nhật, Mỹ, Âu châu,… có nước nào phải ra
sức chống diễn biến hòa bình đâu. Khi có suy thoái về kinh tế, suy thoái về
chính trị,… người ta lúc nào cũng chờ mong diễn biến, nhất là diễn biến hòa
bình để thoát khỏi bế tắt, đâu có ai ngu đến nỗi chống lại điều tốt đẹp ấy,…”.
Viết vậy, là ông ta đã đánh tráo khái niệm.
Cần thấy rằng: “Diễn biến hòa bình” là
chiến lược cơ bản của chủ nghĩa đế quốc và các thế lực thù địch, nhằm xóa bỏ
CNXH và phong trào độc lập dân tộc. Chiến lược “Diễn biến hòa bình” được thực
hiện thông qua phương thức tổng hợp, bằng các biện pháp phi quân sự là chủ yếu,
thẩm thấu dần từng bước; tạo nên các nhân tố, lực lượng đối lập ngay trong lòng
các nước XHCN và dân tộc độc lập để chống phá, tiến tới làm chệch hướng và lật
đổ chế độ, giành thắng lợi cho chủ nghĩa tư bản mà không cần chiến tranh.
“Diễn biến hòa bình” có đặc trưng cơ bản sau:
- Về
mục đích: xóa bỏ CNXH trên quy mô toàn cầu, chống phá phong trào độc lập
dân tộc, thiết lập trật tự thế giới mới do Mỹ lãnh đạo, chi phối.
- Về
phương thức: Với phương châm, “mềm,
ngầm, sâu, trực tiếp, toàn diện”; tiến hành chống phá trên tất cả các mặt,
thẩm thấu từ bên ngoài vào, đồng thời làm suy yếu và diễn biến từ bên trong.
- Về
lực lượng tiến hành: Bên trong nội bộ là chính kết hợp với xâm nhập, hỗ trợ
từ bên ngoài thông qua các hoạt động phi quân sự.
- Về
không gian, thời gian: Mang tính toàn cầu, lâu dài.
- Về
thủ đoạn chủ yếu: Dùng biện pháp tổng hợp trên các mặt (chính trị, tư
tưởng, văn hóa, kinh tế, an ninh, đối ngoại, quân sự...) lấy phi quân sự là
chính, kết hợp răn đe can thiệp quân sự. Đồng thời, triệt để khai thác khoét
sâu những sai lầm, yếu kém trong nội bộ để thúc đẩy tự diễn biến từ bên trong.
Thực tiễn cho thấy, để lật đổ chế độ
XHCN ở Liên Xô và các nước ở Đông Âu, chủ nghĩa đế quốc đã áp dụng các biện
pháp, thủ đoạn sau:
Chuyển hóa nội bộ, lợi dụng tôn giáo
và khủng hoảng chính trị - xã hội, xóa bỏ chế độ XHCN thông qua bầu cử hợp
hiến, như ở Ba Lan, Hung-ga-ri. Chuyển hóa bên trong, tạo khủng hoảng chính trị
- xã hội, kết hợp kích động biểu tình, tạo áp lực của quần chúng đòi thay đổi
chế độ, như ở Cộng hòa dân chủ Đức, Tiệp Khắc, Bun-ga-ri, Ru-ma-ni. Chuyển hóa
và chia rẽ bên trong và bên trên, vô hiệu hóa lực lượng vũ trang, tạo ra tình
thế phản cách mạng để thay đổi chế độ, như ở Liên Xô. Lợi dụng vấn đề dân tộc
để kích động ly khai làm suy yếu hoặc tan rã quốc gia thống nhất, như ở Nam Tư.
Một dạng của “Diễn biến hòa bình” là
cách mạng màu. Đây là cuộc cách mạng dưới sự chỉ đạo, hỗ trợ về mọi mặt của Mỹ
và phương Tây, các thế lực chống đối khoét sâu sai lầm, yếu kém của chính
quyền, khó khăn của đất nước (khủng hoảng kinh tế - xã hội, tham nhũng - quan
liêu, phân hóa chia rẽ nội bộ...); lợi dụng dân tộc, tôn giáo, dân chủ, nhân
quyền để tiến công toàn diện về: chính trị, kinh tế, văn hóa, tư tưởng,... kết
hợp với răn đe và gây áp lực của nước ngoài; lực lượng đối lập tập trung đánh
thẳng vào cơ quan lãnh đạo nhà nước bằng thủ đoạn: vu cáo, xuyên tạc, bôi nhọ chính
phủ, chia rẽ quân đội, cảnh sát, viện kiểm sát với ban lãnh đạo cấp cao, vô
hiệu hóa lực lượng vũ trang và cơ quan bảo vệ pháp luật; đẩy đất nước lún sâu
vào khủng hoảng toàn diện về: chính trị - kinh tế - xã hội. Vào thời điểm bầu
cử, lực lượng chính trị đối lập huy động một bộ phận lớn quần chúng bị kích
động, mua chuộc, tiến hành bạo loạn chính trị (có thể có vũ trang); lật đổ,
cướp chính quyền ở thủ đô và các thành phố lớn, dựng chính quyền bất hợp pháp,
được phương Tây ủng hộ.
Vì vậy ngày nay, chống “Diễn biến hòa
bình” là cuộc đấu tranh giai cấp, dân tộc hết sức quyết liệt, phức tạp và lâu
dài của các nước XHCN và dân tộc độc lập trên thế giới với chủ nghĩa đế quốc.
Dự thảo các văn kiện trình Đại hội XII của Đảng đặt vấn đề phải chống “Diễn
biến hòa bình” là vì thế./.