Feb 28, 2016

LẬP LỜ ĐÁNH LẬN CON ĐEN

Tre Việt - Bài viết: “Khi Hiến pháp bị vi phạm có hệ thống” là bài viết đăng trên blog của Bùi Tín, lại được mõ làng VOA tiếng Việt đăng tải ngày 26-02-2016. Qua bài viết cho thấy, Bùi Tín cố tình lờ đi sự khác nhau giữa đảng lãnh đạo và đảng cầm quyền để “Lập lờ đánh lận con đen”!

Ông ta cho rằng: Cả năm bản Hiến pháp các năm 1946, 1959, 1980, 1992 và 2013 của Việt Nam đều bị vi phạm suốt 70 năm nay (!). Bùi Tín cố “chứng minh” là khi các bản hiến pháp hiến định vai trò lãnh đạo của Đảng đối với Nhà nước và xã hội là đã đặt Đảng cao hơn Quốc hội, là “truất quyền của Quốc hội” và rằng, “Quyết định đặt Đảng Cộng sản Việt Nam lên trên Quốc hội không hề được nhân dân phúc quyết, và đây rõ ràng là một hành động vi hiến cực kỳ nghiêm trọng”(!). Còn nữa, theo Bùi Tín “Mới đây, khi Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng khẳng định Hiến pháp là thể chế hóa Cương lĩnh của Đảng, Hiến pháp bị đặt dưới Cương lĩnh của Đảng, thì đó cũng là một lời tuyên bố vi hiến”. Vậy có đúng như Bùi Tín nói? Câu trả lời là: Không. Bởi vì, Ông ta không phân biệt hay cố tình không phân biệt sự khác nhau giữa đảng lãnh đạo và đảng cầm quyền.
          Về lý luận, lãnh đạo là hoạt động thuyết phục, tập hợp, gây ảnh hưởng nhằm hướng các nỗ lực của mọi người, tập thể cùng hợp tác để thực hiện một mục tiêu chung. Đảng lãnh đạo là đảng đề ra chủ trương, đường lối và tổ chức, động viên các tầng lớp nhân dân thực hiện.
          Cầm quyền là nắm giữ chính quyền nhằm lãnh đạo và quản lý toàn xã hội. Đảng cầm quyền là đảng đại diện cho một giai cấp nắm giữ và lãnh đạo chính quyền để điều hành, quản lý đất nước nhằm trước hết phục vụ lợi ích của giai cấp mình. Khi đảng đã giành được chính quyền thì đảng lãnh đạo bằng chính quyền, thông qua chính quyền. Trở thành đảng cầm quyền thì đường lối, chủ trương của đảng sẽ được thể chế hóa thành hiến pháp, pháp luật và chính sách mang tính pháp lý để toàn xã hội thực hiện.
          Xác định một đảng cầm quyền phải căn cứ vào các yếu tố sau: (1) Được hiến pháp và pháp luật thừa nhận về cầm quyền; (2) Có vai trò quyết định trong lập hiến và lập pháp - nghĩa là phải nắm được cơ quan quyền lực nhà nước cao nhất, đó là quốc hội hoặc tổng thống; (3) Trực tiếp đưa đảng viên của đảng nắm các chức vụ quan trọng nhất trong bộ máy nhà nước, giữ vai trò quyết định mọi hoạt động đối với bộ máy đó.
Về thực tiễn, ở các nước phương Tây, trong các liên minh cầm quyền, có đảng chỉ tham gia lãnh đạo chính quyền, nhưng không giữ vai trò quyết định. Đó là đảng lãnh đạo, không phải đảng cầm quyền. Ở Việt Nam, Đảng Cộng sản vừa là đảng lãnh đạo, vừa là đảng cầm quyền. Bởi lẽ, đối chiếu với các yếu tố xác định là đảng cầm quyền ở trên thì Đảng Cộng sản Việt Nam đáp ứng đầy đủ các yếu tố đó. Quá trình hình thành, phát triển của Đảng Cộng sản Việt Nam cho thấy, trong cuộc đấu tranh giành chính quyền, Đảng giữ vai trò lãnh đạo các tầng lớp nhân dân; khi có chính quyền, Đảng trở thành đảng cầm quyền, nhưng vẫn lãnh đạo nhân dân. Đảng Cộng sản không chỉ lãnh đạo xã hội, mà quan trọng hơn là lãnh đạo Nhà nước. Vì vậy, Đảng Cộng sản Việt Nam cầm quyền cũng là Đảng lãnh đạo chính quyền. Nghĩa là, Đảng không lãnh đạo thì không thể cầm quyền. Vì là đảng lãnh đạo đồng thời là đảng cầm quyền, nên các bản Hiến pháp của Việt Nam phải thể chế hóa Cương lĩnh của Đảng Cộng sản là hoàn toàn đúng về lý luận cũng như thực tiễn thế giới. Điều đó chứng tỏ Bùi Tín cố tình “Lập lờ đánh lận con đen” với mục đích xấu.

          Đúng là, Hiến pháp nước ta hiến định: ở Việt Nam thực hiện bỏ phiếu tự do, trực tiếp và kín. Điều đó, không đồng nghĩa với những ai ứng cử thì cứ thế mang ra bầu mà không cần phải qua các bước cần thiết nào. Sống ở “trời Tây” đã lâu, mà Bùi Tín cố tình nhắm mắt trước các ứng viên của mỗi đảng cũng phải qua việc tranh cử bằng cách bầu ở cơ sở, các nơi. Điều đó cũng giống như ở Việt Nam các ứng cử viên độc lập phải được cuộc họp ở phường xóm và Mặt trận Tổ quốc thông qua. Vậy mà Bùi Tín cho là Việt Nam “vi phạm trắng trợn quyền hiến định cả của người ứng cử lẫn người bầu cử”! Như vậy, rõ ràng, Bùi Tín là kẻ nói lấy được./.

Feb 17, 2016

Thang máy kiểu gì thế? :)


“Khóc ra nước mắt” vì con dâu phố về quê ăn Tết

Giá như con dâu tôi như gái quê hiền hậu, kín đáo, ứng xử lễ phép... thì có phải năm nay tôi mát mặt với họ hàng lối xóm khi con dâu phố về quê ăn tết.
Con dâu phố về quê ăn Tết không như ý khiến tôi buồn lòng rất nhiều.
Tôi là phụ nữ đã ngoài 50, được tiếng dâu ngoan hiền, tử tế, không mất lòng bất cứ ai, kể từ khi mới về nhà chồng! Tôi cũng không có nhiều nhặn con cái! Chỉ có 2 cậu con trai, một đứa mới lấy vợ năm ngoái, một đứa đang là sinh viên đại học.
Ngay từ lúc con trai đầu có ý định lấy vợ Hà Nội tôi đã có chút không vừa lòng. Vì công chức quèn nhà quê như chúng tôi vốn không mấy khá giả. Không những thế, gái phố về quê, tôi e không thể đủ sức cáng đáng được vai trò dâu trưởng mà bao năm tôi vất vả gồng gánh. Nhưng vì thương chúng yêu nhau nên tôi không ngăn cấm. Thế là chúng quyết tâm cưới nhau vào tháng 8 vừa qua trong sự hứa hẹn ngập tràn không để cha mẹ thất vọng.
Làm việc suốt 4 tháng trời ở Hà Nôi, thỉnh thoảng về quê được 1, 2 ngày rồi lại đi ngay nên những điểm xấu của con dâu, tôi chưa có dịp diện kiến!
Tết đến, năm nay là năm đầu tiên "dâu phố" chính thức về quê nhà tôi ăn Tết. Dù đã dự đoán trước và chuẩn bị mọi tình huống có thể xảy ra nhưng phải lên tiếng ngao ngán.
Dẫn con dâu ra chợ mua đồ Tết, nó nhìn hàng quần áo nào cũng bảo đồ rởm với lại loại này mặc ngứa người, thế này thế nọ rồi lại chẳng mua, bà bán hàng lườm nguýt, tôi đến ái ngại.
Con dâu thích thú mua bán rau quả thật nhiều nhưng lại hồn nhiên để mẹ chồng xách hết! Mấy bà bán hàng nhìn tôi chỉ chỏ cười! Tôi đành phải nhắc khéo "Cầm hộ để mẹ mua thêm con gà", con dâu mới "Chết, con quên".
Làm cỗ Tết, có mơ tôi cũng không tưởng tượng được nó lại không biết nhặt đến từng cọng rau! Tôi phải chỉ bảo từng chút một. Nhưng giời ơi, đất hỡi, mỗi loại rau khác nhau là mỗi lần dâu hỏi tôi vặt như thế nào. Đã thế làm được chút thì kêu mỏi lưng, ngoe nguẩy đứng dậy chạy đi đâu mất. Tôi có thể thông cảm, vì nó còn chưa quen, nhưng sức chịu đựng của tôi có giới hạn.
Giữa ngày mùng 1 Tết, vẫn như mọi ngày con dâu nằm chềnh ềnh đến đúng 9h mới chịu dậy. Mặc cho khách khứa vào chơi, nàng dâu vẫn ỉ ôi "thèm ngủ", ngáp ngắn, ngáp dài. Nó xuề xòa với bộ quần áo ngủ luộm thuộm ra chào mọi người vài câu không cảm xúc khiến tôi ngượng chín mặt. Đồ cỗ ăn uống xong, người dọn vẫn là bà mẹ chồng hơn 50 tuổi như tôi.
Đã thế cũng chẳng ý tứ gì, thỉnh thoảng đứng trước mặt bố mẹ chồng vẫn cười hô hố, hôn chồng vào má, khiến chúng tôi phát ngượng.
Quá bực, tôi vào nhà nhắc nhở nó một vài câu, nó im lặng, tối đó dỗi không chịu ra ăn cơm. Mùng 2 Tết, nó xách vali lên nói "Mẹ, con xin phép về thành phố ăn Tết một vài hôm". Tôi nói nó được câu nào quá đáng chưa mà nó hành xử như thế! Đã thế chồng nó lại bênh vực, ton hót đi theo!
Mẹ chồng
Đấy, có cái ngữ dâu mới nào, dỗi mẹ chồng rồi đòi về quê giữa Tết như nó không. Tôi không nói nhiều, đồng ý luôn, trong lòng có chút trách móc vì nó thiếu suy nghĩ, không hiểu cho người mẹ chồng muốn góp ý như tôi. Thở phào nhẹ nhõm khi dâu xin về nhà mẹ đẻ ăn Tết.
Gói cho nó ít bánh mang biếu ông bà thông gia, thì nó bảo "Bố mẹ con không ăn mấy loại bánh đấy đâu, Hà Nội thiếu gì, năm nào mẹ con cũng mua tượng trưng rồi lại vứt bỏ ấy mà". Rồi nó vô tư leo lên xe vi vút cùng chồng trong khi chưa đi thăm, chúc Tết, ra mắt bà con họ hàng chút nào,... Mới có năm đầu tiên về nhà chồng thôi đấy, hóa ra làm mẹ chồng mà gặp nàng dâu như này cũng khổ thật.
"Con dâu phố" không phải cô nào cũng thế, tôi biết. Nhưng xin các nàng dù có xuất thân ở đâu, dù có lấy chồng về đâu thì xin hãy biết một vài kỹ năng chứ. Đằng này cứ vụng về, ẻo lả thế này thì sao bền được.
Tôi nghĩ về những cái Tết tiếp theo trong hoang hoải và buồn phiền!


                                             Theo Phunuonline

Feb 15, 2016

LIỆU CÓ XỨNG ĐÁNG?

           TRE VIỆT - Quốc hội khóa XIII đã thống nhất lấy ngày 22-5-2016 để tiến hành bầu cử Quốc hội khóa XIV và theo quy định của pháp luật, đại biểu có thể do tổ chức đề cử, nhưng công dân cũng có thể tự ứng cử. Đó là lẽ bình thường, thể hiện không khí dân chủ của nước ta và quyền của công dân. Nhưng những người không vì nước, vì dân, luôn chống phá sự nghiệp cách mạng của nhân dân ta, họ chỉ vì lợi ích của mình thì liệu có xứng đáng? Nguyễn Quang A là người ứng cử đầu tiên, liệu ông ta có xứng đáng để ứng cử đại biểu Quốc hội khóa XIV?
          Nguyễn Quang A sinh năm 1946 tại huyện Quế Võ, tỉnh Bắc Ninh, là con trai duy nhất trong một gia đình có cha là Liệt sĩ chống Pháp, vì là con Liệt sĩ nên ông ta được Đảng và Nhà nước ưu tiên cho đi du học ở Hunggari năm 1965, rồi trở thành Tiến sĩ khoa học năm 1982, ngành Điện tử Viễn thông. Về nước mang tấm bằng TS danh giá, trở thành một Sĩ quan Quân đội nhân dân Việt Nam. Đáng lẽ ra Nguyễn Quang A phải nhận thức được rằng, mình đã được Đảng và Nhà nước quan tâm cho ăn học đến để thành danh ông TS, thì ông ta phải biết phát huy truyền thống cách mạng của gia đình, mang trí tuệ, sức lực, cùng tài năng để cống hiến, để phục vụ Tổ quốc, phụng sự Nhân dân và trả ơn cho chế độ. Thế nhưng, Nguyễn Quang A đã không làm như vậy, ông ta đã tự biến mình thành một kẻ vô ơn, bạc nghĩa. Bởi tư tưởng, lập trường của ông ta luôn có vấn đề, thường xuyên không ổn định, của một con người ham hố quyền lực, cùng với tham vọng cá nhân, nên từ năm 1987 – 1993, Nguyễn Quang A chuyển ngành ra khỏi Quân đội, lần lượt chuyển công việc đến nhiều lần, ở nhiều cơ quan nhà nước và cả tư nhân, cùng các hội đoàn, để dần biến ông ta trở thành con buôn kinh tế lẫn cả con buôn chính trị.
          Khi danh vọng cùng những tham vọng không đạt được Nguyễn Quang A  nảy sinh tiêu cực, bất mãn đổ oán trách lên chế độ, chính quyền. Ngày 27-8-2007 Nguyễn Quang A cùng 8 nhà nghiên cứu có tên tuổi trong nước thành lập ra cái gọi “Viện nghiên cứu phát triển IDS”. Viện nghiên cứu IDS với tư cách một tổ chức độc lập, vừa là tổ chức mở, phi lợi nhuận chuyên nghiên cứu những vấn đề liên quan đến chính sách, chiến lược, kế hoạch phát triển cho các cơ quan Nhà nước và các Tổ chức xã hội. Tuy nhiên, từ khi thành lập Tổ chức IDS này chưa giúp được gì cho Nhà nước hay các Tổ chức xã hội, mà toàn “Phản biện” lại chủ trương, chính sách của Đảng, Nhà nước làm xã hội và người dân bất bình. Vì thế, theo quyết định 97 của Thủ tướng Chính phủ v/v “Thành lập các Tổ chức Khoa học và Công nghệ” cùng với nó là “yêu cầu xử lý nghiêm một số cá nhân trong tổ chức IDS có những phát biểu thiếu tinh thần xây dựng”. Trước nguy cơ bị giải tán, tổ chức IDS đã tự giải thể trước khi quyết định 97 của Thủ tướng Chính phủ có hiệu lực. Bất mãn với những tham vọng của cá nhân không đạt được Nguyễn Quang A đã bắt đầu có nhiều lời nói và việc làm, cùng những hành vi tiêu cực trái với quan điểm, chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước.

Từ năm 2011 đến nay, trước những hành động gây hấn của Trung Quốc, Nguyễn Quang A đã tham gia tổ chức nhiều cuộc biểu tình, được gọi là ôn hòa tại Hà Nội để phản đối Trung Quốc. Nhưng hành động, cùng việc làm của ông ta là kích động Nhân Dân chống Chính phủ và Nhà nước Việt Nam.
Nguyễn Quang A lại là người đầu trò thành lập ra cái gọi là “Diễn đàn xã hội dân sự” thực chất diễn đàn này tập hợp những kẻ bất mãn, những kẻ lưu manh chính trị cùng những kẻ được cho là bất đồng chính kiến, tiếp tục chống đối Đảng và Nhà nước Việt Nam. Lợi dụng tự do dân chủ, cái gọi “Diễn đàn xã hội dân sự” đã kích động Nhân Dân đi biểu tình gây bất ổn chính trị xã hội, nói ngược chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước, đi ngược lại lợi ích dân tộc, đòi đa đảng, đa nguyên và cuối cùng mục tiêu là đòi thay đổi thể chế.
Hành vi ngông cuồng, trắng trợn và bất chấp đạo lý được thể hiện bằng việc tháng 6-2014 Nguyễn Quang A dẫn đầu một nhóm với cái gọi là “Diễn đàn xã hội dân sự” sang tận Thụy Sĩ để đòi tự do, dân chủ cho Việt Nam trước Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc, nhân dịp Việt Nam báo cáo rà soát định kỳ phổ quát (UPR) chu kỳ hai. Báo cáo đã được Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc đánh giá cao và thông qua ngày 8-02-2014 tại Geneva, Thụy Sĩ. Nguyễn Quang A một công dân Việt, lợi dụng diễn đàn này để tố cáo, vu khống chính quyền Việt Nam về vấn đề tự do dân chủ, tự do tôn giáo và kêu gọi Liên hợp quốc có những áp lực cần thiết để cô lập, gây sức ép với Việt Nam - Tổ quốc của mình. Tuy nhiên, Nguyễn Quang A và đồng bọn đã bị hố, bị thất vọng vì không được “mời” phát biểu như dự kiến ở diễn đàn này. Để vớt vát thể diện ông ta đành viết một lá thư gửi lại Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc để “bày tỏ” nỗi thất vọng sâu xa! Đó là sự đốn mạt của Nguyễn Quang A đối với Tổ quốc và Nhân dân.
Ngày 8-8-2014, nhân dịp Thượng nghị sĩ John McCain sang thăm và làm việc tại Việt Nam, Nguyễn Quang A đã có một hành động nhục nhã và đáng hổ thẹn. Tại buổi gặp 4 đại diện của các Tổ chức “Xã hội dân sự ở Hà Nội”, Nguyễn Quang A đã trao bức thư được gọi là Thư chung của cái gọi là các tổ chức xã hội dân sự độc lập Việt Nam[1] cho 2 thượng nghị sĩ John McCain (Cộng hòa) và Sheldon Whitehouse (Dân chủ). Trong lúc khách đang đánh giá cao mối quan hệ Việt - Mỹ rằng: “Mỹ sẵn sàng đương đầu với những thách thức mới, những cách nghĩ mới và việc làm mới. Chúng tôi sẵn sàng đi đến hoàn tất Hiệp định TPP, cùng với Việt Nam với tư cách là đối tác toàn diện của Mỹ”. Ông John McCain còn nói “Chính phủ Mỹ “sẵn sàng tăng cường hợp tác quân sự với mức độ mà Việt Nam chấp nhận được”. Và “sẵn sàng gia tăng trợ giúp Việt Nam để Việt Nam bảo đảm an ninh và bảo vệ quyền chủ quyền của Việt Nam”, và việc Mỹ có động thái dỡ bỏ lệnh cấm bán vũ khí sát thương cho Việt Nam.
Ngày 01-8-2015, Nguyễn Quang A tham dự một cuộc hội thảo về chủ đề quá trình dân chủ hóa tại Việt Nam tại Neckartenzlingen, ngoại ô thành phố Stuttgart, Đức. Tại cuộc hội thảo này, Nguyễn Quang A trình bày và giới thiệu tập tiểu luận có tên “Dân chủ hóa: vài bài học quốc tế và kịch bản khả dĩ cho Việt Nam”. Nội dung của tập tiểu luận này được giới thiệu là bao gồm các bước, các giai đoạn, lộ trình và những bước chuyển biến cho quá trình “dân chủ hóa” ở Việt Nam, hay nói cách khác là những bước đi và lộ trình thực hiện cho một cuộc lật đổ chế độ ở Việt Nam. Theo kịch bản Nguyễn Quang A vạch ra chẳng khác nào một kế hoạch cho cuộc lật đổ chế độ này ở Việt Nam được ngụy trang dưới cái mác “dân chủ hóa”.
Điểm qua một vài hoạt động của Nguyễn Quang A cho thấy ông ta không xứng đáng đưa lên bàn nghị sự để công dân lựa chọn bầu vào đại biểu Quốc hội khóa XIV. Nói cách khác, với con người như vậy, chắc chắn sẽ bị loại ngay từ vòng gửi xe!




[1] - Gồm: 1. Diễn đàn Xã hội dân sự do Nguyễn Quang A đại diện; 2. Giáo hội Mennonite Thuần túy do Mục sư Nguyễn Mạnh Hùng đại diện; 3. Hội Ái hữu Tù nhân Chính trị và Tôn giáo Việt Nam do Nguyễn Bắc Truyền đại diện; 4. Hội Anh Em Dân Chủ do Nguyễn Văn Đài đại diện; 5.  Hội Nhà báo Độc lập Việt Nam do Phạm Chí Dũng đại diện; 6. Hội Phụ Nữ Nhân quyền Việt Nam do Trần Thị Nga, Trần Thị Hài, Huỳnh Thục Vi đại diện; 7. Hội thánh Chuồng bò, do Mục sư Lê Quang Du đại diện.

TỘI PHẢI XỬ TRẢM

TRE VIỆT - Ngày 14-02-2016, trên trang Ba Sàm có bài viết: “Luận về cách dùng người” của Nguyễn Tiến Dân. Ông ta giới thiệu: tạm trú tại: 544 đường Láng, quận Đống Đa, Hà Nội; điện thoại:  0168-50-56-430. Đọc bài viết thấy rõ ông ta là kẻ lộng ngôn, suy diễn với mục đích đen tối. Ông ta viết cho một trang chống chế độ nào đó, hòng kiếm tiền mà thôi. Đó là tội bán nước cầu vinh nên phải xử trảm!
Mở đầu bài viết đã thể hiện rõ tâm đen của y rằng: “Khác với Phương Tây, người Việt, có tập tục cải táng. Thông thường, họ chọn dịp cuối năm, để sang nhà mới, cho người đã khuất. Những người Cộng sản, cũng vậy. Không biết, họ điên hay khùng, mà toàn chọn những lúc năm cùng - tháng tận, để tổ chức Đại hội Đảng. Chẳng có nhẽ, họ muốn đặt Đảng của họ, vào cửa Tử, để cầu Sinh chăng?”. Tay Dân này viết vớ vẩn. Y không thấy hay cố tình không thấy, 5 năm là một kỳ đại hội Đảng. Đại hội XI của Đảng vào tháng 01-2011, 5 năm sau cũng vào tháng 01-2016, Đại hội XII của Đảng được tiến hành là thực hiện đúng kế hoạch và tiến hành vào đầu năm chứ không phải cuối năm. Và dẫu có vào cuối năm thì cũng cứ tiến hành theo kế hoạch, chứ hà cớ gì như Dân nói là “Đau đẻ lại chờ sáng trăng” là sao? Cứ theo cách nói của Dân thì cuối năm mọi việc ngừng à. Cuối năm chỉ có ăn chơi sao? Ông cần giấy tờ gì để các cấp chính quyền giải quyết, xin mời ông chờ sang đầu năm sau nhé! Kẻo giải quyết cho ông vận đen ám vào ông, vào mặt mũi ông trông như kẻ vừa bị hun khói lem luốc, “người chẳng ra người, ngợm chẳng ra ngợm” thì “tội nghiệp” cho kẻ khốn nạn.
Chẳng biết trí khôn của ông ta bị chó tha đi đâu mà lú lẫn không nhìn ra thế giới, để thấy rằng, trước các sự kiện chính trị quan trọng, nước nào, tổ chức nào của quốc tế mà chẳng phải tăng cường công tác bảo vệ an ninh, trật tự, bảo đảm an ninh, an toàn cho sự kiện được diễn ra đúng kế hoạch. Đại hội XII của Đảng vừa qua không phải ngoại lệ. Thế mà Dân viết lấy được rằng: “Già nửa vạn quân, đã được triển khai…. Chưa cần đề cập đến tính chính xác của số liệu trên, đã cho thấy Dân là kẻ không có thiện chí, dựng chuyện. Những ai sinh sống ở Hà Nội vào thời điểm diễn ra Đại hội XII của Đảng đều không thấy: “Trên không, tàu bay lượn khắp Trời - dưới đất, xe tăng bò mãn Địa” như Dân viết. Và không biết con mắt hắn ta lác hay đui đến mức độ nào mà “Nhìn gà hóa quốc”: “Bộ đội - Công an, sát khí đằng đằng”(!). Đi trên đường Hà Nội những ngày diễn ra Đại hội XII của Đảng chỉ thấy công an, dân phòng nhiều hơn thường lệ ở ngã tư, năm của các con đường (lác đác đâu đó có cả bộ đội) làm công tác trật tự giao thông, hướng dẫn người dân đi lại để đảm bảo giao thông thông suốt mà thôi. Vậy mà, Dân viết cứ y như thật, hòng đánh lừa những ai không sinh sống ở Hà Nội những ngày đó chắc. Nhưng cũng chẳng thể nào làm được điều đó, vì làm gì có ai dễ bị Dân lừa. Bởi người ta tin ở Đảng, tuy có một bộ phận như Dân luôn mang trong lòng sự hậm hực mới thiếu thiện chí, dựng chuyện mà thôi.
Chưa hết, Dân còn viết: “Nước mình, nghèo lắm - Nợ, như Chúa Chổm. Nhưng, tiền của Dân, Đảng vẫn tiêu bạt mạng. Dân chúng, xót xa - ông Trời, phẫn nộ. Để trừng phạt, Ông giáng xuống trần gian, một trận đại hàn, cực kỳ khắc nghiệt. Bao kẻ, vì thế vạ lây: Trâu bò chết - mùa màng mất. Dân chúng, trắng tay. Họ khóc như ri, trong suốt kỳ Đại hội”. Dân ơi là Dân! Sao ông giàu chí tưởng tượng, gán ghép thế. Ông không mở mắt cho to, căng tai để nghe cho rõ, nhìn ra các nước xung quanh người ta nói như thế nào về đợt rét kỷ lục vừa rồi. Không thấy COP 21 vừa diễn ra ở  Pa-ri để sau 18 năm có được tiếng búa - đồng thuận làm hạn chế sự biến đổi của khí hậu. Ông không thấy tình trạng nước biển dâng sao? Đợt rét vừa qua là hậu quả của sự biến đổi khí hậu, không chỉ ở Việt Nam mà còn ở một số nước trên thế giới, vậy mà Dân lại cho rằng ông trời “trừng phạt” Việt Nam vì nợ công, vì tiêu sài. Tay này đúng là viết, nói cho “sướng miệng” mà chẳng cần suy nghĩ gì. Đó là suy nghĩ của Chí Phèo - cứ gào thét, chửi bới chẳng cần biết đúng sai, phải trái gì cả. Mà đã là Chí Phèo thì không ai chấp với thằng say, chỉ biết rạch mặt ăn vạ. Vậy nên, cuối bài viết Dân có Vài dòng tâm sự riêng, với ông Tổng Trọng”. Theo đó, hắn viết rằng, có ý kiến gì thì phản hồi. Ơ hay, ai mà đi chấp với hạng Chí Phèo nhà ngươi mà nhắn nhủ! Người bận như Tổng Bí thư thời gian đâu mà có “ý kiến phản hồi” với nhà ngươi, nếu thừa thời gian thì cũng để nghỉ ngơi. Chỉ như tôi đây, lướt qua thấy nhà ngươi viết nóng mắt, ngứa cái lỗ…đ mới viết mấy dòng quẳng vào mặt ngươi thôi.

Cuối cùng thì cái mặt nạ nhà Dân cũng bị tụt xuống. Dân viết: Chỗ ở của hắn mọi người biết rồi (hắn cho địa chỉ như đầu bài viết, chưa kiểm chứng không biết có đúng không), rồi viết tiếp: “Tốt nhất, đem tiền xuống tận nơi, mà trả cho lão”. Như vậy, Dân viết để kiếm tiền, tống tiền. Không biết lão này đầu quân cho trang chống chế độ nào, nên cố viết để hòng nhận được những đồng tiền bố thí. Đích thực Dân là tay sai, là kẻ bán nước cầu vinh. Không thể khác được, tội này phải xử trảm hàng trăm nghìn lần cũng xứng đáng./.