Apr 1, 2017

Ăn không nói có

Tre Việt - Bạn đọc Trí Hiếu đồng tình với bài viết “Nói lấy được” của Tre Việt, ngày 30-3, qua địa chỉ langtreviet@gmail.com, đã gửi đến Tre Việt bài viết “Ăn không nói có”, xin cảm ơn bạn Trí Hiếu và giới thiệu với bạn đọc bài viết này.

ĂN KHÔNG NÓI CÓ
                                   Trí Hiếu

Việc Nhà nước Việt Nam cấm phát hành một số ca khúc mà trước đây vẫn lưu hành cũng là lẽ bình thường. Bởi nhận thức là quá trình, nhất là việc cảm nhận văn thơ, nhạc họa không phải ai cũng cảm nhận được hết và cũng không phải mọi người đều cảm nhận đầy đủ giá trị hoặc phản giá trị của tác phẩm trong một sớm một chiều. Vì vậy, một số ca khúc trước đây vẫn lưu hành nay bị cấm là vì lẽ đó. Nhân cơ hội này, Phạm Đình Trọng có bài viết: “Nhà nước không dân và nền nghệ thuật không con người”. Chưa cần biết nội dung bài viết, chỉ đọc cái tên thôi đã cho thấy ông Phạm Đình Trọng đã “ăn không nói có”.
Phạm Đình Trọng
Thật vậy! Sao lại nói “Nhà nước không dân”(!). Xin thưa, Phạm Đình Trọng, trong số 92 triệu người Việt Nam đang sinh sống ở trong nước hiện nay, cứ cho là 1 - 2  triệu người không ưa Nhà nước Cộng hòa XHCN Việt Nam, còn lại 90 triệu người hằng ngày, hằng giờ đang thực hiện chủ trương, chính sách, pháp luật của Nhà nước trên tất cả các lĩnh vực của đời sống kinh tế - xã hội. Và chính họ (cả số người không ưa Nhà nước Việt Nam) cũng đã và đang hưởng quyền lợi do Nhà nước Việt Nam mang lại. Nhà nước Việt Nam luôn tích cực thực hiện bảo hộ công dân Việt Nam khi bị nước ngoài bắt giữ. Các vụ ngư dân Việt Nam xâm phạm vùng biển nước khác bị họ bắt giữ, không có Nhà nước Việt Nam thì có được họ trao trả không? Đoàn Thị Hương đang bị Ma-lai-xi-a bắt giữ do nghi có liên quan đến cái chết của một công dân Triều Tiên cũng đang được Nhà nước Việt Nam làm hết sức mình, tìm kiếm luật sư để bào chữa, bảo vệ quyền của cô đó sao? Trên các diễn đàn quốc tế và tổ chức quốc tế lớn nhất hành tinh là Liên hợp quốc lá cờ đỏ sao vàng củaViệt Nam luôn tung bay, chứng tỏ các tổ chức quốc tế và cộng đồng quốc tế thừa nhận Nhà nước Cộng hòa XHCN Việt Nam. Thế giới không ai công nhận nhà nước không dân cả. Mấy tổ chức phản động thành lập nhà nước này, nhà nước nọ, tự mình gọi là nhà nước chứ có được thế giới công nhận đâu? Thế mà, Phạm Đình Trọng lại nói Nhà nước Việt Nam là “Nhà nước không dân”, thế chẳng phải “ăn không nói có sao”?  

Ông ta còn nói: “nền nghệ thuật không con người”(!) Nói vậy là Phạm Đình Trọng đã xổ tẹt thành quả sáng tạo của nhân dân và giới văn nghệ sĩ nước nhà. Đành rành chúng ta chưa có tác phẩm văn học, nghệ thuật mang tầm cỡ quốc tế, chưa có tác phẩm đạt giải Nôben, nhưng những gì mà nền văn học, nghệ thuật nước nhà có được cũng đã và đang đáp ứng ngày càng tốt hơn nhu cầu tinh thần của nhân dân. Chương trình Giai điệu tự hào mà Đài Truyền hình Việt Nam đã và đang thực hiện là một ví dụ. Vì vậy, mong ông Phạm Đình Trọng phải có nhận định, đánh giá khách quan, đừng có cảm tính, chủ quan mà đánh giá sai lệch, mang tiếng là người “ăn không nói có” tội lắm Ông ơi!