Jun 8, 2020

Cả thế giới ghi nhận, đánh giá cao Việt Nam vậy sao Văn phòng OHCHR lại không thấy?


 Tre Việt - Ngày 03/6, Văn phòng Cao ủy nhân quyền Liên Hiệp Quốc (OHCHR) có báo cáo “Về tình trạng vi phạm quyền tự do biểu đạt trong mùa dịch Covid-19 ở 12 quốc gia châu Á-Thái Bình Dương”. Michelle Bachelet, lãnh đạo Văn phòng OHCHR, cho biết: các quốc gia này đã gia tăng việc bắt bớ người dân một cách tùy tiện khi họ lên tiếng chỉ trích chính phủ, hoặc chia sẻ thông tin, quan điểm cá nhân về đại dịch, với cáo buộc là loan truyền “thông tin sai lệch” trên mạng xã hội.
Đáng chú ý, khi nhắc tới Việt Nam, Văn phòng OHCHR thông báo: “Kể từ khi bắt đầu đại dịch, nhà chức trách ở Việt Nam loan báo có hơn 600 người dùng Facebook đã bị triệu tập, thẩm vấn liên quan đến việc chia sẻ thông tin về dịch bệnh trên mạng xã hội. Nhiều người trong số họ đã bị xử phạt hành chính và nhiều bài viết đã bị xóa”. Văn phòng OHCHR cho biết thêm rằng: tính đến thời điểm này, có ít nhất 2 người ở Việt Nam bị tuyên án hay khởi tố hình sự với mức án 9 tháng tù giam và phạt hành chính hơn 1.000 đôla vì đăng tải thông tin bị cho là “sai lệch” về dịch Covid-19, v.v.
Thay vì lên tiếng ủng hộ và khen ngợi những thành tựu Việt Nam đã đạt được trong phòng, chống đại dịch Coovid-19, bản báo cáo lại có những thông tin xuyên tạc sai sự thật, ảnh hưởng lớn tới uy tín của Việt Nam trên trường quốc tế. Những vấn đề mà Văn phòng OHCHR nhắc tới là việc thái độ nghiêm khắc của chính quyền Việt Nam khi xử lý các đối tượng đưa tin sai sự thật về dịch Covid-19. Việc xử lý, thậm chí là xử lý hình sự với các trường hợp này là hết sức cần thiết, bởi lẽ, việc đưa tin sai sự thật, tung tin đồn thất thiệt không chỉ làm nhiễu loạn thông tin, tạo tâm lý hoang mang mà còn gây nhiều khó khăn cho công tác phòng, chống dịch Covid-19.
Tre Việt thấy rằng, thời gian qua, trong bối cảnh cả nước đang căng mình phòng, chống dịch, rất nhiều các đối tượng đã lợi dụng sự quan tâm của người dân đối với những diễn biết phức tạp của dịch bệnh ở trong nước cũng như thế giới, chúng thiết lập nhiều trang mạng, hội nhóm, tài khoản Facebook,… để tán phát, chia sẻ các bài viết, hình ảnh, video clip có nội dung xuyên tạc, bịa đặt, kích động về tình hình dịch bệnh tại Việt Nam; đưa ra các thông tin gây sốc về số người chết do nhiễm Covid-19 tại Việt Nam, hướng dẫn cách chữa trị tại nhà như uống rượu, tắm cây sả,… từ đó kêu gọi tự chữa bệnh tại nhà, tẩy chay hướng dẫn khuyến cáo của Bộ Y tế. Ngoài ra, lợi dụng “khoảng trống thông tin” trên các trang mạng chính thống, chúng còn lồng ghép các thông tin xuyên tạc bịa đặt, gây hoang mang trong dư luận xã hội. Nhiều trường hợp do thiếu hiểu biết đã góp nhặt, chia sẻ nhiều thông tin sai sự thật, thậm chí là thông tin của các trang mạng phản động trên trang Facebook cá nhân, vô tình tiếp tay cho việc lan truyền thông tin sai sự thật trên không gian mạng. Những thông tin trên gây hoang mang dư luận, khiến cho người dân hoảng loạn, đổ xô đi tích trữ hàng hóa, thực phẩm, thuốc men, chạy trốn khỏi vùng dịch, gây rất nhiều khó khăn cho công tác phòng, chống dịch của địa phương và các cơ quan chức năng. Vì vậy, nếu như chúng ta không xử lý nghiêm, có sức răn đe, thì hậu quả của nó sẽ rất lớn. Chúng ta thấy rằng, trước diễn biến phức tạp của dịch bệnh, Đảng, Nhà nước, Chính phủ, các bộ, ngành, địa phương và Quân đội đã quyết liệt chỉ đạo công tác phòng, chống dịch bệnh với tinh thần: “chống dịch như chống giặc”, “Không để ai bị bỏ lại phía sau”. Nhờ sự vào cuộc của cả hệ thống chính trị và sự đồng lòng của toàn dân; cùng với những quyết định nghiêm khắc như thế, bước đầu Việt Nam đã đẩy lùi đại dịch, tránh được sự tàn phá khủng khiếp do dịch Covid-19 gây ra; trở thành điểm sáng của thế giới trong phòng, chống dịch Covid-19 thời gian vừa qua.
Từ những phân tích ở trên, Tre Việt thấy rằng, Văn phòng OHCHR thay vì “bới vết tìm sâu”, cố xuyên tạc, nhìn nhận thiếu khách quan để làm giảm uy tín và những thành công của Việt Nam trong cuộc chiến chống dịch Cooovid-19, hãy lo lắng cho số phận của hàng triệu người dân Mỹ trong cuộc biểu tình, đang bị tước bỏ quyền con người, quyền công dân từ hệ lụy của nạn phân biệt chủng tộc gây ra. Đó mới đúng thực chất của một tổ chức nhân quyền.