Aug 4, 2015

KHẨU PHẬT, TÂM XÀ

Tre Việt - Trung Quốc một trong 5 nước Ủy viên Thường trực Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc - một tổ chức có vai trò to lớn trong gìn giữ hòa bình, thúc đẩy thế giới phát triển bền vững - và cũng là nước được đánh giá có nền kinh tế lớn đứng thứ 2 trên thế giới (sau Mỹ), v.v. Với tiềm lực chính trị, kinh tế, quân sự mạnh, sự ảnh hưởng của Trung Quốc đối với khu vực Châu Á - Thái Bình Dương và thế giới là rất lớn. Đi đâu, ở đâu, trên bất cứ diễn đàn nào, lãnh đạo Trung Quốc cũng luôn tuyên bố mạnh mẽ về sức mạnh và sự “hữu hảo” của họ đối với các quốc gia, dân tộc, trong đó nhấn mạnh, Trung Quốc là một nhân tố có vai trò to lớn đối với sự ổn định, hòa bình và phát triển của khu vực và thế giới.
Tuy nhiên, lời nói của họ không được biểu hiện bằng việc làm, thậm chí còn ngược lại! Xin đơn cử ra đây hai việc:
Thứ nhất, năm nào cũng vậy, cứ khoảng trung tuần tháng 5, Trung Quốc lại đơn phương ban hành lệnh cấm đánh bắt cá ở Biển Đông. Lý do mà họ đưa ra “cực kỳ tốt đẹp”, đó là nhằm “bảo vệ môi trưởng”, “bảo vệ, tái tạo nguồn hải sản lâu dài”, v.v. Tốt quá! Thế giới phải “ngả mũ kinh phục” tầm nhìn xa, trông rộng, tinh thần bảo vệ môi trường, môi sinh của Trung Quốc đối với Biển Đông!
Thứ hai, Trung Quốc đã tuyên bố về cái gọi “đường lười bò”, nhằm độc chiếm Biển Đông. Họ đã trắng trợn ăn cướp quần đảo Hoàng Sa và một phần quần đảo Trường Sa của Việt Nam. Họ ngang ngược thành lập cái gọi là Tam Sa (quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam), trao quyền lập pháp, đưa dân, mở các tua du lịch, đặt căn cứ quân sự,… ở cái gọi là Tam Sa. Hành động như vậy của họ phải chăng là vì hòa bình, hữu nghị, có xứng là một nước được trao chức Ủy viên Thường Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc? Có đúng với những lời rêu rao thường xuyên của họ? Đối với quần đảo Trường Sa, họ ngang ngược “ỷ mạnh, hiếp yếu”, đưa lực lượng quân sự đến xâm chiếm các đảo, bãi cạn của Việt Nam thuộc quần đảo này. Đồng thời, đẩy mạnh xây dựng biến các đảo, bãi cạn đó thành cứ điểm quân sự để tập trung lực lượng nhằm thực hiện âm mưu độc chiếm Biển Đông. Song song với hành động ngang ngược trên, họ ra sức tuyên truyền về việc làm “tốt đẹp” của mình, lớn tiếng dọa nạt các nước “nhỏ” trong khu vực, vuốt ve các nước “lớn” trên thế giới, che mắt dư luận quốc tế bằng “trách nhiệm lịch sử” của mình đối với hòa bình trên thế giới và khu vực.  Mưu đồ của họ thật là thâm hiểm, xấu xa.
Cho nên, chẳng ai tin vào những lời nói “tốt đẹp” đó của họ.
Nếu họ thật lòng, có trách nhiệm với tư cách “đàn anh”, “nước lớn”, thì họ hãy gắn nói với làm. Hãy trả lại quần đảo Hoàng Sa và các đảo, bãi cạn mà họ đã ăn cướp của Việt Nam cho Việt Nam. Nếu họ làm vậy, chắc rằng dư luận quốc tế sẽ đánh giá cao, nhân dân Việt Nam tin tưởng vào tình “đoàn kết, hữu nghị” của nước Trung Quốc láng giềng, “thân thiện”! Việt Nam có đầy đủ cơ sở lịch sử, chính trị và pháp lý để chứng minh và đã chứng minh rõ trước công luận quốc tế là Hoàng Sa và Trường Sa là một phần lãnh thổ không thể chia cắt thuộc chủ quyền của Việt Nam.
Hay là việc “cấm đánh bắt cá ở Biển Đông” của Trung Quốc đâu phải là hành động bảo vệ môi sinh, môi trường. Mà chính là họ âm mưu ngang ngược hợp thức hóa cái “đường lưỡi bò”, tuyên bố chủ quyền với Biên Đông. Ở Biển Đông, Trung Quốc không có cái quyền cấm ai đó, bởi Biển Đông không phải thuộc chủ quyền của họ. Họ muốn ra lệnh cấm thì về đất nước họ, sông ngòi, ao hồ, vùng biển của họ mà ra lệnh. Họ không và không được ỷ thế nước lớn đó áp đặt cho người khác. Nếu xét thấy là cần thiết, Việt Nam sẽ làm điều đó. Nếu thật tâm muốn bảo vệ môi trường, môi sinh, họ hãy dừng ngay hành động xây dựng trái phép biến Hoàng Sa và một số đảo, bãi đá cạn ở Trưng Sa thành những căn cứ quân sự. Hành động này của họ đã và đang phá hoại môi trường hòa bình, ổn định; làm tổn hại nghiêm trọng môi trường sinh thái, làm biến dạng và phá hủy nhiều rạn san hô, làm cạn kiệt nguồn khai thác của hằng triệu triệu ngư dân truyền thống trên Biển Đông. Thực tế cho thấy, việc xây dựng trái phép đảo nhân tạo của Trung Quốc đâu phải là để “nghiên cứu khoa học, bảo vệ môi trường, phòng chống thiên tai và… chống cướp biển” như họ nói, mà chính là họ đang ngăn cản những hoạt động nghiên cứu khoa học, họ phá hoại và tàn phá môi sinh,… hay thực chất chính họ là những kẻ cướp biển của Việt Nam.
Ngày 01-8 năm nay, sau thời hạn cái lệnh “cấm” đơn phương và trái phép của họ hết hiệu lực, 15.000 con tàu cùng với hàng chục vạn ngư dân và thủy thủ của Trung Quốc lại hùng hục lao đến Biển Đông. Đồng thời, ngư dân Trung Quốc đã giở thói côn đồ tấn công và cướp tài sản trên tàu cá của ngư dân Việt Nam. Điều này ai cũng biết, chỉ cần đưa ra một ví dụ: ngày 30-7, khi nhận thông tin cầu cứu từ tàu cá QNg 95987-TS bị chết máy và trôi dạt tự do trên biển gần quần đảo Hoàng Sa, tàu cá QNg 90127-TS đến ứng cứu. Đến nơi, thì bị tàu Trung Quốc (số hiệu 02) lao đến và áp sát. Ngư dân Trương Quang Thiên (thuyền viên tàu QNg 90127-TS) cho biết: “Khi vừa áp sát tàu cá, nhóm người Trung Quốc tràn qua tàu cá khống chế, rồi dồn 13 ngư dân ở mũi tàu. Sau đó, bọn chúng lục tung đồ đạc lên, chúng lấy máy dò, máy Icom, đập bể cửa kính cabin, cướp bành dây hơi và khoảng 6 tấn hải sản. Bọn chúng còn dùng dùi cui đánh đập vào người, đầu ngư dân. Khi không còn gì để lấy nữa, chúng bám theo chúng tôi khoảng 5 hải lý rồi mới cho đi”. Ước tính tổng thiệt hại ban đầu khoảng 500 triệu đồng. Nghiệp đoàn Nghề cá xã An Hải (huyện Lý Sơn) cũng cho biết, lúc 9h ngày 31-7, tàu cá QNg 96507-TS do ngư dân Nguyễn Lợi (ngụ xã An Hải, huyện Lý Sơn) làm thuyền trưởng đang khai thác thủy hải sản tại vùng biển quần đảo Hoàng Sa bị nhóm người Trung Quốc đi trên 3 chiếc tàu (số hiệu 46102, 45101 và 37102) dùng súng AK và dùi cui điện đánh đập, tấn công ngư dân gây thương tích. Sau đó, phía Trung Quốc đập phá trang thiết bị cùng ngư lưới cụ và cướp toàn bộ hải sản khai thác được. Việt Nam kiên quyết phản đối, lên án những hành động ăn cướp của Trung Quốc.

Những hành động của Trung Quốc chỉ nhằm tới một mục đích duy nhất và lớn nhất, đó là độc chiếm Biển Đông. Mưu đồ hiểm độc, xấu xa và mọi hành động được che đậy bằng những lời “tốt đẹp”. Song, dư luận quốc tế, mọi người dân Việt Nam đều thừa biết đó là thói “miệng nam mô, bụng bồ dao găm”, “khẩu Phật, tâm xà” - luận điệu của những kẻ cướp./.