Jun 7, 2020

Bị “mù”!



          Tre Việt - Ngày 04/06/20200, trên trang mạng Chân trời mới Media- Âu Châu có bài viết: “ĐCSVN có yêu nước không? và yêu nước là gì?” của Phạm Phú Khải. Trong bài viết này, ông ta cho rằng, Đảng Cộng sản Việt Nam “chỉ phá hoại đất nước về mọi mặt hơn 80 năm qua, làm kiệt quệ tinh thần và niềm tin của bao thế hệ vào tương lai tươi sáng của dân tộc Việt Nam”(!).
          Cần phải khẳng định ngay rằng, đây là nhận định của một kẻ chống cộng, chống Việt Nam cực đoan, luôn tìm mọi cách để xuyên tạc, bôi nhọ bản chất, vai trò của Đảng Cộng sản Việt Nam trong tiến trình lãnh đạo đất nước hơn 80 năm qua. Y không thấy (chịu thấy), hay bị “mù”?
          Cả lý luận và thực tiễn, đã chứng minh rõ: Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời là sản phẩm tất yếu khách quan. Đó là sự kết hợp biện chứng giữa lý luận Mác Xít, phong trào công nhân và phong trào yêu nước Việt Nam cuối thế kỷ XIX, đầu thế kỷ XX. Đó là Đảng của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc Việt Nam. Trong hoạt động, Đảng Cộng sản Việt Nam lấy chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng. Đảng và các đảng viên của Đảng không có mục đích nào khác là vì nước, vì dân, vì khát vọng độc lập, tự do, hòa bình, thống nhất, dân chủ, văn minh của dân tộc Việt Nam và các dân tộc trên thế giới. Vì thế, ngay từ khi ra đời (03/02/1930), Đảng Cộng sản Việt Nam đã đề ra cương lĩnh, đường lối chính trị, phương pháp, hình thức tổ chức tập hợp lực lượng, đấu tranh cách mạng phù hợp, nên được nhân dân Việt Nam tin tưởng, trao quyền lãnh đạo và nguyện đoàn kết, một lòng đi theo Đảng để đấu tranh, đánh đổ áp bức, cường quyền, giành độc lập, tự do, hạnh phúc cho dân tộc, đất nước và chính mình.
          Với tinh thần khiêm tốn, nhân dân Việt Nam, nhân dân yêu chuộng hòa bình trên thế giới luôn tự hào về Đảng Cộng sản Việt Nam.
          Năm 1945, khi mới 15 tuổi, Đảng Cộng sản Việt Nam đã lãnh đạo nhân dân Việt Nam đánh đổ ách thống trị hàng ngàn năm của giai cấp phong kiến thối nát và hơn 80 năm của thực dân Pháp. Nhà nước Việt Nam dân chủ cộng hòa ra đời, đất nước Việt Nam có tên trên bản đồ thế giới. Người dân Việt Nam được giải phóng khỏi ách áp bức, nô lệ của chế độ thực dân, phong kiến, giành được quyền làm người, quyền quyết định vận mệnh của dân tộc và chính mình. Đất nước mới giành được độc lập, tự do, với biết bao khó khăn, thách thức nghiêm trọng, đặc biệt thực dân Pháp quay lại xâm lược Việt Nam, nhằm biến đất nước ta thành thuộc địa, đặt ách nô lệ lên nhân dân ta một lần nữa. Nền độc lập của dân tộc, quyền tự do, dân chủ của nhân dân bị đe dọa. Nhân ta quyết không chịu. Dân tộc Việt Nam lại đoàn kết, tin tưởng vào sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam để vừa “kháng chiến, vừa kiến quốc”, bảo vệ nền độc lập, tự do. Trải qua 9 năm kháng chiến trường kỳ, năm 1954, bằng chiến thắng “nên vành hoa đỏ, nên thiên sử vàng” - Điện Biên Phủ, nhân dân Việt Nam đã đánh tan ý chí xâm lược của thực dân Pháp, buộc chúng phải ký hiệp định Paris, chấm dứt chiến tranh, rút quân về nước. Những tưởng đất nước Việt Nam đã hoàn toàn hòa bình, thống nhất, nhưng không đế quốc Mỹ đã nhảy vào miền Nam Việt Nam, xây dựng chính quyền bù nhìn, âm mưu xâm lược đặt ách nộ lệ kiểu mới trên đất nước ta.
          Một lần nữa, dân tộc Việt Nam lại tin tưởng trao quyền lãnh đạo cho Đảng Cộng sản Việt Nam, lãnh đạo toàn dân đứng lên để “đánh cho Mỹ cút, đánh cho ngụy nhào” để Nam Bắc xum họp, đất nước thống nhất, hòa bình. Trải qua 21 năm, với biết bao đâu thương, mất mát, năm 1975, “Mỹ đã cút, ngụy đã nhào” dân tộc, đất nước Việt Nam giành được độc lập, thống nhất, cả nước tiến lên làm cuộc cách mạng mới, cách mạng xã hội chủ nghĩa. Nhưng, các thế lực bành trướng, bá quyền nước lớn và chế độ diệt chủng Pon Pốt lại một lần nữa âm mưu xâm chiến bờ cõi. Từ năm 1975 đến năm 1989, dân tộc Việt Nam lại phải vừa chống quân bành trướng bá quyền nước lớn ở phía Bắc, vừa tiến hành cuộc tự vệ ở biên giới phía Tây Nam Tổ quộc và giúp nhân dân Campuchia thoát khỏi họa diệt chủng.
          Năm 1986, trước những biến cố lớn lao của thời cuộc, nước Việt lại một lần nữa đổi mới để phát triển. Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo công cuộc đổi mới toàn diện đất nước. Đến nay, sau gần 35 năm đổi mới, Việt Nam đã có thế và lực hoàn toàn mới. Việt Nam không chỉ là một thành viên của Liên hợp quốc, của ASEAN và nhiều tổ chức có uy tín trên tế giới, mà là một thành viên có trách nhiệm, vì hòa hợp, hòa giải, hòa bình và phát triển trong khu vực Châu Á-Thái Bình Dương và trên thế giới. Việt Nam từ một đất nước nô lệ, đói nghèo, vươn lên trở thành một nước có thu nhập trung bình trên thế giới, v.v. Vì thế, nhân dân Việt Nam luôn tự hào về Đảng Cộng sản Việt Nam - tổ chức chính trị của những người cộng sản, nhân dân lao động và cả dân tộc, đã dẫn dắt để đất nước Việt ta có ngày hôm nay. Trong chống dịch Covid-19, Việt Nam trở thành điểm sáng được các tổ chức quốc tế, các quốc gia ngợi ca. Đó chẳng phải thành quả lãnh đạo của Đảng, quản lý của Nhà nước, điều hành của Chính phủ Việt Nam đó sao? Thế mà Phạm Phú Khải lại cho rằng, Đảng Cộng sản Việt Nam không làm được gì là sao?
          Xin hỏi, nếu không vì nước, vì dân thì làm sao có những thành tựu như vậy?
          Những thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử của dân tộc Việt Nam thời đại Hồ Chí Minh bắt nguồn từ sự lãnh đạo đúng đắn của Đảng Cộng sản Việt Nam. Đó là thực tế khách quan, ai cũng thấy, chỉ có Phạm Phú Khải không thấy mà thôi. Vì thế nói Y bị “mù” chẳng sai chút nào!./.