Tre Việt - Trên BBC tiếng Việt,
ngày 05-9-2014 có bài “Lúc đầu tôi cũng mến ông Hồ” đề cập đến cuộc Trao đổi giữa Trần
Đĩnh - tác giả cuốn tự truyện “Đèn Cù” với BBC. Đọc bài viết cho thấy, Trần
Đĩnh nói, viết những điều không có trong sử sách, ông ta cho rằng, mình có thời
gian gần gũi với lãnh đạo cấp cấp cao của Đảng, Nhà nước nên biết những chuyện
ngoài chính sử, giờ ông ta mới nói ra. Điều đó cho thấy, không chỉ Trần Đĩnh mà
còn nhiều và rất nhiều người khác cũng được sống và làm việc gần các thế hệ
khai quốc công thần của dân tộc ta, nhưng có ai nói viết những điều ngoài chính
sử đâu mà chỉ có Trần Đĩnh nói viết thôi. Phải chăng những điều Trần Đĩnh nói
và viết là Đúng? Và tại sao giờ đây Trần Đĩnh mới nói viết những điều ấy?
Qua bài trao đổi giữa
Trần Đĩnh với BBC tiếng Việt nói trên cho thấy, ông ta trước đây có nhiều thời
gian công tác ở Báo Nhân dân và chắc là nằm trong số những người có “máu mặt”
của Báo Nhân dân trong những năm đầu cuộc cách mạng của dân tộc ta. Ông được
gần gũi lãnh đạo cấp cao của Đảng, Nhà nước lúc đó cũng là vì thế. Nhưng sau
đó, như Vũ Thư Hiên - tác giả cuốn “Đêm giữa ban ngày” - viết: “Chúng tôi quen
nhau cũng khá lâu và sau khi có vụ Xét lại chống Đảng nảy ra thì ông Trần Đĩnh,
lúc đó đang làm ở Báo Nhân dân, cũng bị trấn áp, nhưng không bị đi tù như chúng
tôi mà người ta chỉ bắt đi lao động, bắt đi làm những công việc khác thôi” thì
rõ ràng, đây là những người không có thiện cảm với xã hội ta, thậm chí họ còn
căm thù là đằng khác. Vậy nên, trước sự tấn công quyết liệt của các thế lực thù
địch vào Đảng và Nhà nước ta hòng làm thay đổi thể chế chính trị nước ta thì
giờ đây họ như “diều gặp gió” cố tình “té nước theo mưa”. Điều đó thể hiện rõ
lòng dạ “trong trắng” của họ đối với Đảng, Nhà nước ta. Thế nên, trong bài trao
đổi họ nhắc đi nhắc lại rằng, giờ đây đòi hỏi phải có văn bản thì chẳng có đâu,
chỉ những người cùng làm, cùng sống thời đó mới biết. Song, họ kể ra chỉ một
vài người, còn rất nhiều rất nhiều những người khác cùng gần gũi và làm việc
với lãnh đạo cấp cao của Đảng và Nhà nước ta đều tỏ lòng thành kính với các thế
hệ khai quốc, có mấy ai nói viết như họ đâu. Xem ra ý đồ chính trị của họ quá
rõ ràng. Đừng có kiểu “cà cuống chết đến đít còn cay”. Bởi “quay lại là bờ” và
phải trung thực mới chính mình kẻo rồi “chết không nhắm được mắt” Trần Đĩnh ạ!