Tre Việt - Thế giới đang chứng kiến
những biến động mau lẹ ở U-crai-na. Qua đó cho thấy, Mỹ và phương Tây thường
lớn tiếng về nhân quyền, nhưng chính họ đang vi phạm nhân quyền nhất. Tại sao
lại kết luận như vậy?
Chúng
ta chứng kiến nhân dân Crưm, với quyền dân tộc tự quyết, chính quyền Crưm đã
trưng cầu dân ý về việc tiếp tục ở lại U-crai-na hay tách ra để sáp nhập vào
Liên bang Nga, thì đã có hơn 95% số phiếu (trong 81,3% số cử tri đi bỏ phiếu)
đồng ý tách Crưm ra khỏi U-crai-na để sáp nhập vào Liêng bang Nga (ngày
16-3-2014). Điều đó thể hiện nguyện vọng chính đáng của người dân Crưm và được
các cấp có thẩm quyền ở Crưm và Liên bang Nga đồng ý, thực hiện đúng trình tự
thủ tục pháp lý theo luật pháp quốc tế và luật pháp của Liên bang Nga. Ấy thế
mà Mỹ và phương Tây lại phản đối. Họ ra các quyết định chừng phạt Liên bang
Nga, nào là “khai trừ” Nga ra khỏi G8, nào là phong tỏa tài khoản không chỉ của
các quan chức Nga mà còn phong tỏa tài khoản của các nhà kinh tế Nga - những
doanh nhân có vai trò quan trọng đối với nền kinh tế Nga,... Có phải Mỹ và
phương Tây đã vì quyền lợi của ngườ dân Crưm? Không. Họ hành động như vậy chỉ vì
quyền lợi của chính họ mà thôi. Bởi khi Crưm sáp nhập vào Liên bang Nga thì lợi
ích kinh tế, chính trị, quân sự của Mỹ và phương Tây bị ảnh hưởng nên họ mới giẫy
nảy tìm mọi cách ngăn cản Crưm sáp nhập vào Liên bang Nga. Khi sự ngăn cản
không thành thì họ quay sang chừng phạt, hòng cô lập Liên bang Nga, làm suy yếu
nước Nga. Việc làm đó của Mỹ và phương Tây chỉ cho người ta thấy rõ: họ là
những kẻ ích kỷ, chẳng phải quyền lợi của nhân dân Crưm mà chỉ vì lợi ích của chính
họ mà thôi.
Còn
nhớ ngày 17-2-2008, Nghị viện Cô-xô-vô tiến hành một cuộc họp khẩn cấp để
ủng hộ quyền độc lập của vùng này, tách ra từ Cộng hòa Xéc-bi. Khi ấy
chẳng có cuộc chưng cầu dân ý nào, nhưng Mỹ và phương Tây nhanh chóng ủng hộ và
công nhận Cô-xô-vô vốn là vùng đất thuộc Cộng hòa Xéc-bi thành một
thực thể độc lập. Cũng vì quyền lợi của Mỹ và phương Tây. Việc làm đó của Cô-xô-vô
họ lại cho là phù hợp, còn nay, Crưm tiến hành chưng cầu dân ý hẳn hoi họ lại
cho là không phù hợp. Điều ấy cho thấy, đối với Mỹ và phương Tây chẳng có
nguyên tắc nào cả, chẳng có nhân quyền gì hết, chỉ có lợi ích quốc gia, dân tộc
của họ mà thôi. Khi lợi ích quốc gia, dân tộc của Mỹ và phương Tây được bảo đảm
thì dù có sai cũng thành đúng luật pháp quốc tế và ngược lại. Họ đâu có thèm để
ý đến quyền của người dân. Gần như tuyệt đại đa số người dân Crưm đồng ý tách
Crưm ra khỏi U-crai-na để sáp nhập vào Liên bang Nga, nhưng Mỹ và phương Tây
lại nói không được. Họ chẳng cần biết người dân Cô-xô-vô có đồng ý tách ra khỏi
Cộng hòa Xéc-bi hay không đã vội vã công nhận Cô-xô-vô độc lập.
Cùng một hiện tượng giống nhau, ở hai thời điểm khác nhau, vì lợi ích của Mỹ và
phương Tây họ có hai thái độ trái ngược nhau. Thử hỏi đâu còn công lý? Đâu còn
tôn trọng quyền con người của Mỹ và phương Tây? Với cách hành xử của Mỹ và
phương Tây như vậy, chỉ cho người ta thấy rõ ràng rằng, kẻ luôn lớn tiếng bảo
vệ nhân quyền, nhưng chớ chêu thay, chính họ lại vi phạm nhân quyền nhất!