Tre Viêt - Cứ mỗi
dịp đất nước có những sự kiện chính trị trọng đại, nhất là giai đoạn Đảng Cộng
Sản Việt Nam chuẩn bị tổ chức đại hội Đảng các cấp tiến tới Đại hội đại biểu
toàn quốc quyết định những vấn đề hệ trọng của đất nước là trên internet lại
xuất hiện những cái gọi là Thư ngỏ, Kiến nghị,... Đây vốn là chiêu thức “đấu
tranh” với chế độ xã hội và Đảng Cộng sản Việt Nam cầm quyền của những người tự
xưng là “nhà dân chủ”, “nhà đấu tranh cho nhân quyền” và các thế lực phản động,
thù nghịch với Đảng Cộng sản và Nhà nước Việt Nam hiện hành, trong đó có những
kẻ thoái hóa, biến chất “trở cờ”! Nội dung của những cái Kiến nghị, Thư ngỏ,…
này chẳng có gì mới. Vẫn là với những nguyên nhân ngụy tạo, tưởng tượng, người
ta đưa ra những “nhận định” mơ hồ, quy kết phi lý, trắng trợn và “yêu cầu” này
nọ một cách phản khoa học! Người ta cho rằng: Chế độ hiện nay do Đảng Cộng sản
Việt Nam lãnh đạo là “chế độ toàn trị”; đất nước đến hồi lâm nguy; Việt Nam cần
chuyển sang chế độ “dân chủ mô hình phương Tây(!). Lần này cũng vậy.
Từ cuối tháng
8-2014 đến nay, trên internet xuất hiện cái gọi “Thư ngỏ” của 61 đảng viên Đảng
Cộng sản Việt Nam “lão thành” gửi Ban Chấp hành Trung ương Đảng và Bộ Chính
trị. Cái “Thư ngỏ” này nhanh chóng được BBC, RFI, VOA, các trang mạng chống
cộng,… đưa lên trang nhất, thành tin “nóng”, “hót”; đồng thời, tổ chức phỏng
vấn hàng loạt các nhân vật “bất đồng chính kiến”, “tù nhân lương tâm”, “nhà dân
chủ”,… để quảng bá (PR) cho “Thư ngỏ”(!) Vì sao họ lại làm như thế? Phải chăng
“Thư ngỏ” có nội dung, tư tưởng, giải pháp “Mới”, “phù hợp”,… phục vụ cho sự
nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam XHCN của nhân dân ta?
Trước hết, 61
đảng viên “lão thành” này là ai? Họ là những người đảng viên lớn tuổi, có người
về hưu đã lâu, có người mới về hưu,… Để dược vào Đảng, họ tự nguyện viết đơn
xin gia nhập và thề nguyện trung thành với mục tiêu, lý tưởng của Đảng Cộng sản
Việt Nam .
Khi là đảng viên, họ được Đảng giáo dục, rèn luyện, nên đã trưởng thành và có
những cống hiến nhất định cho đất nước; được Đảng giao những chức vị “to tướng”
trong Đảng, chính quyền hay các hội nghề nghiệp. Khi còn đương chức, đương
quyền, là “đày tớ của nhân dân” họ nói cái gì, các “ông, bà chủ” cũng cứ dỏng
tai lên mà nghe! Tuy nhiên, nói thì hay, nhưng họ đâu làm như nói. Thậm chí,
các “đảng viên lão thành” này đã từng bước suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo
đức, lối sống,… chỉ mong luôn là “quan cách mạng” để mong “vinh thân, phì gia”!
Trong công tác, họ tự cao, tự đại, vi phạm nguyên tắc sinh hoạt đảng, đạo đức
nghề nghiệp, gây mất đoàn kết nội bộ, tư túi, vi phạm pháp luật,… được đồng
nghiệp, tổ chức nhiều lần nhắc nhở nhưng không chịu tự rèn luyện,… nên bị xử lý
theo quy định. Nay, họ thấy “cơ hội” lại có thể “làm quan cách mạng” nên đã trở
cờ, phản bội chính lại lời thề của mình, phản bội Đảng, dân tộc và nhân dân!
Thật trơ trẽn,
khi họ tự nhận là: “ngu ngốc theo Đảng Cộng Sản để rồi Đảng Cộng Sản nay lại
định hướng XHCN tức là Đảng đã đi sai đường, lẽ ra phải dừng lại ở Cuộc cách
mạng Dân tộc dân chủ, thống nhất đất nước mà thôi...”. Ơ hay, họ tự nhận mình
là những nhân sĩ, trí thức, mang danh là những “giáo sư, tiến sĩ” mà lại ngu
ngốc sao? Các ông chẳng ngu đâu, các ông đang tự lừa dối mình và nhân dân. Thực
tiễn lịch sự Việt Nam từ 1930 đến nay đã bác bỏ hoàn toàn cái “ngu ngốc” của
các ông. Từ khi Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời, gương cao ngọn cờ độc lập dân
tộc và CNXH, quy tụ, đoàn kết, lãnh đạo nhân dân tiến hành cuộc đấu tranh
trường kỳ, gian khổ, với bao hy sinh mất mát để giành độc lập dân tộc, người
dân Việt Nam mới thoát khỏi nô lệ, lầm than, mới có quyền con người, quyền công
dân và đất nước Việt Nam mới độc lập, thống nhất, được xây dựng ngày càng “đàng
hoàng hơn, to đẹp hơn” đó các ông. Đây là điều không thể bác bỏ. Có nhà văn nổi
tiếng đã nói đại ý là: ai bắn vào quá khứ bằng lục, kẻ đó sẽ nhận ở tương lai
bằng đại bác, các ông có nằm trong trường hợp này không nhỉ?
Cá biệt, khi BBC
hỏi Nguyễn Đắc Xuân rằng: các ông vào Đảng, các ông đã chấp nhận Đảng Cộng sản
là phải đi theo chủ nghĩa Mác – Lê-nin tức là phải theo con đường xây dựng
CNXH, nhưng bây giờ các ông không chấp nhận, điều đó tức là các ông đã tự
chống lại chính mình? Đã dựng chuyện, xuyên tạc sự thật, ông ta nói là: “Hồi đó,
99% lũ chúng tôi “bị” kết nạp đảng ở trong rừng, và nguyện vọng chúng tôi
là chỉ tham gia chiến đấu chống Mỹ để thống nhất đất nước dưới sự lãnh đạo của
Đảng Nhân dân Cách mạng chứ không phải là Đảng Cộng Sản,… do đó, bây giờ chúng
tôi phải phản đối xây dựng CNXH, chúng tôi phải đề đạt lên Trung ương để biết
mà điều chỉnh cho đúng,...”(!)
Thật tráo trở,
hèn hạ!
Lịch sử ghi nhận
rõ: Đảng Cộng sản Việt Nam
qua từng thời kỳ đã đổi tên, thậm chí có lúc tự “giải tán”. Điều này các
“Đảng viên lão thành” biết không? Và lý do vì sao Đảng Cộng sản Việt Nam đổi tên,
hoặc “tự giải tán”? Họ đều biết rõ. Cần khẳng định rằng, bất kể dưới tên gì,
Đảng Cộng sản Việt Nam luôn giữ vững cương lĩnh, điều lệ, tổ chức lãnh đạo nhân
dân Việt Nam đấu tranh giải phóng dân tộc, thống nhất đất nước, đưa cả nước đi
lên CNXH.
Trong kháng chiến
chống Mỹ, cứu nước, Đảng lãnh đạo quân dân miền Nam
với tên gọi: Đảng Nhân dân Cách mạng Việt Nam . Thực chất đó là Đảng Cộng Sản
Việt Nam ,
chứ không phải bất kỳ một đảng dân tộc, dân chủ hay xã hội,… nào khác! Trong
khó khăn, ác liệt, Đảng vẫn làm tốt công tác phát triển đảng viên mới theo đúng
điều lệ. Để được đứng vào hàng ngũ của của Đảng, đối tượng kết nạp phải là những
người tốt, được giáo dục, rèn luyện, thử thách, tôi luyện, thể hiện bản lĩnh trong
công tác, chiến đấu với kẻ thù, được tổ chức và quần chúng tín nhiệm, giới
thiệu với Đảng. Khi đó, mới được tổ chức đảng đưa vào diện “cảm tình Đảng”;
được học tập chính cương, đường lối và điều lệ của Đảng, và tổ chức đảng phân
công đảng viên theo dõi giúp đỡ. Nếu, người “cảm tình Đảng” tiếp tục gương mẫu
phấn đấu, chiến đấu, theo thời gian quy định, công nhận cương lĩnh, đường lối,
điều lệ Đảng, có nguyện vọng, tự giác viết đơn xin gia nhập hành ngũ của Đảng
thì được tổ chức xem xét, đủ điều kiện mới ra quyết định, làm lễ kết nạp Đảng.
Trong buổi lễ kết nạp đảng, người được kết nạp phải tuyên thệ trước Cờ Đảng
rằng: suốt đời phải trung thành với cương lĩnh, đường lối của Đảng, với Tổ quốc
và nhân dân, không ngừng học tập, rèn luyện, chiến đấu bảo vệ Đảng đến hơi thở
cuối cùng. Sau khi được kết nạp, người đảng viên mới (gọi là đảng viên dự bị)
tiếp tục được thử thách, hết thời kỳ dự bị phải được chi bộ nơi đảng viên dự bị
công tác, chiến đấu xét đề nghị cấp có thẩm quyền công nhận Đảng viên chính
thức. Nếu người đảng viên dự bị phấn đấu tốt sẽ được công nhận là Đảng viên
chính thức của Đảng và ngược lại sẽ bị cơ sở đảng từ chối và bị đưa ra khỏi
danh sách của Đảng. Vì giữ đúng nguyên tắc, tổ chức chặt chẽ nên hầu hết đảng viên
luôn kiên định với cương lĩnh, đường lối của Đảng, vì độc lập dân tộc, vì CNXH
và hạnh phúc của nhân dân. Lịch sử cách mạng Việt Nam đã chứng minh, các đảng
viên của Đảng đã luôn gương cao ngọn cờ độc lập dân tộc gắn liền với CNXH,
không nề hy sinh, gian khổ, gương mẫu đi đầu xông ra mặt trận, tiêu diệt, đuổi
bọn cướp nước và bán nước ra khỏi bờ cõi, thu non sông về một mối. Trong cuộc
chiến đấu đầy ác liệt đó, hàng triệu đảng viên của Đảng đã hy sinh anh dũng,
nhiều người bị địch bắt tù đầy, tra tấn nhục hình một cách tàn bạo, nhưng vẫn
kiên trung. Bản lĩnh của những đảng viên cộng sản được các tầng lớp nhân dân tin
tưởng, khâm phục, noi theo, làm cho kẻ thù khiếp sợ. Đó là trong chiến tranh
giải phóng dân tộc.
Như vậy, lời nói của
Nguyễn Đắc Xuân với BBC là sự tráo trở, xuyên tạc lịch sử, nhằm mục đích tự
biện cho hành động trở cờ, phản bội và sự đớn hèn của mình trước thực tế lịch
sử!
Bước vào thời kỳ
mới, các đảng viên cộng sản đã cùng nhân dân cả nước đồng cam cộng khổ, khắc
phục khó khăn, chủ động, sáng tạo xây dựng và bảo vệ vững chắc Tổ quốc Việt Nam
XHCN. Sau giải phóng miền Nam ,
thống nhất đất nước, Việt Nam
rơi vào tình thế cực kỳ khó khăn: bị đế quốc Mỹ bao vây, cấm vận; bọn bành
trướng Bắc Kinh xâm lăng biên giới phía Bắc và kích động bọn diệt chủng Polpot
gây hấn ở vùng biên giới phía Tây Nam ,… Cả dân tộc Việt Nam vừa phải
phải “lưỡng đầu thọ địch”, vừa phải xóa đói, giảm nghèo, dựng xây đất nước từ
đống tro tàn của chiến tranh. Trong gian khổ, dưới sự lãnh đạo của Đảng, những
đảng viên của Đảng đã đứng mũi, chịu sào, chủ động, sáng tạo, đoàn kết, đã sát
cánh cùng nhân dân tiến hành công cuộc đổi mới toàn diện, xây dựng đất nước
Việt Nam
ngày càng “đàng hoàng hơn, to đẹp hơn”. Đến nay, đất nước, con người Việt Nam đều đổi
mới, từ hải đảo đến rừng núi xa xôi, từ nông thôn đến đô thị đâu đâu cũng khoác
lên mình một sức sống mới. Mới đây các tổ chức thế giới, như: WB, IMF, WTO,
APEC, FAO, OECD, UNESCO,… đều công nhận Việt Nam là đất nước sử dụng các khoản
vay xây dựng lại có hiệu quả nhất, thực hiện chương trình xóa đói giảm nghèo
hiệu quả nhất,... Việt Nam ,
từ một nước nghèo nàn, lạc hậu, kém phát triển, đã trở thành nước phát triển
trung bình. Việt Nam, từ nước bị kẻ thù cô lập, bao vây cấm vận, nay đã có quan
hệ với gần 200 nước, vùng lãnh thổ trên thế giới. Việt Nam là thành
viên Liên hợp quốc và nhiều tổ chức uy tín, lớn trong khu vực và trên thế giới.
Nhiều nước đã trở thành đối tác chiến lược, đối tác toàn diện với Việt nam,
trong đó có hầu hết các nước lớn, như: Nga, Trung Quốc, Anh, Pháp, Mỹ - các
nước thường trực Liên hợp quốc. Thế và lực của Việt Nam ngày càng phát triển vững chắc.
Đây là điều không thể chối cãi! Chỉ có những người đứng ngoài cuộc sống sôi
động đang diễn ra ở Việt Nam vì lý do khách quan hay vì mục đích bất
lương thì sẽ không thấy hoặc cố ý không thấy sự phát triển vượt bậc của Việt Nam
về hạ tầng cơ sở, về phát triển kinh tế, văn hóa, về quốc phòng - an ninh, về
điều kiện sống, dân chủ, nhân quyền,... Có được những điều đó là do nhiều
nguyên nhân, nhưng trước hết là Đảng Cộng sản Việt Nam có đường lối lãnh đạo
Nhà nước và xã hội đúng đắn, được các tầng lớp nhân dân tin tưởng, làm theo.
Đây là thực tế khách quan, không thể phủ nhận!
Tuy nhiên, trong
hàng ngũ của Đảng không phải đảng viên nào cũng hoàn hảo. Có cá nhân đảng viên
vì động cơ trục lợi đã rơi vào vòng xoáy của tham nhũng, bè phái vơ vét nhằm
làm giàu phi pháp cho bản thân và gia đình. Có đảng viên vừa mới bước vào cuộc
chiến đấu với địch đã đầu hàng, xưng khai với kẻ thù về bí mật của Đảng, làm
tổn thất lớn cho Đảng. Có đảng viên không lộ mặt phản bội, nhưng nằm ỳ,
nói ẩu, kiêu căng tự cao, tự đại cho mình là giỏi hơn người, suy bì, công thần
địa vị nhưng khi được Đảng giao nhiệm vụ thì lại không hoàn thành. Thực tế họ
còn kém, tệ hơn là một người quần chúng bình thường và nếu có việc “can qua”
thì họ sẵn sàng chạy về phía kẻ thù để chống lại Đảng. Những kẻ này nhất định
phải bị trừng trị đích đáng!
Những người
vin vào những yếu kém của Việt Nam trong quản lý kinh tế, tình trạng suy thoái về tư
tưởng chính trị, đạo đức, lối sống của một bộ phận đảng viên và người dân, rồi
một vài vụ tham nhũng,... để phủ định tất cả những thành tựu to lớn của đất
nước là thiếu khách quan. Đó là những người độc ác, bẩn thỉu, có mục đích xấu! Thực
chất đây là những người suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, không
khiêm tốn học tập, lắng nghe và quan sát; hoang tưởng, công thần, vị kỷ,
bất mãn,… không thấy (hoặc không muốn thấy) những bước tiến vĩ đại của dân
tộc trên con đường thực hiện mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng,
văn minh. Họ đã trở cờ, phản bội Đảng, phản bội dân tộc, vô tình hay hữu ý làm
tay sai cho các thế lực xấu ngoại bang!
Sự tráo trở ấy nhất định bị trừng trị đích đáng!
Sự tráo trở ấy nhất định bị trừng trị đích đáng!