Mar 21, 2015

BBC BỊ MÙ!

           Tre Việt -Trung tuần tháng 3/2015, trên BBC tiếng Việt có bài viết: Các hội đoàn “kêu gọi dân chủ ở Việt Nam”. Bài viết đăng tải ý kiến của những cái gọi là “tổ chức, hội đoàn dân chủ” và gần 160 người tự xưng là những “nhà hoạt động dân chủ cho Việt Nam”. Họ cho rằng, đất nước đang phải đối diện với “nguy cơ hiểm nghèo nhất, đe dọa sự tồn vong của dân tộc”, bởi lẽ: “người dân không có tự do, nhân quyền, đất nước không có dân chủ”(!) Phải chăng vậy?
          Trước hết, cần khẳng định ngay rằng, Việt Nam là một quốc gia độc lập, thống nhất, có chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ; có nền chính trị, xã hội ổn định, kinh tế phát triển bền vững, quốc phòng - an ninh được tăng cường. Theo báo cáo của Chính phủ, năm 2014, trong bức tranh u ám của nền kinh tế thế giới và khu vực, thì nền kinh tế vĩ mô của Việt Nam có sự ổn định vững chắc, kinh tế tăng trưởng rõ nét, thị trường tài chính chuyển biến tích cực, cân đối ngân sách được cải thiện. Những nhận định trên được thể hiện bằng những số liệu, như: tốc độ phát triển GDP là 5,98%/năm, vốn đầu tư nước ngoài được thực hiện ước đạt gần 13 tỷ đô la, tỷ lệ hộ nghèo khoảng gần 8% (giảm 1,6 điểm so với năm 2013); có 57 quốc gia và vùng lãnh thổ có dự án đầu tư mới tại Việt Nam,… Việt Nam được đánh giá là điểm đến hấp dẫn của các nhà đầu tư trên thế giới. Đồng thời, hiện nay, Việt Nam có quan hệ đối tác với 158 quốc gia và vùng lãnh thổ, trong đó có quan hệ đối tác chiến lược, đối tác toàn diện với 05 nước thường trực bảo an Liên hợp quốc. Đồng thời, cũng là thành viên có trách nhiệm của nhiều tổ chức quốc tế có uy tín trên thế giới và trong khu vực. Đặc biệt, với thành tựu ấn tượng của mình về việc thực hiện các Mục tiêu Thiên niên kỷ, Việt Nam được Liên hợp quốc coi là tấm gương sáng để các nước trên thế giới học tập, noi theo, nhất là về xóa đói giảm nghèo, giữ vững ổn định chính trị - xã hội, thực hiện và bảo vệ quyền con người, quyền công dân, v.v. Những ví dụ trên đây được thể hiện rõ trong báo cáo quốc gia hằng năm của Chính phủ Việt Nam, được các tổ chức có uy tín trên thế giới độc lập thẩm định và được công khai trên in-tơ-nét.
Nhân đây, cũng nói rõ với BBC rằng, quyền con người, quyền công dân ở Việt Nam là do nhân dân Việt Nam đứng lên đấu tranh tự giành lấy từ tay các thế lực áp bức, bóc lột, trong đó có thực dân, đế quốc. Từ khi ra đời đến nay, được sự ủy thác, tín nhiệm của nhân dân, Đảng Cộng sản Việt Nam với đường lối, chủ trương đúng đắn đã lãnh đạo nhân dân và dân tộc đánh đuổi thực dân Pháp, phát xít Nhật, đế quốc Mỹ xâm lược, giành độc lập dân tộc, tự do, hạnh phúc cho nhân dân, thống nhất Tổ quốc, đưa cả nước bước vào thời kỳ xây dựng và phát triển vì mục tiêu “dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh”. Để thực hiện mục tiêu trên, Nhà nước Việt Nam đã có nhiều chủ trương, biện pháp, trong đó có việc tăng cường xây dựng Nhà nước pháp quyền XHCN. Vì thế, Việt Nam là đất nước có bản Hiến pháp và các bộ luật, luật tiến bộ, phù hợp với thực tiễn và thông lệ quốc tế.
Những điều trên đã được lịch sử ghi nhận và BBC biết rõ. Cho nên, ở Việt Nam, hiện nay, không có chuyện là người đang phải đối diện với “nguy cơ hiểm nghèo nhất, đe dọa sự tồn vong của dân tộc”,… như BBC nói, trái lại đất nước Việt Nam đang trên đà phát triển bền vững, có nhiều đóng góp cho sự tiến bộ, hòa bình, phát triển trên thế giới và trong khu vực. Ở Việt Nam, quyền con người, quyền công dân được bảo đảm trên thực tế. Đây là một sự thật không thể bác bỏ!
Còn một số cái gọi là tổ chức, hội đoàn, như: Diễn đàn Xã hội dân sự, Mạng lưới Blogger Việt Nam, Hội Ái hữu tù nhân Chính trị và tôn giáo, Hội Phụ nữ nhân quyền Việt Nam,… mà BBC nêu trong bài viết đều là những tổ chức, hội đoàn tự xưng, không được pháp luật và xã hội Việt Nam công nhận. Và gần 160 người tự xưng là những “nhà hoạt động dân chủ cho Việt Nam” mà BBC dẫn, thì mọi người dân Việt Nam đều có thể biết rõ bộ mặt thật bẩn thỉu của họ, trong đó có “cựu tù chính trị” Nguyễn Tiến Trung được nêu đích danh ở cuối bài viết. Đây là những cá nhân vì nhiều lý do khác nhau, trong đó lý do chủ yếu là do bất mãn với chế độ, có nhiều hoạt động vi phạm pháp luật, âm mưu móc nối, lôi kéo người khác xuyên tạc tình hình nhân quyền, chống đối chế độ chính trị ở Việt Nam. Lý do sâu xa hơn là những người này là âm mưu tạo cớ để các lực lượng cực hữu, kẻ xấu, phản động ở trong nước và nước ngoài cấu kết với nhau thành lập tổ chức, lực lượng tiến tới lật đổ chính quyền Việt Nam, hòng mưu cầu lợi ích cá nhân ích kỷ và phục vụ cho những thế lực muốn xóa bỏ chế độ cộng sản, tiến tới xâm lược, nô dịch Việt Nam. Vì thế, việc BBC nêu, dẫn ý kiến của những cái gọi là tổ chức, hội đoàn, hay những “nhà hoạt động dân chủ cho Việt Nam” nêu trên là hoàn toàn không đúng sự thật, trái với thực tiễn xã hội và pháp luật Việt Nam. Đúng là BBC bị mù.
Thực ra, BBC đâu bị mù! Hành động của BBC chỉ là một trong nhiều thủ đoạn bẩn thỉu mà họ thường làm khi đánh giá về tình hình Việt Nam. Mục đích của BBC là xuyên tạc tình hình nhân quyền Việt Nam, hà hơi, tiếp sức cho hành động phá hoại sự ổn định chính trị - xã hội của những kẻ vi phạm pháp luật, những thế lực chống cộng cực đoan, phản động, hòng tiến tới lái con đường phát triển của Việt Nam sang hướng khác.
Hành động bẩn thỉu này của BBC bị nhân dân Việt Nam và dư dự luận tiến bộ ở Vương quốc Liên Hiệp Anh và Ireland cũng như trên thế giới nhận rõ, lên án và bác bỏ! 

Mar 17, 2015

VẪN LÀ GIỌNG ĐIỆU XUYÊN TẠC

Tre Việt - Vừa qua, kênh VOA Việt ngữ có đăng tải cuộc trò chuyện giữa phóng viên Đài này với blog Điếu Cày (tức Nguyễn Văn Hải) - một bloger vừa được Việt Nam trả tự do, phóng thích sang Mỹ. Khi hỏi về cảm xúc lần đầu tiên đón Tết ở ngoài song sắt sau nhiều năm bị cầm tù nhưng lại ở Mỹ chứ không phải ở Việt Nam. Nguyễn Văn Hải trả lời rằng:“Điều tôi luôn mong mỏi là người dân Việt Nam có được đầy đủ những quyền cơ bản, đặc biệt là quyền tự do báo chí, tự do ngôn luận”(!)
Sự thật có phải vậy không? Hay Nguyễn Văn Hải đầu óc có vấn đề nên nói xằng, xuyên tạc về tình hình tự do báo chí, tự do ngôn luận ở Việt Nam?
Là một người dân bình thường cũng dễ dàng nhận thấy thực tế những gì đang diễn ra ở Việt Nam.
Trước hết, về mặt văn bản, Hiến pháp nước Cộng hòa XHCN Việt Nam (năm 2013) Điều 25, ghi rõ: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định”. Để đảm bảo cho quyền được thông tin, tự do ngôn luận, tự do báo chí của mọi công dân được thực thi trong cuộc sống theo quy định của Hiến pháp, Nhà nước ta đã ban hành các luật, như: Luật Báo chí năm 1989 và được sửa đổi, bổ sung năm 1999 (sau đây gọi là Luật Báo chí 1999); Luật Xuất bản được Quốc hội khóa XIII, kỳ họp thứ tư thông qua ngày 20-11-2012, có hiệu lực từ ngày 01-7-2013, v.v.
Điều 2 của Luật Báo chí 1999 ghi rõ: “Nhà nước tạo điều kiện thuận lợi để công dân thực hiện quyền tự do báo chí, quyền tự do ngôn luận trên báo chí và để báo chí phát huy đúng vai trò của mình. Báo chí, nhà báo hoạt động trong khuôn khổ pháp luật và được Nhà nước bảo hộ; không một tổ chức, cá nhân nào được hạn chế, cản trở báo chí, nhà báo hoạt động. Không ai được lạm dụng quyền tự do báo chí, quyền tự do ngôn luận trên báo chí để xâm phạm lợi ích của Nhà nước, tập thể và công dân. Báo chí không bị kiểm duyệt trước khi in, phát sóng”.
Điều 4 của Luật Báo chí cũng khẳng định, mọi công dân Việt Nam đều có quyền “Tiếp xúc, cung cấp thông tin cho cơ quan báo chí và nhà báo; gửi tin, bài, ảnh và các tác phẩm khác cho báo chí mà không chịu sự kiểm duyệt của tổ chức, cá nhân nào và chịu trách nhiệm trước pháp luật về nội dung thông tin”. Cùng với đó, Chính phủ và các cơ quan chức năng đã ban hành những quyết định, nghị định, thông tư, quy chế,... về việc các cơ quan chức năng định kỳ thông tin với báo chí về tình hình mọi mặt của đất nước. Như vậy, quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí ở Việt Nam đã được bảo đảm bằng hệ thống pháp luật chặt chẽ, rõ ràng và minh bạch.
Những năm qua, Nhà nước Việt Nam đã không ngừng hoàn thiện hệ thống pháp luật trong quản lý hoạt động báo chí, xuất bản; cùng với việc quy định trách nhiệm của các tổ chức, cá nhân trong hệ thống chính trị thực hiện nghiêm túc quyền tự do báo chí, tự do ngôn luận, quyền tiếp cận thông tin,... chúng ta còn quy định rõ việc xử lý các vi phạm đối với các quyền nói trên. Việc làm này đã tạo ra hành lang pháp lý cho báo chí Việt Nam phát triển, người làm báo được tự do tác nghiệp trong khuôn khổ pháp luật, hòa nhập với báo chí khu vực và trên thế giới. Mới đây, Hội nghị Trung ương 10 (khóa XI) đã thông qua Đề án Quy hoạch và phát triển báo chí đến năm 2025. Theo đó, tự do báo chí, tự do ngôn luận trên cơ sở phát huy đầy đủ trách nhiệm xã hội, cá nhân và tổ chức báo chí là điều luôn được Đảng, Nhà nước và nhân dân ta tôn trọng.
Thứ hai, hiện nay, Việt Nam có 845 cơ quan báo chí in, 98 báo, tạp chí điện tử; 67 đài phát thanh, truyền hình Trung ương và địa phương; 180 kênh phát thanh, truyền hình trong nước và 75 kênh truyền hình ở nước ngoài; số lượng người dùng in-ter-net đứng thứ 8 ở châu Á và thứ 3 ở khu vực Đông Nam Á. Hiện có gần 18.000 người được cấp thẻ nhà báo và hơn 19.000 hội viên Hội nhà báo đang hoạt động. Tại Việt Nam, hiện có 30 văn phòng báo chí nước ngoài với 35 phóng viên đăng ký thường trú. Trung bình hằng năm có khoảng 230 đoàn với hơn 1.000 phóng viên nước ngoài vào Việt Nam tác nghiệp. Đây là bộ phận luôn bám sát thực tiễn cuộc sống, có mặt trên mọi vùng, miền của đất nước và một số địa bàn trọng điểm trên thế giới để tổng hợp tin tức, tình hình, phản ánh kịp thời, sinh động các lĩnh vực của đời sống xã hội trong nước và quốc tế; cổ vũ công cuộc đổi mới xây dựng và bảo vệ Tổ quốc; phát hiện, nêu gương các nhân tố mới, các điển hình tiên tiến, gương “người tốt, việc tốt”, v.v. Đồng thời, thông qua hoạt động báo chí, những người làm báo Việt Nam luôn tích cực đi đầu trong đấu tranh với các tệ nạn xã hội; phòng, chống tham nhũng, quan liêu, lãng phí; đấu tranh, vạch trần những quan điểm sai trái của các thế lực thù địch; tích cực đề xuất, phản biện một cách khoa học về những chủ trương, đường lối của Đảng, chính sách và pháp luật của Nhà nước; góp tiếng nói vào việc xây dựng, phát huy sức mạnh của khối đại đoàn kết toàn dân tộc; củng cố, hoàn thiện Nhà nước pháp quyền XHCN; làm cầu nối hữu nghị để mở rộng quan hệ của Việt Nam với bè bạn quốc tế; tạo điều kiện thuận lợi cho các hãng thông tấn, cơ quan báo chí quốc tế hoạt động, v.v. Báo chí Việt Nam đã thực sự là một kênh thông tin, phản biện xã hội rộng rãi, công khai, dân chủ, nhanh và có hiệu quả đến với các cấp chính quyền và mọi tầng lớp nhân dân. Thông qua báo chí, đã có hàng vạn ý kiến của nhân dân đóng góp ý kiến vào dự thảo văn kiện của các kỳ đại hội Đảng, mà gần đây là người dân góp ý sửa đổi Hiến pháp năm 1992 để có được bản Hiến pháp năm 2013; nhiều chủ trương, chính sách của các cấp chính quyền, như: xây dựng tuyến đường sắt cao tốc Bắc - Nam, xây dựng khách sạn và bãi đỗ xe ngầm ở Công viên Thống Nhất (Hà Nội), xây dựng đường trục Hồ Tây - Ba Vì (Hà Nội), Luật Thủ đô,… đã được nhân dân ta thảo luận, phản biện sôi nổi, dân chủ.

Trên đây là bức tranh rất cơ bản về sự phát triển của nền báo chí Việt Nam. Bức tranh đó, tự nó đã khẳng định rõ: quyền con người nói chung, quyền tự do thông tin, tự do ngôn luận, tự do báo chí của mọi công dân ở Việt Nam nói riêng đã được đảm bảo. Đó là một thực tế khách quan không thể bác bỏ. Những ý kiến đánh giá sai lệch về tự do báo chí, tự do ngôn luận ở Việt Nam là xuất phát từ những mưu đồ xấu của một bộ phận thiểu số những kẻ tiêu cực, phản động. Còn nhân dân ta hiểu rõ bản chất của chúng là muốn tuyên truyền, cổ súy cho những cái gọi là “giá trị dân chủ” theo kiểu phương Tây, bịa chuyện, nói xấu chế độ XHCN, kích động hằn thù dân tộc, tôn giáo nhằm phá hoại khối đại đoàn kết toàn dân tộc; tuyên truyền văn hoá xấu độc. Vì thế, chúng nhất định thất bại./.

Mar 16, 2015

MÀN KỊCH VỤNG VỀ

       TRE VIỆT - Voa Tiếng việt, ngày 15/3/2015 có bài “Dư luận viên Việt Nam “xuất đầu lộ diện”? ”. Bài viết cho thấy rõ màn kịch vụng về của cái gọi là “nhà zân chủ”, “chấy thức”, “êu nước” thời nay.
          Bài viết gồm 2 phần, mà phần 2 đã bác bỏ phần 1. Đồng thời, cho thấy rõ: phần 1 chỉ là sự dàn dựng của một số người tự xưng là “zân chủ”, “chấy thức”, “êu nước”. Chuyện là, năm nay khác với một số năm trước đây, đến dịp kỷ niệm Ngày các chiến sĩ Quân đội nhân dân Việt Nam đã kiên cường chiến đấu đến cùng để bảo vệ sự toàn vẹn của đảo Gạc Ma, thuộc quần đảo Trường Sa 27 năm về trước (ngày 14/3/1988) trước sự xâm chiếm của Trung Quốc ở chỗ: các bài viết về vấn đề này nhiều hơn và cũng đã khai trương xây dựng một khu vực có quy mô rộng lớn để tưởng nhớ 64 chiến sĩ đã hy sinh thân mình nhằm bảo vệ Gạc Ma; đồng thời, là nơi giáo dục truyền thống yêu nước của dân tộc ta. Chính phần 2 bài viết này cũng đã nói rõ: “Khác với những năm trước, truyền thông trong nước năm nay rầm rộ đưa tin về các buổi lễ kỷ niệm ở nhiều nơi. Có thể thấy các hàng tít như: “Mãi mãi không quên sự hy sinh của chiến sĩ Gạc Ma”, “Nước mắt Gạc Ma” hay “Gạc Ma bất tử”, v.v. Thế thì làm gì chính quyền Việt Nam phải tổ chức: “đám đông có khoảng một chục thanh niên mặc áo phông màu đỏ, phía trước có in hình búa liềm, sao vàng và đằng sau áo có in chữ “Đấu tranh chống luận điệu xuyên tạc”, kèm theo các chữ cái viết hoa DLV mà nhiều người cho là chữ viết tắt của “dư luận viên” làm gì? Theo bài viết là để “ngăn cản” nhiều người khác tìm cách tới thắp hương, tưởng nhớ những chiến sĩ ngã xuống trong trận Gạc Ma, dẫn tới lộn xộn. Tình trạng đó dẫn đến những người “đi tưởng niệm trận Gạc Ma” chen lấn, xô đẩy nhau với những thanh niên “bảo vệ Đảng Cộng sản”. Bài viết còn bình luận: có thể nghe thấy hai bên nhiều lần lớn tiếng miệt thị nhau và có những hành động khiêu khích. Đây có thể coi là lần đầu tiên những người vốn được coi là “các chuyên gia bút chiến” trên mạng công khai xuống đường (!) Thật là nực cười. Mấy năm trước, khi báo chí ít đề cập đến việc các chiến sĩ đã hy sinh bảo vệ đảo Gạc Ma, thì mấy người tự xưng là êu nước tỏ ra thương sót, cảm thông, tưởng nhớ, sẵn sàng noi theo các chiến sĩ ấy để bảo vệ Tổ quốc (!), nhưng thực tình họ chỉ êu bằng lời nói, với những hành động hòng làm phá vỡ quan hệ hữu nghị Việt - Trung. Năm nay, thì khác, khi báo chí trong nước cùng các hoạt động tưởng nhớ 64 chiến sĩ chiến đấu bảo vệ đảo Gạc Ma đã rõ ràng, họ không còn gì để phá quan hệ Việt - Trung thì dàn dựng màn kịch vụng về DLV - những thanh niên “bảo vệ Đảng Cộng sản” - đã ngăn cản họ tưởng nhớ các chiến sĩ chiến đấu bảo vệ Gạc Ma. Hơn nữa, không ai ngờ nghệch đến mức tổ chức ra lại mặc áo có hình cờ đỏ búa liềm, có chữ DLV. Họ cố tình chia ra “quân xanh, quân đỏ” để “rõ ràng”, ghi hình và đẩy lên mạng in-tơ-nét. Đúng là đồ trẻ con, thể hiện sự non tay đến mức ngu xuẩn nhằm cố tình bôi xấu hình ảnh của Đảng Cộng sản Việt Nam, cố tình phá vỡ quan hệ hữu nghị Việt - Trung. Điều ấy chứng minh rằng, với tâm địa, mục đích không trong sáng thì việc gì, cái gì họ cũng xía vô, chọc ngoáy. Chính mấy người tự xưng là “zân chủ”, “chấy thức”, “êu nước” đang làm mất ổn định xã hội, làm hình ảnh của Việt Nam xấu đi trong con mắt của bạn bè thế giới. Việc làm ấy của họ không xứng đáng với sự hy sinh của 64 chiến sĩ chiến đấu để bảo vệ đảo Gạc Ma. Hãy nhanh chóng hạ màn màn kịch vụng về và đừng bao giờ tái phạm./. 

VOA ĐANG XÚI DỤC CÙ HUY HÀ VŨ “RƯỚC VOI DÀY MẢ TỔ”!

Vừa qua, Trà Mi - phóng viên của VOA - đã phỏng vấn Cù Huy Hà Vũ về những giải pháp “mở rộng nhân quyền” ở Việt Nam(!) Trong đó, Vũ nói: “các chính phủ phương Tây phải sử dụng các công cụ kinh tế, thương mại, và quân sự để buộc Việt Nam trả tự do ngay lập tức cho tất cả tù nhân chính trị,…”. Và VOA giật ngay cái tít: “Chính quyền Việt Nam sẽ phải chấm dứt”!

Thực ra, người dân Việt Nam ai cũng biết rõ bộ mặt thật của VOA. Đây là, Đài tiếng nói Hoa Kỳ - một công cụ chuyên chõ mũi vào công chuyện nội bộ của các nước, là nơi tập hợp những giọng nói hằn học chống cộng, trong đó có Cù Huy Hà Vũ. Còn Vũ, vốn là công dân nước Cộng hòa XHCN Việt Nam, bị xử tù 07 năm do vi phạm pháp luật, sau đó, với chính sách khoan hồng, Nhà nước Việt nam cho ra tù trước thời hạn và “xuất khẩu” sang Mỹ. Tưởng rằng, Vũ sẽ sám hối. Nhưng, ngay từ khi định cư tại Mỹ và được các tổ chức chống cộng bố trí vào làm việc ở cái gọi là tổ chức Dân chủ Reagan-Fascell tại Cơ quan Hỗ trợ Dân chủ ở Hoa Kỳ, Cù Huy Hà Vũ liên tục, đăng đàn trả lời phỏng vấn, tham gia các hoạt động nói xấu, xuyên tạc tình hình nhân quyền ở Việt Nam; đồng thời, tham gia các tổ chức chống cộng để lật đổ chính quyền ở Việt Nam. Cù Huy Hà Vũ đã bán mình cho quỷ dữ, tự biến mình thành kẻ tay sai cho các thế lực chống cộng, hiếu chiến, hòng ghi điểm, kiếm tý “bơ thừa, sữa cặn” từ các ông chủ. Lịch sử thế giới và dân tộc Việt Nam đã ghi nhận những bài học xương máu về những kẻ “rước voi dày mả tổ”, đang tâm bán rẻ Tổ quốc cho ngoại bang. Vì thế, hành động Cù Huy Hà Vũ “cõng rắn, cắn gà nhà”, “rước voi dày mả tổ” kêu gọi các nước phương Tây can thiệp về kinh tế, ngoại giao, đưa quân đội sang xâm lược Việt Nam nhất định sẽ bị nhân dân Việt Nam và nhân dân tiến bộ trên thế giới phỉ nhổ và trừng trị đích đáng!

Việt Nam là một đất nước có chủ quyền. Sự lãnh đạo, cầm quyền của Đảng Cộng sản Việt Nam có cơ sở lịch sử, chính trị và pháp lý rõ ràng. Đây là điều không thể bác bỏ! Từ năm 1930 đến nay, gương cao ngọn cờ độc lập dân tộc gắn liền với CNXH, Đảng Cộng sản Việt Nam đã lãnh đạo nhân dân Việt Nam đoàn kết, phát huy chủ nghĩa yêu nước, chủ nghĩa anh hùng cách mạng, truyền thống anh dũng chống giặc ngoại xâm đã đứng lên đánh đuổi thực dân Pháp, phát xít Nhật, đế quốc Mỹ giành độc lập dân tộc, thống nhất đất nước, đưa cả nước vững bước trên con đường dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh. Những thắng lợi vĩ đại của nhân dân Việt Nam, như: Cách mạng Tháng Tám năm 1945, Điện Biên phủ năm 1954, Tổng tiến công và nổi dậy mùa Xuân 1975;… là minh chứng lịch sử không thể bác bỏ về sứ mệnh của Đảng Cộng sản Việt Nam trong lãnh đạo nhân dân và dân tộc. Đất nước độc lập, thống nhất, cả nước bước vào thời kỳ quá độ lên CNXH với nhiều thuận lợi và cũng không ít khó khăn, thách thức. Được nhân dân tin tưởng, ủy thác, Đảng Cộng sản Việt Nam tiếp tục lãnh đạo nhân dân bắt tay vào công cuộc kiến thiết, dựng xây nước nhà, với mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh. Ngày nay, đất nước Việt Nam đã ngày càng đổi mới, phát triển, thực sự “đàng hoàng hơn, to đẹp hơn”. Vị thế của Việt Nam trong khu vực và trên thế giới ngày càng được khẳng định. Việt Nam là thành viên của các tổ chức quốc tế lớn, có uy tín trên thế giới, là điểm đến của các nhà đầu tư quốc tế, là gương sáng của cộng đồng thế giới về thực hiện các Mục tiêu Thiên niên kỷ của Liên hợp quốc, nhất là trên lĩnh vực xóa đói giảm nghèo, đảm bảo và bảo vệ quyền con người, quyền công dân, v.v. Nhân dân Việt Nam tin tưởng, ủy thác cho sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với nhà nước và xã hội. Nhà nước Cộng hòa XHCN Việt Nam có Hiến pháp và pháp luật tiến bộ, tương thích với thông lệ và các bộ luật quốc tế. Xã hội Việt Nam ổn định, nhân dân lạc quan, tin tưởng vào đường lối, chính sách của Đảng và Nhà nước, hăng say lao động làm giàu cho chính mình, gia đình và dựng xây, bảo vệ Tổ quốc.

Đây là hiện thực khách quan không thể bác bỏ!

Vậy tại sao VOA lại khẳng định “Chính quyền Việt Nam sẽ phải chấm dứt”? Thật là hồ đồ, ảo tưởng!

Thực ra, VOA biết rõ về truyền thống lịch sử của dân tộc Việt Nam, về vai trò của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với dân tộc trong công cuộc giải phóng con người, giải phóng dân tộc và giai cấp khỏi mọi áp bức, bất công. Là đài Tiếng nói Hoa Kỳ - đất nước mà Việt Nam có quan hệ đối tác toàn diện - VOA phải phản ánh sâu đậm mối quan hệ ngày càng tốt đẹp giữa nhân dân và Chính phủ Mỹ với nhân dân và Chính phủ Việt Nam. Nhưng, ngược lại, VOA đã trở thành công cụ tuyên truyền cho các thế lực chống cộng, cho những kẻ hiếu chiến đang âm mưu lái Việt Nam đi theo con đường của chúng. VOA đã đi ngược lại tiếng nói chân chính của nhân dân Hoa Kỳ, của Chính phủ Hoa Kỳ, làm ảnh hưởng đến mối quan hệ toàn diện giữa Hoa Kỳ và Việt Nam. Và như thế, VOA đáng bị nhân dân Hoa Kỳ, nhân dân Việt Nam lên án, Chính phủ Hoa Kỳ cấm hoạt động.


Việc VOA, xúi Cù Huy Hà Vũ “rước voi dày mả tổ”, là chiêu trò cũ rích, là thủ đoạn bẩn thỉu, nhằm âm mưu phá hoại Việt Nam, mà mọi người dân Việt Nam đều nhận rõ, phỉ nhổ./.

Mar 12, 2015

Trung Quốc không thể chơi trò “lấy thịt đè người”

TRE VIỆT - VOA tiếng Việt, ngày 11/3/2015 có bài “Trung Quốc lên án nhà ngoại giao Việt Nam”. Đọc bài viết cho thấy, Trung Quốc cậy nước to, tham vọng lớn ở Biển Đông, nên giờ trò “lấy thịt đè người”.
Trước việc Trung Quốc ngang nhiêm vi phạm quy định: các bên giữ nguyên trạng trên Biển Đông mà Trung Quốc đã ký với các nước Đông Nam Á (ASEAN) theo DOC. Thế mà, cậy mình là nước đông người, nhiều của, Trung Quốc ra sức xây dựng, mở rộng các đảo mà mình đang nắm giữ, từ đảo chìm thành đảo nổi, từ đảo nổi nhỏ thành đảo nổi rộng lớn, đằng sau đó còn là tham vọng vùng biển thuộc Trung Quốc từ các đảo đó ra Biển Đông sẽ rộng lớn hơn. Như vậy, là tham vọng kép: lấn đảo và âm mưu mở rộng vùng Biển Đông sẽ thuộc về Trung Quốc. Đây rõ ràng là trò “nói lời chẳng giữ lấy lời”, vì với Trung Quốc chính nghĩa sẽ thuộc về kẻ mạnh. Trung Quốc đang thực hiện “mạnh vì gạo, bạo vì tiền” nên cứ lấn, cứ lấn mãi ở Biển Đông, phục vụ mưu đồ độc chiến Biển Đông theo đường chín đoạn (lưỡi bò). Lòng tham ấy của Trung Quốc bị cả thế giới lên án, các nước ASEAN lên án mạnh mẽ. Vì vậy, ông Lê Lương Minh - người Việt Nam - hiện giữ chức Tổng thư ký ASEAN, trả lời tờ Manila Times tuần trước, đã nói rằng, “Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á phản đối chính sách sử dụng đường đứt đoạn để khẳng định chủ quyền trên biển Đông của Trung Quốc”. Đó không phải là ý kiến riêng của ông Lê Lương Minh, mà là tâm nguyện, ý chí của 600 triệu nhân dân ASEAN. Thế mà, Hồng Lỗi - người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc - lại lên tiếng phản đối. Hồng Lỗi lại giở trò “cả vú lấp miệng em”, nhưng “bàn tay không che nổi mặt trời”. Vì, chân lý không thuộc về lòng tham lam. Vậy nên, cái tên Hồng Lỗi cũng cho bàn dân thiên hạ thấy rõ, cái Lỗi của Trung Quốc đang đỏ Hồng thu hút sự quan tâm của cả thế giới. Việc làm đó của Trung Quốc tiếp tục bị xấu đi trong con mắt của bạn bè thế giới, và mỗi khi “chơi” với Trung Quốc người ta phải luôn luôn đề cao tinh thần “cảnh giác”. Cứ thế, Trung Quốc định cả thế giới này, chỉ có một mình mình hay sao? Xin thưa, một Trung Quốc dù có to cũng không làm nên thế giới. Điều ấy cũng giống như “Một ngôi sao chẳng sáng đêm / Một thân lúa chín chẳng nên mùa vàng”. Trung Quốc đừng vì lòng tham mà bị lóa mắt! 

Mar 8, 2015

Sự hồ đồ nguy hại của Nguyễn Hưng Quốc

TRE VIỆT - Ngày 06/3/2015, trên VOA tiếng Việt có bài “Việt Nam: độc tài chuyên chế hay độc tài toàn trị?” của Nguyễn Hưng Quốc. Đọc bài viết thấy rõ sự hồ đồ của ông ta.
Mở đầu bài viết, Quốc khẳng định một câu xanh rờn: “Ai cũng biết Việt Nam sống dưới một chế độ độc tài” (!) Đó là sự hồ đồ. Bởi vì, có nhiều quan niệm khác nhau về độc tài; trong đó, có quan niệm: chế độ độc tài của một nhà nước là không được nhân dân ủng hộ. Vậy, Nhà nước Việt Nam có được nhân dân ủng hộ không? Câu trả lời là: Có. Bằng chứng là, ngay từ khi ra đời (9-1945) đến nay, Nhà nước Việt Nam luôn được nhân dân ủng hộ. Không được nhân dân ủng hộ thì làm sao Việt Nam một nước kém phát triển về kinh tế, quân sự lại chiến thắng hai đế quốc to là Pháp và Mỹ. Chính vì được nhân dân ủng hộ nên Việt Nam đã tạo được sức mạnh vượt trội so với thực dân Pháp và đế quốc Mỹ để chiến thắng hai kẻ thù xâm lược, theo đúng quy luật của chiến tranh: mạnh được yếu thua. Điều đó đã được thực tiễn chứng minh nên không thể bác bỏ.
Từ sau khi thống nhất đất nước (4-1975) đến nay thì sao? Nhà nước Việt Nam có tiếp tục được nhân dân ủng hộ không? Câu trả lời cũng là: Có.
Không được nhân dân ủng hộ thì làm sao từ một đất nước bước ra khỏi chiến tranh với bao vết thương tàn khốc, hậu quả vô cùng nặng nền, nhưng đến nay khắp từ thành thị đến nông thôn đều có sự thay da đổi thịt. Những khu đô thị văn minh, hiện đại mọc lên đang dần thay đổi bộ mặt của các thành phố; những con đường cao tốc, con đường được bê tông hóa đang rút ngắn khoảng cách đi lại giữa các vùng, miền, thôn xóm trong cả nước, làm cho người ta có cảm giác như đất nước đang nhỏ đi trước sự phát triển của các con đường giao thông hiện đại ấy.
Không được nhân dân ủng hộ thì làm sao có được những làng biến thành phố ngày càng nhiều lên, làm cho nông thôn Việt Nam đã khác xa với nông thôn của chính nước mình trước đây.
Nhà nước Việt Nam không được nhân dân ủng hộ sao làm được điều thần kỳ mà nhiều nước, nhiều tổ chức quốc tế phải ngả mũ: từ một nước thiếu đói phải nhập khẩu lương thực vươn lên trở thành nước xuất khẩu lương thực có thứ hạng cao trên thế giới.
Không được nhân dân ủng hộ sao Việt Nam đã về đích sớm nhiều Mục tiêu Phát triển Thiên niên kỷ do Liên hợp quốc khởi xướng và phát động. Điều đó trở thành điểm sángmẫu hình cho nhiều nước noi theo và ngưỡng mộ, nhất là thành tựu về xóa đói giảm nghèo. Còn nước không phải độc tài thì có được kết quả ấy không? Nhà nước mà vì nhân dân thì dù có một đảng cũng không phải độc tài.
Nguyễn Hưng Quốc còn hồ đồ cho rằng: “Trong lịch sử, toàn bộ các chế độ độc tài đều là chuyên chế; chỉ có ba chế độ độc tài được ghi nhận là toàn trị: chủ nghĩa phát xít tại Ý, chủ nghĩa Nazi tại Đức và chế độ cộng sản ở Liên Xô và Đông Âu trước đâcũng như ở một số quốc gia khác; trong đó, có Trung Quốc và Việt Nam hiện nay. Chủ nghĩa phát xít bị cả thế giới lên án, phản đối, vì nó chống lại loài người. Còn chế độ Cộng sảnthì chỉ là sự khác biệt về sự lựa con con đường phát triển. Đó là quyền dâtộc tự quyết đã được Liên hợp quốc công nhận và bảo vệ. Việc Liên Xô, các nước Đông Âu, Trung Quốc, Việt Nam,… lựa chọn con đường xã hội chủ nghĩa được hàng tỉ người trên thế giới đã và đang ủng hộ. Và ngày nay, vẫn là xu hướng phát triển của nhân loại và đang được nhiều nước ở Mỹ La tinh noi theo. Sự sụp đổ mô hình xã hội chủ nghĩa ở Liên Xô, Đông Âu là sự sụp đổ của một mô hình cụ thể, còn lý tưởng thì bất diệt. Vì thế, có rất nhiều người sống dưới chế độ ấy đến nay nhắc lại họ vẫn tiếc nuối.
Tuy nhiên, hiện nay, ở nơi này, nơi khác, lúc này, lúc khác ở Việt Nam cũng có một số người bày tỏ chưa hài lòng về một chính sách, một cách giải quyết cụ thể một vấn đề nào đó liên quan đến quyền lợi cá nhân, mà có khi sự đòi hỏi ấy vượt quá sự cho phép của chính sách, pháp luật Nhà nước hiện hành. Nhưng đó là những việc cụ thể, đơn lẻ, mang tính bộ phận, không phải toàn thể. Bất kỳ nước nào cũng có tình trạng như vậy. Đó là điều bình thường với mọi quốc gia, nên không vì thế mà vội vàng cho rằng Nhà nước Việt Nam không được nhân dân ủng hộ. Vì nó không phản ánh đúng bản chất của Nhà nước Việt Nam.
Nguyễn Hưng Quốc hàm hồ cho rằngỞ Việt Nam, trong các diễn văn chính thức, người ta vẫn nhắc đến chủ nghĩa Mác và “tư tưởng” Hồ Chí Minh, nhưng trong suốt mấy chục năm vừa qua, kể từ phong trào đổi mới và đặc biệt, sau khi hệ thống xã hội chủ nghĩa bị tan rã ở Liên Xô và Đông Âu, người ta vẫn không thể cụ thể hoá cái gọi là “tư tưởng” Hồ Chí Minh (!) Xin thưa tư tưởng Hồ Chí Minh đã được Đảng Cộng sản Việt Nam chỉ ra từ Đại hội IX (năm 2001): “Tư tưởng Hồ Chí Minh là một hệ thống quan điểm toàn diện và sâu sắc về những vấn đề cơ bản của cách mạng Việt Nam, là kết quả của sự vận dụng và phát triển sáng tạo chủ nghĩa Mác – Lê-nin vào điều kiện cụ thể của nước ta, kế thừa và phát triển các giá trị truyền thống tốt đẹp của dân tộc, tiếp thu văn hoá nhân loại...”. Thế còn tại sao Quốc lại cho là: “không chứng minh được một cách thuyết phục cái gọi là chủ nghĩa xã hội hay chủ nghĩa cộng sản có chút giá trị khoa học cần được thực hiện hay ứng dụng”(!) Giá trị khoa học của chủ nghĩa xã hội hay chủ nghĩa cộng sản là ở lý luận của chủ nghĩa Mác – Lê-nin. Lý luận của C. Mác trong bộ tư bản, mà mỗi khi thế giới tư bản lâm vào khủng hoảng thì chính các nhà tư sản ở các nước tư bản tìm mua để nghiên cứu, tìm cứu cánh cho nền kinh tế tư bản thoát khỏi khủng hoảng, làm cho nhà xuất bản ở Đức không ngừng việc tái bn. Điều này đã được giới truyền thông loan tin, ông Quốc hẳn đã biết? Ông hãy tìm đọc bộ tư bản của C. Mác sẽ cho ông thấy rõ giá trị khoa học của chủ nghĩa xã hội hay chủ nghĩa cộng sản ông Quốc ạ! Do vậy, những lý lẽ mà Nguyễn Hưng Quốc đưa ra cho thấy ông ta quả là người hồ đồ./.

Mar 2, 2015

THIỆN Ý NHƯNG KHÔNG THIỆN TÂM

          TRE VIỆT - Thiện Ý - nguyên luật sư tại Sài Gòn trước năm 1975, hiện là Chủ tịch Câu Lạc bộ Luật khoa Việt Nam ở Houston, Hoa Kỳ - có bài viết: “Nếu không có Đảng Cộng sản, Việt Nam sẽ ra sao” được VOA tiếng Việt cho đăng tải hôm 24 tháng 02 vừa qua. Thú thực, đọc bài viết, tôi cứ lờ đi không thèm viết lại phản đối bài viết đó của ông ta, vì những lời lẽ xuyên tạc quá chủ quan và sự thực sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đã bác bỏ những lời xuyên tạc ấy. Thế nhưng, cứ mỗi lần vào VOA tiếng Việt, lại thấy bài viết cứ hiện diện ở đầu mục “Bạn đọc làm báo”, làm tôi buộc phải tỏ thái độ.
          Thiện Ý cho rằng: tại Việt Nam, thông thường vào những dịp lễ, Tết, các phương tiện truyền thông đã ngày đêm cho phát bài “Đảng cho ta một mùa xuân”, một sáng tác vào năm 1960 của Phạm Tuyên, với lời ca: “Đảng đã cho ta một Mùa xuân đầy ước vọng, một mùa xuân tươi tràn ánh sáng khắp nơi nơi…”; và “ Bao năm khổ đau đất nước ta không có mùa xuân, cuộc đời tăm tối chốn lao tù bao hờn căm. Vừng dương hé sáng khi khắp nơi ta có Đảng, bóng tối lui dần, tiếng chim vui hót vang…” đã “hoàn toàn trái ngược với những gì đã và đang xảy ra trên thực tế” (!) Thực tế mà Thiện Ý dẫn ra là gì? Ông ta nhai lại mấy cái luận điệu cũ rích:
1. Nào là “Nếu không có Đảng Cộng sản thì đã không có cuộc kháng chiến 9 năm vô ích do Đảng này và Hồ Chí Minh phát động, làm hao tổn quá nhiều xương máu nhân dân và nhân tài, vật lực quốc gia”. Ở cái “nếu” này của Thiện Ý đã cho ta thấy, ông ta (1) đã không xứng đáng với quê hương của con Hồng cháu Lạc. Bởi cái tinh thần: “Sông núi nước Nam vua Nam ở” mà Lý Thường Kiệt đã tuyên bố từ lâu của dân tộc Việt Nam đã không còn trong người ông ta. Cái tinh thần ấy cùng quyết tâm: “Đánh cho Mỹ cút / đánh cho ngụy nhào” mà Chủ tịch Hồ Chí Minh đã tuyên bố bị ông ta “quẳng” đi đâu mất rồi? Không là con Hồng cháu Lạc thì không thể hiểu nổi truyền thống văn hóa yêu nước của dân tộc Việt Nam. Và (2) vô tình hay hữu ý Thiện Ý đã là kẻ vô ơn, không biết ơn xương máu của ông cha đã đổ xuống đánh đổ thực dân giành lại độc lập cho dân tộc mà bao thế hệ người Việt Nam ngày nay được hưởng.
 2. Nào là “Nếu không có Đảng Cộng sản thì Việt Nam đã không rơi vào thế gọng kìm của cuộc chiến tranh ý thức hệ, với số phận không may: Đất nước qua phân, chiến tranh cốt nhục tương tàn kéo dài 21 năm (1954 - 1975). Ở cái “nếu” này, lại cho thấy Thiện Ý là người bị quáng gà. Ông ta không thấy hay cố tình lờ đi rằng, đằng sau chế độ bù nhìn Sài Gòn là đế quốc Mỹ. Ông ta không phân biệt được độc lập dân tộc một cách thực sự với độc lập giả hiệu - phải dựa vào ngoại bang. Cho nên, cuộc kháng chiến chống đế quốc Mỹ và bè lũ tay sai của dân tộc ta cũng là để giành độc lập dân tộc một cách thực sự, chứ đó không phải là “chiến tranh cốt nhục tương tàn” như Thiện Ý gán ghép.
3. Nào là: “nếu không có Đảng Cộng sản, Việt Nam đã là một nước có chế độ dân chủ pháp trị từ lâu” (!) Từ hai cái “nếu” trên mà Thiện Ý đưa ra thì thử hỏi: Liệu Việt Nam có “chế độ dân chủ pháp trị” không? Hay bị ngoại bang đề đầu cưỡi cổ, thân phận con người là kiếp ngựa trâu? Đúng là Thiện Ý nằm mơ giữa ban ngày.
Đất nước ta có được như ngày nay cũng là nhờ công ơn lãnh đạo của Đảng Cộng sản cả đấy. Trước khi có Đảng Cộng sản, các phong trào yêu nước của nhân dân ta diễn ra khắp nơi nhưng không giành được độc lập. Chỉ khi Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời, sau đó 15 năm mới lãnh đạo nhân dân ta làm nên Cách mạng Tháng Tám năm 1945, giành được chính quyền. Đảng tiếp tục lãnh đạo các cuộc kháng chiến chống thực dân, đế quốc giành độc lập dân tộc, thống nhất, sự toàn vẹn lãnh thổ quốc gia mà cả thế giới ngợi ca. Ngày nay, Đảng lãnh đạo công cuộc đổi mới giành được nhiều thành tựu có ý nghĩa lịch sử. Với thu nhập gần 2.000 USD/người, từ một nước chậm phát triển, Việt Nam trở thành nước có thu nhập trung bình. Đặc biệt, trong thực hiện các Mục tiêu Phát triển Thiên niên kỷ do Liên hợp quốc phát động, Việt Nam đã về đích sớm nhiều mục tiêu, trở thành “điểm sáng”, “hình mẫu” về xóa đói giảm nghèo mà thế giới tặng cho, v.v. Chẳng nhẽ, Thiện Ý không thấy điều đó sao? Tuy nhiên, trong quá trình lãnh đạo đất nước, “một bộ phận không nhỏ” cán bộ, đảng viên đã thoái hóa, biến chất, suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống làm hoen ố hình ảnh, thanh danh của Đảng. Nhưng không vì thế mà “vơ đũa cả nắm”. Đảng đã nhận thấy, chỉ ra bộ phận cán bộ, đảng viên thoái hóa, biến chất và kiên quyết xây dựng, chỉnh đốn để Đảng trong sạch vững mạnh, xứng đáng với niềm tin yêu của nhân dân, lãnh đạo toàn dân tộc thực hiện thắng lợi mục tiêu: “dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh”.
Trong bài viết, Thiện Ý còn dẫn ra: Phạm Tuyên, tác giả bài hát có những lời ca ngợi Đảng Cộng sản Việt Nam như thế lại là con của học giả Phạm Quỳnh, người đã “bị Việt Minh sát hại” vào ngày 6 tháng 9 năm 1945, vì “tội phản động”. Điều đó cho thấy (1): Đảng Cộng sản Việt Nam không có sự phân biệt đối xử về thành phần xuất thân, thể hiện rõ tinh thần bình đẳng và dân chủ. Dù ai xuất thân như thế nào, nhưng đều hết lòng phụng sự Tổ quốc, phụng sự nhân dân đều được Đảng trọng dụng. Và dù có xuất thân từ gia đình có truyền thống, nhưng cá nhân đó lại đi ngược lại lợi ích của Tổ quốc, của nhân dân thì không được sử dụng, thậm chí còn bị xử lý theo pháp luật. Như vậy, Đảng Cộng sản, Nhà nước Việt Nam thể hiện sự phân minh công - tội rõ ràng. Đó cũng là thể hiện sự dân chủ, văn minh của Đảng Cộng sản, Nhà nước Việt Nam. Chẳng nhẽ như thế lại không đúng sao? (2) Những người có nhận thức đúng, có lương tri sẽ nhận thấy cái tất yếu, cho nên, dù có xuất thân từ gia đình quan lại, từ gia đình ông chủ họ sẽ thấy sự phi lý, bất công mà sớm từ bỏ để đứng về phía nhân dân lao động, cảm thông với thân phận của người lao động và đồng hành cùng người lao động, thì được Đảng Cộng sản, Nhà nước và nhân dân Việt Nam trọng dụng. Ph. Ăng-ghen - lãnh tụ thiên tài của giai cấp công nhân - xuất thân từ gia đình thượng lưu, nhưng đã không theo con đường của cha mà đứng về phía giai cấp công nhân đó thôi. Nhạc sĩ Phạm Tuyên cũng là người nhận thấy vai trò của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với đất nước, dân tộc, nên ông đã đồng hành cùng Đảng và nhân dân Việt Nam là điều rất đáng trân trọng phải không Thiện Ý? Nhân dân Việt Nam có câu: “Đánh kẻ chạy đi, không ai đánh người chạy lại”, đất mẹ Việt Nam là thế, mong ông nhớ lấy đừng “cố đấm ăn sôi” để đúng như cái tên của ông, kẻo dù có tên Thiện Ý nhưng lại không thiện tâm, ông ạ!