Jan 31, 2016

TBT NGUYỄN PHÚ TRỌNG - GÁNH NẶNG ĐẤT NƯỚC TRÊN VAI

TRE VIỆT - Xin giới thiệu tới bạn đọc toàn văn bài viết sau đang thu hút sự quan tâm của nhiều bạn đọc trên mạng in-tơ-nét của tác giả Đông La:

TBT NGUYỄN PHÚ TRỌNG -
GÁNH NẶNG ĐẤT NƯỚC TRÊN VAI

      


Thế là TBT Nguyễn Phú Trọng tái đắc cử chức TBT khóa mới, một điều trước giai đoạn chuẩn bị cho Đại hội Đảng tôi không bao giờ ngờ tới, dù tôi đã nhiều lần viết “bênh” Ông trước nhiều sự công kích. Tôi viết hoàn toàn tự nhiên vì sự đúng sai chứ hoàn toàn không có ý “vận động bầu cử” cho Ông. Bắt đầu Đại hội Đảng tôi đã viết, tôi viết nhiều về chính trị nhưng lại không quan tâm đến chuyện nhân sự trước Đại hội Đảng, dù biết nhân sự là quan trọng nhất vì chính nhân sự sẽ chọn ra những người làm chính trị. Tôi không quan tâm vì tôi có muốn thế nào thì sao mà thực hiện được? Không ngờ kết quả nhân sự lại vừa ý tôi bởi tôi thấy vậy là đất nước còn phúc, Trời Đất còn phù hộ đất nước này. Tôi không ảo tưởng như bọn hãnh tiến kêu gào đổi mới. Không ai không muốn đổi mới để cuộc sống sung sướng hơn, nhưng đổi mới lại phụ thuộc vào trí và lực của đất nước chúng ta chứ không phải vào những ảo tưởng viển vông, phi thực tế, đổi mới không phải tiến lên mà đâm xuống vực. Đất nước không thể phát triển chỉ bằng những sự thay đổi cực đoan không phù hợp như thực hiện đa đảng chẳng hạn. Tôi đã một lần viết, nếu có đảng nào thay thế Đảng hiện thời làm cho đất nước thành như Mỹ, Đức, Nhật, như Bắc Âu thì tôi sẽ giơ cả 4 tay chân đồng ý và bảo con mèo nhà tôi cũng giơ 4 chân đồng ý luôn. Nhưng thực tế chỉ với “một bộ phận không nhỏ” của một đảng thôi đã làm đất nước biết bao rắc rối rồi, nếu lại có cả một trăm đảng lưu manh giành giật nhau nữa thì đất nước sẽ loạn thế nào. Điều này không phải tôi tưởng tượng mà có rất nhiều dẫn chứng thực tế. Như Ucraina trình độ hơn ta rất nhiều vậy mà suốt từ ngày là một mảnh vỡ ra từ Liên Xô, nhân dân chỉ là bình phong cho các nhóm quyền lực tranh giành nhau! Đến nay còn đấm vào mặt nhau trên nghị trường.
Còn tại sao tôi viết việc TBT Nguyễn Phú Trọng tái đắc cử là đất nước còn phúc? Bởi thực tế đất nước ta đang có nhiều yếu tố bất ổn, mầm mống của hỗn loạn, thì giữ được sự ổn định mới là điều quan trọng nhất. Có được ổn định mới tiếp tục chỉnh đốn, gỡ rối, ươm mầm, chăm sóc để những yếu tố tiến bộ sinh sôi; cắt bỏ, ngăn chặn những tệ nạn, sai trái; từ đó đất nước sẽ dần phát triển một cách bền vững đúng theo quy luật lượng đổi chất đổi của Chủ nghĩa Mác. Hãy liên tưởng chỉ với việc xây dựng đội bóng của nước ta để đá thắng Thái Lan thôi đã quá khó rồi huống hồ xây dựng cả một đất nước tiến lên CNXH! Tôi hay chống lại bọn hãnh tiến thùng rỗng kêu to đòi lật đổ tất cả để đổi mới là vì vậy, bởi chuyện đó cũng giống như tay trắng mà đòi đập nhà cũ xây nhà mới vậy!
            Muốn đất nước đổi mới thì cũng giống như một cơ thể, trước khi hành động phải được trị hết bệnh cho khỏe mạnh mới có thể làm được. Căn bệnh nặng nhất của đất nước chúng ta là chuyện tham ô, tham nhũng. Nó mâu thuẫn với bản chất công bằng của chế độ XHCN, nó chính là bất công lớn nhất khi thời chiến tranh cả nước đổ máu để đến hôm nay một nhóm nhỏ người hưởng thành quả cách mạng. Vậy muốn chống được tham nhũng trước hết như chính lời TBT Nguyễn Phú Trọng nói: “Bản thân mỗi đồng chí và vợ, con phải giữ gìn sự trong sạch, rồi mới chống tham nhũng được, nếu không nói chẳng ai nghe, tay đã nhúng chàm thì không thể làm gì khác được” (BBC. 2 tháng 4 năm 2013). Cũng đã có nhiều người nói, người ta còn nói hay hơn Ông, nhưng chính Ông là người có lời nói đi đôi với việc làm.
           Chính vì vậy từ lâu tôi đã ủng hộ Ông. Thật mừng khi bản lĩnh của Ông đã thể hiện qua việc Ông lãnh đạo tổ chức thành công Đại hội XII vừa qua, một điều đã làm ngạc nhiên không chỉ tôi mà cả dư luận trên toàn thế giới.
***
Tôi từng lo ngại rất nhiều ở chỗ Ông có dáng hiền lành của một nhà giáo, một nhà nghiên cứu hơn là một nhà chính trị. Chính vì vậy đã xảy ra nhiều chuyện kiểu chó con liếm mặt, những kẻ du côn từ những thằng già cho đến con trẻ thi nhau hỗn láo, diễu cợt công kích Ông.
Như vụ Nguyễn Đắc Kiên bị lãnh đạo Tòa báo GĐ&XH đuổi việc sau khi viết Vài lời với TBT ĐCS VN Nguyễn Phú Trọng phản bác những ý kiến của Ông trên VTV1.
          Kiên viết:
Bằng tất cả sự tôn trọng dành cho người đang đứng đầu một đảng chính trị của VN, tôi xin nói với ông Nguyễn Phú Trọng vài lời như sau:
Đầu tiên, cần phải xác định, Ông đang nói với ai? Nếu Ông nói với nhân dân cả nước thì xin khẳng định luôn là Ông không có tư cách”!
Tôi đã viết, trước mắt tôi VTV4 đang chiếu lại phim “Long thành cầm giả ca”, thật e ngại khi xem cảnh “nạn kiêu binh”, và còn e ngại hơn nữa khi thấy Nguyễn Đắc Kiên đúng là một “kiêu binh”  trên mặt trận chính trị tư tưởng trong những ngày hôm nay!
Nguyễn Đắc Kiên tiếp: “Tôi không chỉ muốn bỏ Điều 4 trong Hiến pháp… mà tôi muốn… lập một Hiến pháp mới”; “Tôi ủng hộ”: “đa nguyên, đa đảng”, “tam quyền phân lập”, “phi chính trị hóa quân đội”; “Tôi khẳng định mình có quyền tuyên bố như trên và tất cả những người Việt Nam khác đều có quyền tuyên bố như thế. Tôi khẳng định, mình đang thực hiện quyền cơ bản của con người là tự do ngôn luận, tự do tư tưởng
Tôi đã viết, ĐCSVN hiện đang lãnh đạo không chỉ các cơ quan báo chí mà còn lãnh đạo tất cả Nhà nước VN. Chỉ khi nào về lý thuyết Hiến pháp VN xóa điều 4, trong thực tế ĐCS từ bỏ quyền lãnh đạo thì Nguyễn Đắc Kiên viết như trên là có lý. Đúng là ai cũng có quyền tự do ngôn luận, tự do tư tưởng, nhưng nếu “tự do” ấy làm loạn, làm mất ổn định xã hội, có nghĩa là xúc phạm tự do của gần 100 triệu người VN khác thì “tự do” ấy là phạm pháp, “tư tưởng” ấy là phản động. Các nhà chức trách tất nhiên phải có trách nhiệm bảo vệ lợi ích chung của toàn xã hội, “xử lý” thứ “tự do” ấy. Nên Nguyễn Đắc Kiên đang bú “con bò” nhà nước mà viết vậy bị “cắt sữa” là đúng, nếu có bị bắt nữa thì cũng chẳng oan, nói chung là dốt không hiểu gì.
Lẽ ra Kiên phải xin nghỉ việc trước rồi mới “đấu tranh” thì đúng là có khí phách. Và cần phải hiểu đã làm cách mạng lật đổ quyền lực nói chung thì không thể chỉ viết vài chữ là giành thắng lợi mà còn phải biết chấp nhận như thơ Tố Hữu: “Dấn thân vô là phải chịu tù đầy/ Là gươm kề cổ súng kề tai/ Là thân sống chỉ coi còn một nửa”.  Nguyễn Đắc Kiên mới bị đuổi việc mà đã cuống lên thì làm được trò gì. Và Nguyễn Quang A hung hăng vận động các phóng viên bảo vệ Kiên cũng “đếch biết gì về pháp luật! Đếch hiểu gì về cuộc đời!”
Cả Kiên và A cần phải biết:
Khoản 1, điều 8 trong Luật cán bộ, công chức: "Trung thành với Đảng Cộng sản Việt Nam, Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam; bảo vệ danh dự Tổ quốc và lợi ích quốc gia" và khoản 1 điều 16 Luật Viên chức: "Chấp hành đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng Cộng sản Việt Nam và pháp luật của Nhà nước".
Những ngày hôm nay, trước thành công của Đại hội Đảng, Nguyễn Quang A thể hiện sự cay cú và thù hận của mình qua lời “tâm sự” : “Mình cố tránh xem, nghe các ông ấy nói xạo để khỏi bị stress. Tối qua tham gia một tọa đàm của BBC đành phải xem 2 clip mà lộn cả ruột”; “Chuyện các ông ấy, nhất là ông Trùm, đánh tráo khái niệm, dối trá”; “Dân chủ ư? Dân chủ có 2 khía cạnh cơ bản là cạnh tranh và tham gia”.
Như vậy, theo ý ông ta Đại hội Đảng không dân chủ vì mọi người không được tự do “cạnh tranh, tham gia”. Có điều đó chỉ là ý của một kẻ đầu gấu chính trị vì đến các nước dân chủ phương Tây cũng cho nền dân chủ trực tiếp là nguy hiểm và không thực tế nên đa số đã thực hiện một nền dân chủ đại diện. Vậy một cơ chế bầu cử đảm bảo lựa chọn một cách dân chủ những người đủ phẩm chất ứng cử, ngăn chặn và loại bỏ những người không đủ phẩm chất là một việc làm tỉnh táo và cần thiết. Chỉ có những thành phần thuộc băng nhóm Nguyễn Quang A mới cho là phản dân chủ và lồng lộn lên mà thôi!
***
Tay “GS tương cà” Tương Lai cũng là một nhân vật hay kiếm cớ công kích TBT Nguyễn Phú Trọng. Ông ta từng mau mắn bênh vực Nguyễn Đắc Kiên. Trên quechoa của “Lập què” từng đăng Thư ngỏ gửi ông Nguyễn Phú Trọng, trong đó Tương Lai viết:  “Vì chưa lúc nào vận mệnh của đất nước lại bấp bênh, chao đảo như hiện nay khi mà bàn tay của Trung Quốc đã thọc quá sâu vào mọi hoạt động của Đảng và Nhà nước, của đời sống đất nước ta”; “Chính vì thế, chưa bao giờ uy tín của Đảng xuống thấp đến vậy”.
Tôi đã viết, đây hoàn toàn là sự phóng đại, thổi phồng một cách chủ quan không đúng thực tế. Nếu so với toàn bộ lịch sử thì chưa bao giờ nước ta có vị thế độc lập như những ngày hôm nay, không chỉ với riêng Trung Quốc mà với tất cả các nước. Nếu nói giai đoạn ta chịu chi phối và ảnh hưởng từ TQ thì phải nói đó là giai đoạn kháng chiến thống nhất đất nước, lúc ta phải ngửa tay xin họ từ bánh lương khô, quân trang quân dụng đến vũ khí đạn dược, và giai đoạn chịu ảnh hưởng nhiều nhất chính là lúc xuất hiện Chủ nghĩa Xét lại tại Liên Xô với tư tưởng “chung sống hòa bình” của Khơrutsov, bởi như vậy chỉ còn có TQ viện trợ cho ta mà thôi. Nhưng rồi lãnh đạo của nước ta đã tài tình cởi bỏ được cái nút thắt ấy. Còn rắc rối trong quan hệ với Trung Quốc hôm nay chủ yếu là về biển đảo, vì biển đảo ngày càng quan trọng hơn vì có dầu, vì giao thông biển, vì vị trí chiến lược. Đó chính là hậu quả để lại của lịch sử, là một trong những cái giá phải trả cho sự thống nhất, độc lập ngày nay. Đảng và nhà nước đã thực hiện chiến lược ngoại giao, một mặt mềm mỏng với TQ, một mặt ta vẫn tăng cường ngoại giao đa phương và vẫn trang bị vũ khí hiện đại, còn xây nhà giàn, đồn biên phòng canh giữ trên biển. TBT Nguyễn Phú Trọng từng đối đáp trực tiếp với Hồ Cẩm Đào Việt Nam luôn tôn trọng Công ước quốc tế về Luật biển của LHQ năm 1982 có chữ ký của các nước, trong đó có chữ ký của TQ. Nếu TQ không đồng ý, thì đem ra Tòa án Công lý Quốc tế phân xử.
Với vụ Nguyễn Đắc Kiên, Tương Lai viết: “Quả thật, tôi quá sửng sốt khi nghe anh nói: “Vừa rồi đã có các luồng ý kiến thì cũng có thể quy vào được là suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống. Chứ gì nữa? Xem ai có tư tưởng là muốn bỏ Điều 4 Hiến pháp không? Phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng không? Muốn đa nguyên đa đảng không? Muốn “tam quyền phân lập” không? Hả? Muốn “phi chính trị hóa quân đội” không? Người ta đang có những quan điểm đấy. Đưa cả lên phương tiện thông tin đại chúng đấy. Thì như thế là suy thoái chứ còn gì nữa! Chỉ ở đâu nữa nào? Tham  gia đi khiếu kiện, biểu tình, ký đơn tập thể, thì nó là cái gì…ì? Cho nên các đồng chí quan tâm xử lý cái này”. Tương Lai đã cho TBT Nguyễn Phú Trọng là “tùy tiện quy kết một cách hồ đồ”, là “đánh tráo khái niệm”.
Tôi viết, người “hồ đồ” ở đây chính là ông Tương Lai. TBT Nguyễn Phú Trọng dùng từ “suy thoái” chỉ những hành động như vậy là quá nhẹ và chưa chính xác, mà hành động đó chính là hành động công khai lật đổ chế độ, gọi như trước đây thì gọn hơn là “bọn phản động”. Mọi lý sự quanh co của Tương Lai chỉ là ngụy biện che đậy sự gian xảo của mình.
***
Một người nữa luôn chống phá TBT Nguyễn Phú Trọng điên cuồng chính là Nguyễn Khắc Mai. Tôi vốn không biết Nguyễn Khắc Mai là ai, chỉ loáng thoáng thấy cái tên này gắn với cái trung tâm “minh triết” gì đó. Khi TBT Nguyễn Phú Trọng thăm Mỹ theo lời mời của Chính phủ Mỹ mới biết đến Nguyễn Khắc Mai vì có viết bài “Lại có điều hầu chuyện với anh Trọng” lan truyền trên các trang có khuynh hướng chống phá nhà nước VN. Tìm hiểu chút nữa thì thấy Nguyễn Khắc Mai không chỉ có một bài đó mà còn có nhiều bài về minh triết khác nữa, không chỉ bàn về minh triết mà còn dùng minh triết bàn về chính trị. Bàn về chính trị đã khó, về minh triết chính trị nữa lại càng khó hơn, điều này đã khiến tôi tò mò tìm hiểu. Nhưng kết quả khiến tôi “ngã bổ chửng” bởi thấy minh triết của Nguyễn Khắc Mai là thứ minh triết du côn!
Còn hai chữ minh triết tưởng dễ hiểu nhưng không ngờ giới “tinh hoa” rồi cả những người xưng là “nhà minh triết” như ông Mai cũng lại chẳng hiểu gì! Theo nghĩa chung nhất của từ thì chữ “minh” là sáng suốt, chữ “triết” là hiểu biết, vậy “minh triết” là hiểu biết một cách sáng suốt. “Sáng suốt” ở đây có nghĩa là hiểu sâu sắc và toàn diện; nói theo ngôn ngữ triết học là hiểu một cách biện chứng. Theo Nguyễn Khắc Mai: “Minh triết chính là năng lực để sống”. Năng lực để sống là trí tuệ, là tay nghề, là cần cù chịu khó, là có chí để vượt khó, để thích nghi hoàn cảnh chứ “năng lực” không phải là minh triết. Một người “minh triết” mà lười, mà không có chí thì cũng đói ăn thôi! Như vậy, Nguyễn Khắc Mai, một người chưa hiểu chính xác chữ minh triết, lại làm giám đốc một trung tâm minh triết, rồi bàn về minh triết e rằng sẽ có nhiều huyên thuyên!
Trên BBC, 9 tháng 2 2015, Nguyễn Khắc Mai đã trả lời phỏng vấn BBC về vấn đề tối quan trọng “Đảng nên chọn Tổng bí thư kế tiếp thế nào?” Nguyễn Khắc Mai nói:
“…chúng tôi cũng đang mong muốn là xu hướng ấy nó sẽ xảy ra là làm sao chọn được một Tổng Bí thư mà có thể nói là không lú lẫn như anh Trọng (Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng) hiện nay”.
Tôi đã viết, tôi thật ngạc nhiên một ông già U90, từng là Vụ trưởng Vụ Nghiên Cứu, Ban Dân vận Trung ương, một ban của Đảng, lại nói về TBT Đảng của mình một cách “du côn” như vậy. Giờ còn làm giám đốc một trung tâm minh triết nữa, thì theo tôi, minh triết của Nguyễn Khắc Mai là một thứ “minh triết du côn”!
Nguyễn Khắc Mai “tâm sự” với TBT Nguyễn Phú Trọng: “Anh từ Mỹ về, hãy đem những “thực tế văn minh tiến bộ của một Dân tộc hiện đại” làm bài học cho Việt Nam. Hãy từ bỏ cách nghĩ thực chất là của Liên Xô và Trung Cộng, chúng mớm cho ta kèm theo với vũ khí và lương thực, rằng Mỹ là đế quốc sài lang, là kẻ thù nguy hiểm nhất”. Một người học Văn- sử mà viết vậy đúng là mù lịch sử. Chỉ những thằng ngu mới phải cần người khác chỉ cho biết người xâm lược mình là ai. Nước ta nhược tiểu, hai bàn tay trắng, vậy muốn giành được độc lập buộc phải đi nhờ vả. Nhưng thực tế trong hai cuộc kháng chiến ta hoàn toàn không phải là con rối cho các nước lớn giật dây, mà nếu hiểu lịch sử thì phải biết, chúng ta đã không chỉ một lần vượt qua sự sắp xếp của các nước lớn, để thực hiện được mục tiêu tối thượng là giành lại nền độc lập, thống nhất đất nước của mình.
Gần đây, trong Đại hội Đảng, lại có bài viết vu cáo, bôi nhọ hình ảnh TBT Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Khắc Mai còn hung hãn yêu cầu điều tra làm rõ, thậm chí bắt giam TBT Nguyễn Phú Trọng. Vũ Hoàng Sơn, chủ trang trelang blog viết:
Với những bài viết trên facebook của ông đạo diễn và những bài trên blog Khang Nguyên của Nguyễn Khắc Mai, cơ quan công an hoàn toàn có thể bắt cả 2 ông theo điều 258.
Rất mong cơ quan công an ra tay”.
Với bọn vô văn hóa, chống đối, quấy rối thì không chỉ TBT, các vị lãnh đạo, mà cả các bậc thánh nhân, các lãnh tụ cũng đều bị chúng bêu xấu diễu cợt. Tôi cũng bị bọn “sâu bọ rắn rết” chửi bậy rất nhiều, nhưng đời tất phải có kẻ xấu người tốt, nếu mình tự tin là tốt thì bọn chửi mình tất phải xấu. Còn muốn bọn xấu cũng khen mình thì buộc phải làm điều xấu thôi nên tôi không chấp! Nhưng chuyện ông Nguyễn Khắc Mai nói về ông Nguyễn Phú Trọng không phải là chuyện cá nhân mà là chuyện chính trị, mà với chuyện chính trị thì cái gì cũng “không chấp” đất nước sẽ loạn!
            Thật e ngại khi chưa bao giờ xã hội ta có tình trạng “chó con liếm mặt”, “cá mè một lứa”, dốt nát nhưng dám công kích công khai đích danh Tổng Bí thư. Trước tất cả những hiện tượng không phải phản biện mà là phản bác, đối kháng chứ không phải đối lập, trong triết học chỉ ra là cần phải sử dụng bạo lực, cần phải chuyên chính, chứ cải lương cũng sẽ loạn. Tất nhiên bạo lực trong thời bình là kiên quyết giữ nghiêm kỷ cương phép nước, thưởng phạt công minh, chứ không phải đối thoại bằng súng ống như thời chiến.
Trên thế giới hiện tại cũng có quá nhiều tổ chức nhân quyền sống bằng nghề chõ mõm vào chuyện nhà người khác, tôi thấy cũng chỉ là trò vớ vẩn. Bởi khi các địa ngục trần gian mọc lên khắp nơi, họ có đỡ đòn được cho bao chiến sĩ cách mạng từng bị tra tấn tàn khốc không? Họ có ngăn được bom rơi, đạn nổ trên đất nước chúng ta ngày nào không?
            ***
Ngày 28 tháng 01 năm 2016, sau khi tái đắc cử, khi được các phóng viên hỏi "Cảm nghĩ của Tổng Bí thư ra sao khi được bầu là người lãnh đạo cao nhất của Đảng". TBT Nguyễn Phú Trọng trả lời:
Hơi bất ngờ với tôi, khó trả lời. Tôi cũng không ngờ được Đại hội tín nhiệm giới thiệu, được BCH Trung ương bầu làm Tổng bí thư gần như 100% tuyệt đối.
Bất ngờ vì tuổi cao, sức khoẻ có hạn, trình độ có hạn, tôi đã xin nghỉ rồi. Trách nhiệm Đảng giao thì tôi với tư cách đảng viên thì phải chấp hành.
Tôi chân thành cảm ơn đồng bào đã có những nhắn gửi, giao trách nhiệm cho chúng tôi. Tôi bất ngờ, xúc động và có lo lắng vì trách nhiệm sắp tới còn nặng nề lắm, trước tình hình diễn biến trong nước và quốc tế”.
          Theo lẽ thường người ta thường chúc mừng người ta trước mỗi sự thành công, thành đạt, nên tôi cũng xin chúc mừng sự “thắng cử” của TBT Nguyễn Phú Trọng. Nhưng mọi bữa tiệc đều tàn, không khí lễ hội cũng qua đi, chỉ còn lại gánh nặng đất nước đè trên vai Ông. Tất nhiên chỉ “nặng” đối với người có tâm với dân với nước còn với những người coi chiếc ghế để kinh doanh quyền lực thì không. Thực tế chứng tỏ TBT Nguyễn Phú Trọng hoàn toàn không có điều tiếng về sân sau, sân trước; không móc ngoặc với các nhóm lợi ích này, nhóm lợi ích kia; vợ con, họ hàng Ông không lợi dụng quyền lực của Ông; nên tôi tin rằng Ông tái cử không phải vì tham quyền, cố vị, không vì lợi lộc, mà vì dân, vì nước. Chính vì vậy mới nói trên vai Ông giờ đây là gánh nặng đất nước.
          Vừa rồi dự luận rất đồng tình, kể cả có sự lợi dụng, bài phát biểu của Bộ trưởng Bùi Quang Vinh. Ông nói:
          “Đảng là người lãnh đạo cao nhất của đất nước cần chủ động, nghiêm khắc đánh giá lại chính mình, và thực hiện nghiêm chỉnh Nghị quyết của Đại hội toàn quốc. Kiên quyết đổi mới cơ cấu tổ chức, chức năng hoạt động của bộ máy Đảng, Nhà nước, các đoàn thể chính trị để hoạt động hiệu quả hơn, thực chất hơn”; “… bao năm qua, cơ cấu tổ chức, phương thức hoạt động của Đảng, Nhà nước, đoàn thể các cấp gần như không thay đổi. Nền chính trị phù hợp với nền kinh tế tập trung, kế hoạch hóa trước đây, đặc biệt là trong hoàn cảnh chiến tranh, nay không còn phù hợp với nền kinh tế thị trường. Thậm chí còn là rào cản, trở ngại cho phát triển. Vì vậy, trong giai đoạn tới, việc đổi mới hệ thống chính trị đồng bộ với đổi mới về kinh tế là yêu cầu hết sức cấp bách”.
Tôi thấy ý của ông Vinh vừa rất đúng những cũng có phần chưa đúng.
          Đúng ở chỗ phương thức hoạt động của Đảng về danh nghĩa đúng là Đảng trùm lấp, ở đâu cũng có “Đảng”, có bí thư, có đảng viên. Nước ta cũng có cơ chế tam quyền phân lập, cũng có Quốc hội lập pháp, Chính phủ hành pháp, Tòa án tối cao xử án. Bao trùm lên cơ chế đó còn có Đảng lãnh đạo. Lẽ ra sự phạm pháp phải bị kiểm soát tốt hơn cơ chế chỉ có “tam quyền phân lập”. Nhưng thực tế đã diễn ra ngược lại. 
          Có tình trạng như vậy bởi đúng là Đảng lãnh đạo toàn diện, nói theo “lề trái” là “toàn trị” nhưng thực tế lại không “trị” được ai. Bởi Đảng có quyền lãnh đạo nhưng không có quyền chỉ đạo. Đảng chỉ ra đường lối, chủ trương bằng nghị quyết, rồi mọi chuyện diễn ra ngoài tầm kiểm soát của Đảng. Chính vậy mới có chuyện Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng khi tiếp xúc cử tri 2 Quận Hoàn Kiếm và Ba Đình từng nói: “Cha ông ta nói rất hay: “Miếng ăn là miếng tồi tàn / Mất ăn một miếng lộn gan lên đầu”…  Đụng đến lợi ích là phản ứng, nhất là một khi lợi ích nhóm móc ngoặc với nhau thành đường dây vô cùng phức tạp”. Chủ tịch Trương Tấn Sang cũng nói ý là giải quyết các vấn nạn bây giờ rất khó vì “đụng đâu vướng đó”. Vậy phải chăng thực chất quyền lực của Đảng chỉ là quyền lực rỗng. Đảng lãnh đạo toàn diện, nhưng là lãnh đạo tập thể, cá nhân chỉ là người được phân công phụ trách; ai cũng là người của Đảng, đồng thời là người của Quốc hội, đồng thời làm quan chức; khi sự cố xảy ra thì chịu trách nhiệm chung, không ai bị làm sao cả, ngoài những người dính líu trực tiếp đến những chứng cớ phạm pháp.
         Vì tất cả các lẽ đó, đúng là cần phải có một sự đổi mới về sự lãnh đạo của Đảng, làm cho sự lãnh đạo của Đảng đúng là toàn diện. Có vậy mới giám sát được mọi hoạt động của chính quyền, của các cơ quan, các đơn vị. Đảng không làm cụ thể nhưng Đảng có quyền giám sát, mà quyền giám sát là quyền đặt cao hơn. Và càng những lĩnh vực liên quan đến kinh tế, đến tiền, thì càng cần phải giám sát chặt chẽ hơn. Sự lãnh đạo cần phải được cụ thể hóa. Sự chịu trách nhiệm của cá nhân ở mọi cấp cũng phải được luật hóa.
          Còn ý Bộ trưởng Vinh “bao năm qua phương thức hoạt động của Đảng gần như không thay đổi” cũng có phần sai ở chỗ Đảng cũng có nhiều thay đổi về sự lãnh đạo kinh tế, ở chỗ đã tăng cường sự tự chủ cho các doanh nghiệp. Như qui định chủ sở hữu (Thủ tướng) phải có nghĩa vụ: “…đảm bảo quyền tự chủ kinh doanh, tự chịu trách nhiệm của công ty nhà nước trong quá trình hoạt động. Cơ quan thực hiện quyền của chủ sở hữu nhà nước không can thiệp trái pháp luật vào các công việc của Hội đồng quản trị, Tổng giám đốc, Giám đốc của công ty nhà nước”.
      Điều này dẫn đến chuyện trong vụ Vinashin, Bộ Chính trị kết luận, Chính phủ có khuyết điểm chưa kiểm tra chặt chẽ tình hình hoạt động sản xuất kinh doanh, từ năm 2006 - 2009 tuy đã qua 11 lần kiểm toán, kiểm tra, thanh tra nhưng vẫn không phát hiện được khuyết điểm nghiêm trọng của Tập đoàn. Bộ trưởng Vũ Văn Ninh cũng có ý kiến: “...Trước hết phải nghiên cứu để thay đổi việc quy định rõ trách nhiệm của các cơ quan Bộ ngành quản lý ...  qui định lại rõ trách nhiệm và xác định có những việc phải báo cáo lên trên để phê duyệt chứ không phải giao toàn quyền cho doanh nghiệp như hiện nay để làm sao hạn chế được việc mà nhiều đại biểu nói là doanh nghiệp được quyền to quá và tự quyết rất nhiều vấn đề và phát sinh ra tiêu cực. Thứ hai, cũng phải tăng cường công tác kiểm tra... chúng tôi nghiên cứu hiện nay cũng có nước người ta áp dụng là kiểm soát viên không phải là người của doanh nghiệp, mà kiểm soát viên là người của Nhà nước cử vào doanh nghiệp”.
Còn Bộ trưởng Vinh nói câu này thì không phải đúng mà là quá đúng, cần phải đổi mới nền kinh tế bằng “tăng năng suất, nâng cao cho được năng lực cạnh tranh”. Có điều nói thì quá dễ, ai cũng nói được, thực hiện mới khó, vì nó phụ thuộc vào trình độ của cả đất nước chúng ta. Tương lai chỉ có cách là trông chờ vào nhân tài, mà nhân tài thì phải đợi ngành giáo dục đào tạo ra, nhưng ngành giáo dục thì còn lâu mới đáp ứng được chuyện đó. Lãnh đạo một nước giỏi giang như Mỹ rất dễ, lãnh đạo một nước như VN mới khó, nói trên vai TBT Nguyễn Phú Trọng là gánh nặng đất nước là vì thế!
Vì vậy tôi cũng không ảo tưởng chuyện TBT Nguyễn Phú Trọng tái đắc cử sẽ làm đất nước tiến lên vù vù. Nhưng sau một nhiệm kỳ chắc chắn ông có kinh nghiệm lãnh đạo hơn, ông biết rõ hơn việc gì cần làm và làm như thế nào để đạt hiệu quả hơn. Một nhiệm kỳ với việc hệ trọng là lãnh đạo đất nước dường như là quá ngắn, vì vậy có nhiều cơ sở để tin tưởng vào sự lãnh đạo của TBT Nguyễn Phú Trọng trong nhiệm kỳ kế tiếp này.
29-1-2016

ĐÔNG LA

Jan 22, 2016

90% người Việt Nam không hiểu bài hát “Bắc kim thang cà lang bí rợ"

"Bắc kim thang cà lang bí rợ" có thể được coi là câu hát cửa miệng của tất cả chúng ta thời thơ ấu, thế nhưng mấy ai hiểu được ý nghĩa sâu xa của nó, thậm chí tôi dám cam đoan đến hơn 90% chúng ta hát sai câu hát này.
 

Bạn có bất ngờ khi biết sự thật chứ? (ảnh minh họa)
Bạn có bất ngờ khi biết sự thật chứ? (ảnh minh họa)

Trước khi tìm hiểu thế nào là “bắc kim thang, cà lang bí rợ”, tôi xin kể lại một câu chuyện cổ tích mà mình nghe được trong chuyến đi công việc tại Long Xuyên khoảng 5 năm trước.
Người kể câu chuyện này là một cụ bà khoảng gần 80 tuổi, tụ tập cháu chắt lại rồi vừa ngồi bỏm bẻm nhai trầu vừa kể chuyện. Chắc hẳn rằng nghe xong mọi người sẽ hiểu thêm về việc mà chúng ta đang bàn tới ở đây.
Chuyện kể như sau:
“Ngày xửa ngày xưa, ở một làng quê nọ, có hai người bạn làm nghề buôn bán cùng nhau. Một người đi soi đèn bắt ếch về đêm, còn anh kia thì chuyên đi bán dầu thắp đèn vào rạng sáng.
Nhà họ dựng trên một cù lao nhỏ ven sông, tách biệt với làng xóm, muốn đi vào chợ làng phải đi ngang một cây cầu khỉ vắt vẻo. Do hoàn cảnh đơn chiếc, nên hai anh cũng thân thiết với nhau.
Có lần vì mẹ già của anh bán ếch bệnh mà không có tiền chạy chữa nên qua đời, anh bán dầu liền bỏ tiền ra giúp đỡ ma chay mà không hề tính toán, vì thế mà anh bắt ếch càng quý trọng tình bạn của anh bán dầu.
Một đêm nọ, trong lúc đi làm việc, anh bắt ếch nghe tiếng kêu thảm thiết phát ra từ một cái bẫy trên đồng. Tính tò mò, anh lại mở ra coi thì phát hiện ra hai con chim le le và bìm bịp nằm trong bẫy, do chúng giành ăn với nhau mới bất cẩn rơi vào bẫy của con người.
Hai con chim ra sức năn nỉ anh bắt ếch mở bẫy tha cho mình, rồi hứa sẽ đền ơn báo đáp. Vốn là người có tính nhân từ, anh bắt ếch cũng xuôi lòng rồi giải thoát cho chúng.
Vài ngày sau, hai con chim cùng bay đến nhà anh bắt ếch để cảnh báo cho anh biết tai ương sắp đến. Chúng nghe được hai con ma da ở sông bàn với nhau rằng sẽ kéo chân anh bán dầu và anh bắt ếch, cho hai anh chết, thế mạng cho chúng để chúng được đầu thai.
Vì hai con ma này chết đã lâu, nếu trong 7 ngày không bắt được người thay thế sẽ bị hồn phách tứ tán, không được đầu thai nữa. Thêm vào đó, ma da cũng chỉ có thể bắt hai anh khi trời vừa rạng sáng, lúc anh bán dầu ra chợ và lúc anh bắt ếch về nhà, bởi vì khi mặt trời lên thì chúng không còn ma phép.
Ban đầu anh bắt ếch đem cớ sự nói anh cho bán dầu nghe, khuyên anh nên ở nhà, nghỉ bán một tuần lễ, nhưng anh bán dầu lại không tin, cho rằng đấy là mê tín vớ vẩn, trên đời không có ma, quỷ.
Theo lời le le và bìm bịp, anh bắt ếch viện cớ đến ngày cúng mẹ, gọi anh bán dầu qua nhà tiệc tùng ăn nhậu, chuốc cho anh say mèm đến mức sáng hôm sau không ra chợ bán được. Ngày kia lại lấy cớ sang nhà cảm ơn anh bán dầu đã giúp đỡ, lại bày tiệc ăn uống no say, trì hoãn việc đi ngang cây cầu kia.
Hôm ấy là ngày cuối cùng của thời hạn 7 ngày ma da bắt hồn, do say xỉn nhiều ngày liền nên anh bắt ếch ngủ quên. Anh bán dầu sực tỉnh vào sáng sớm, nhận ra mình đã bỏ buôn bán mấy ngày liền bèn nhanh chóng quẩy hàng ra chợ.
Do bước vội vàng qua cầu khỉ cheo leo, lại bị bọn ma da biến phép cho cầu trơn trượt nên sẩy chân rơi xuống nước mà chết. Anh bắt ếch vì tiếc thương bạn nhưng do còn sợ bọn ma da nên phải đợi hết một ngày sau mới dám vớt xác bạn lên mà làm ma chay.
Thấy ân nhân của mình đau lòng, le le và bìm bịp cũng bay đến, cất tiếng kêu thảm thiết như tiếng kèn trống đám ma để tiễn biệt một người chết oan”.
Chú bán dầu, qua cầu mà té. Đọc hết truyện cổ tích này thì có lẽ mọi người đều sáng tỏ vì sao trong bài đồng dao “Bắc kim thang” có 4 câu cuối là:
Chú bán ếch, ở lại làm chi.
Con le le đánh trống thổi kèn,
Con bìm bịp thổi tò tí te tò te.
Thực chất là để diễn tả lại câu chuyện cổ tích đề cao tình bạn và tính chất cứu vật vật trả ơn của người xưa.
Thế nên vấn đề còn lại nằm ở hai câu:
Bắc kim thang, cà lang bí rợ
Cột qua kèo, là kèo qua cột.
Ở câu đầu tiên, “cà, lang, bí rợ” là để chỉ cho 3 loại củ, quả có cùng một đặc tính là thuộc họ dây leo, trái cà, khoai lang và bí rợ. Đặc biệt với từ bí rợ, là một từ thuần chất của miền Nam, cũng đã nói lên xuất xứ của bài đồng dao này là từ miền Tây Nam bộ.
Nói đến “bắc kim thang” thì phải hiểu hơi “hàn lâm” một chút, là từ kim thang ở đây hiểu cho đúng phải là cái thang hình chữ KIM -- tức là hình tam giác cân. Từ “kim tự tháp” cũng là bắt nguồn từ chữ “kim” này mà có, do chỉ hình dạng cái tháp của người Ai Cập cổ là hình tam giác cân.
Còn cái “kim thang” của con nít ngày xưa là do người lớn dùng hai thanh tre dài, bắt chéo vào nhau tạo thành một hình tam giác cân rồi cắm trên mặt đất, cách vài mét lại đặt một cái như vậy, tạo thành một hàng dài. Bản thân của cái kim thang này trở thành một cái cột (do không có cây cột dựng đứng giữa nên hai thanh tre chéo vào trở thành cột luôn). Những cái kim thang được nối vào nhau bởi cái “vì kèo” là những thanh tre chạy dọc theo giàn, cứ như thế tạo thành một giàn cốt là để cho cà, lang, bí rợ leo lên mà sinh sôi, phát triển.
Vậy “cột qua kèo, kèo qua cột” là chỉ mối quan hệ gắn bó vào nhau của hai vật thể. Cả câu “bắc kim thang, cà lang bí rợ, cột qua kèo, là kèo qua cột” cốt để miêu tả mối quan hệ keo sơn, quấn quít, gắn bó vào nhau của anh bán dầu và anh bán ếch ở bốn câu sau.
Cả bài đồng dao này được viết lại dựa trên câu chuyện cổ tích kia, nên cách lý giải cũng vì thế mà nên hiểu cho đúng. Tuy nhiên trải qua thời gian dài, người lớn không còn kiên nhẫn để giải thích cho con trẻ hiểu về truyện cổ tích kia, thế nên bài đồng dao “bắc kim thang” cứ thế mà lưu truyền, gây ra sự hoang mang, khó hiểu cho người nghe.
Bên cạnh đó, cũng còn nhiều lời bàn, tranh cãi xung quanh việc lý giải ý nghĩa cho bài đồng dao này. Điển hình là ông Nguyễn Hữu Hiệp ở An Giang đã phát biểu trong hội thảo khoa học tại trường Đại học Cần Thơ năm 2003, rằng hiểu cho đúng thì bài đồng dao này phải được hát là:
Bắt kim than, cà lang bí rợ
Cột quai chèo, chèo qua chèo lại,
Bắt ngựa ô, chạy vô vườn mít,
Hái lá mít, chùi đít ngựa ô.
Tuy nhiên cách giải thích này lại khập khiễng và vô cùng tối nghĩa, khó hiểu.
Vậy nên tôi mới mạn phép truy tìm nguồn gốc, đọc và thẩm định rồi giải thích để mọi người hiểu hơn về bài đồng dao này. Nếu mọi người thấy cách lý giải này là hợp lý thì nhớ đặng mà con cháu có hỏi, thì ta biết trả lời rằng vì sao trẻ con hay hát:
Bắc kim thang, cà lang bí rợ,
Cột qua kèo, là kèo qua cột…

Theo Đất Việt

Cách chữa 46 loại bệnh tật bằng mẹo không cần thuốc

1. Bụi hoặc muỗi bay vào mắt, mắt bị cay xè:
Chớ có dụi mắt mà tổn thương đến giác mạc. Chỉ cần thè lưỡi liếm mép vài cái, nước mắt sẽ ứa ra “lùa vật lạ” ra khỏi mắt! Nên nhớ một điều: nếu bị mắt phải thì liếm mép bên trái và ngược lại.
02. Mắt nhắm không khít:
Một mắt nhắm không khít (do bị liệt dây thần kinh số 7 chẳng hạn), hơ ngải cứu bên mắt đối xứng. Ngày hơ nhiều lần, mỗi lần hơ độ vài phút, mắt sẽ dần dần nhắm khít.
03. Mũi nghẹt cứng:
Dù mũi bị nghẹt (tắc hoặc tịt) đến mức nào và đã bao lâu rồi, chỉ cần hơ ngải cứu vào đồ hình mũi trên trán – từ giữa trán (huyệt 103) đến đầu đôi lông mày (huyệt 26), độ một phút thôi, mũi sẽ thông thoáng ngay. Thật là một phép lạ đến khó tin.
04. Bả vai đau nhức, không giơ lên cao được:
Dùng đầu ngón tay trỏ gõ vài chục cái vào đầu mày (huyện 65) cùng bên đau. Vai hết đau và tay lại giơ lên cao được ngay.
05. Bong gân, trật khớp cổ tay:
Hãy bình tĩnh dùng ngón tay trỏ gõ mạnh độ vài chục cái vào sát đuôi mày cùng bên đau, cổ tay sẽ trở lại bình thường (muốn tìm điểm chính xác cần gõ, hãy lấy ngón tay miết nhẹ vào đuôi mày, thấy chỗ nào hơi lõm xuống, đấy là điểm chính xác – huyệt 100 – phản chiếu đúng cổ tay).
06. Bong gân, trật khớp vùng mắt cá chân:
Mắt cá chân bên nào bị trật khớp, hơ vùng mắt cá tay cùng bên. Mắt cá chân bị đau dù đã lâu ngày cũng lành trong vài phút. Các vận động viên quốc gia, các cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp hãy nhớ lấy mẹo này để tự cứu mình và giúp người.
07. Bắp chân bị vọp bẻ (chuột rút):
Dùng cườm tay day mạnh vào bắp tay độ vài chục cái, vọp bẻ hết liền. Nhớ vọp bẻ chân bên nào thì day mạnh bắp tay bên đó.
08. Gai gót chân:
Nhớ hơ đúng điểm tương ứng bên gót chân đối xứng, chỉ vài phút thôi, gót chân hết đau liền. Hết sức cẩn thận kẻo bị phỏng.
09. Đầu gối đau nhức:
Hơ vùng khuỷu tay (cùi chỏ) cùng bên, chỉ độ vài phút đầu gối (khuỷu chân) hết đau liền.
10. Bị táo bón lâu ngày:
Dùng hai ngón tay (ngón trỏ và ngón giữa) lăn quanh miệng độ vài ba phút – khoảng độ 200 vòng, táo bón sẽ được giải quyết.
Cách lăn như sau: lăn từ mép phải vòng lên môi trên sang mép trái. Lăn tiếp vào phía dưới và giữa môi dưới rồi kéo thẳng xuống ụ cằm (hình thành một dấu hỏi lớn chiếm 3/4 quanh miệng). Nhớ lăn từ phải qua trái mới nhuận tràng, hết táo bón. Ngược lại lăn từ trái qua phải, sẽ càng táo bón hơn đấy!
11. Nhức đầu
a. Bất cứ nhức ở bộ phận nào trên đầu, mới nhức hay đã lâu, nặng hay nhẹ, chỉ cần hơ mu bàn tay trái (đã nắm lại) trên điếu ngải độ vài phút, nhức đầu như búa bổ cũng hết ngay. Nào! Thử làm xem.
b. Nếu nhức nửa đầu bên phải, hơ nửa mu bàn tay phía bên phải.
c. Nếu nhức nửa đầu bên trái, hơ nửa mu bàn tay phía bên trái.
d. Nếu nhức sau gáy, hơ phía cổ tay trên.
e. Nếu nhức đỉnh đầu, hơ ụ xương gồ cao nhất của ngón tay giữa.
f. Nếu nhức thái dương, chỉ cần hơ thái dương đối xứng 1 phút là hết ngay.
g. Nếu nhức cả hai bên thì hơ đi hơ lại.
h. Nếu nhức trán, hơ hết các đốt cuối của 4 ngón tay đã nắm lại.
i. Nếu chỉ nhức nửa trán bên phải, hơ 2 ngón tay bên phải.
k. Nếu chỉ nhức nửa trán bên trái, hơ 2 ngón tay bên trái.
l. Nếu chỉ nhức giữa trán, chỉ cần hơ 2 ngón giữa độ 1 phút là hết ngay.
k. Nếu nhức quanh đầu, hơ quanh mu bàn tay.
12. Mất ngủ
Bất kể mất ngủ vì nguyên nhân gì, xin nhớ không nên dùng thuốc ngủ vừa tiền mất vừa tật mang. Bí quyết đơn giản để có giấc ngủ ngon là: trước khi ngủ, hãy xoa đôi bàn chân cho ấm. Chân ấm là bụng ấm, thân ấm. Đó là điều kiện đầu tiên để ngủ ngon. Sau đó, dùng đầu ngón tay giữa bên trái gõ vào huyệt An thần (tức Ấn đường của Đông y hoặc huyệt 26 của Diện Chẩn – đầu đôi lông mày) độ vài phút sẽ làm nhịp tim ổn định và tinh thần được thư thái. Tay trái phản chiếu tim, Đầu ngón tay giữa phản chiếu cái đầu. Tâm và Thân an lạc – đó là những điều kiện cần thiết để ngủ ngon.
13. Sình bụng (do ăn không tiêu)
Nếu ở nhà, hãy lấy ngải cứu hơ vào rốn và quanh vùng rốn độ vài phút, bụng sẽ xẹp dần. Nếu đang ở bữa tiệc đông khách, hãy lặng lẽ đi ra ngoài đến chỗ vắng người, lăn bờ môi trên một lúc: trung tiện bùng phát, bụng hết sình ngay!
14. Bí tiểu
Người lớn hoặc các cháu nhỏ có lúc bí tiểu, hãy bình tĩnh vuốt cằm độ vài phút, “cơn bí” hết liền! Cách vuốt như sau: ngón tay cái giữ chân cằm, ngón tay trỏ vuốt ụ cằm từ trên xuống dưới nhiều lần. Bàng quang sẽ được tháo nút, nước tiểu tự do chảy (theo Diện Chẩn, ụ cằm phản chiếu bàng quang – huyệt 87). Các cụ già hay đi tiểu đêm, các cháu nhỏ hay đái dầm, trước khi ngủ độ 15 phút hãy tự vuốt cằm đi, các “tật” trên sẽ tự biến rất nhanh!
15. Nấc cụt
Đây là bệnh thông thường nhưng lại gây nhiều khó chịu, làm cho người bệnh mất ăn, mất ngủ. Ăn sao được khi vừa nâng bát cơm lên đã bị cơn nấc trào ngược rồi; ngủ sao được khi vừa nằm xuống, cơn nấc đã rộ lên âm vang khắp nhà! Có người phải nằm bệnh viện nhiều ngày mà vẫn không dứt căn. Chỉ cần làm một trong các hướng dẫn dưới đây, nấc cụt sẽ phải “đầu hàng”:
a- Dùng đầu ngón tay trỏ gõ mạnh vào đầu sống mũi nằm giữa cặp lông mày (huyệt 26 và312) độ 15 cái. Nấc cụt biến mất đến khó tin (huyệt 26 là an thần và huyệt 312 thông nghẽn nghẹt).
b- Dùng đầu ngón tay trỏ vuốt mạnh từ đầu cánh mũi bên trái xuôi xuống chân cánh mũi độ 10-15 cái. Nấc cụt chịu phép phải nằm im, không dám ló mặt ra!
c- Dùng 4 đầu ngón tay (từ ngón trỏ đến ngón út co sát lại với nhau thành một đường thẳng) vạch dọc giữa đầu (từ trán ngược lên đỉnh đầu) độ 15 cái là hết nấc cụt! Xin hãy thử làm xem!
16. Đau bụng
Có thể khỏi nhanh bằng một trong những cách chữa đơn giản sau:
a- Hơ (bằng điếu ngải) hai lòng bàn tay độ 10 phút.
b- Hơ hai lòng bàn chân độ 10 phút.
c- Hơ rốn và lấy tay lăn quanh miệng.
17. Đau tử cung:
a- Gạch rãnh nhân trung từ đầu rãnh (sát mũi) đến cuối rãnh (sát bờ môi trên) nhiều lần.
b- Gạch hai bờ nhân trung và bờ môi trên nhiều lần.
18. Đau đầu dương vật:
Chỉ cần hơ đầu mũi độ 1 phút, đầu dương vật sẽ hết đau.
19. Đau khớp háng:
Gạch và hơ đường viền cánh mũi một lúc, khớp háng hết đau. Nhớ đau khớp háng bên nào thì gạch đường viền cánh mũi cùng bên.
20. Đau gót chân:
Hơ và gõ gót chân đối xứng độ vài phút, gót chân đang đau hết ngay.
21. Đau bụng kinh:
Hãy vuốt môi trên vài phút, đau bụng kinh hết liền.
22. Ho ngứa cổ:
a- Chà xát hai cổ tay vào nhau nhiều lần. Nhớ hai bàn tay phải nắm lại đã trước khi cọ xát vào nhau.
b- Hơ cổ tay trong của bàn tay trái đã nắm lại vài phút, ho và ngứa cổ hết rất nhanh. Xin chú ý, bàn tay trái nắm lại, lật úp xuống: mu bàn tay phản chiếu đầu não, cổ tay phản chiếu cổ gáy. Bàn tay trái nắm lại, lật ngửa ra: lòng bàn tay phả chiếu trái tim, cổ tay phản chiếu cổ họng.
23. Huyết áo cao:
Hãy lấy đầu ngón tay út bấm vào huyệt (huyệt 15) nằm sâu sau loa tai bên trái nhiều lần (độ 1 phút), huyết áp sẽ hạ liền.
24. Huyết áp thấp:
Vẫn dùng đầu ngón tay út bấm sâu vào huyệt (huyệt 19) đầu nhân trung sát với mũi nhiều lần, huyết áp sẽ được nâng lên liền.
25. Huyết trắng:
Dùng hai đầu ngón tay – ngón trỏ và ngón giữa – để nằm ngang chà xát hai bờ môi một lúc.
26. Bế kinh:
Dùng lăn đôi lớn lăn xuôi từ rốn xuống háng cho đến khi bụng nóng lên. Ngày lăn nhiều lần; độ 3-5 ngày, kinh nguyệt sẽ trở lại bình thường.
27. Lẹo mắt (lên chắp)
Chỉ cần bấm vào chân mụn lẹo vài lần, mụn lẹo sẽ tiêu rất nhanh. Nhớ phát hiện càng sớm, chữa càng khỏi nhanh.
28. Liệt mặt (Thần kinh số 7 ngoại biên)
Chỉ cần nhìn qua bên mặt bị liệt đã thấy hai triệu chứng rõ rệt: mắt nhắm không khít và một bên mép bị méo xệch xuống. Cách chữa hết sức đơn giản đến mức khỏi rồi mà vẫn tưởng như nằm mơ. Nhanh độ 3 ngày, chậm độ 7 ngày là khỏi.
a. Lấy điếu ngải cứu đốt hơ bên mắt lành độ vài phút, mắt có bệnh cứ từ từ nhắm lại. Mỗi ngày hơ vài lần, mắt nhắm lại dần dần.
b. Lấy tay hoặc lăn đôi nhỏ (trong bộ dụng cụ lăn, day huyệt) lăn chéo từ mép bị méo lên phía đỉnh tai. Ngày lăn nhiều lần, mỗi lần lăn độ vài phút. Chẳng bao lâu mép sẽ được kéo lên cân bằng với mép lành.
29. Mắt không di động được
Chỉ cần gõ vài chục lần vào huyệt nằm ở phía trước và dưới bình tai, mắt sẽ chuyển động bình thường. Huyệt này nằm ở ngay chỗ lõm sát bình tai, khi há miệng là sờ thấy ngay. Đây là huyệt số 0 của diện chẩn và đồng thời cũng là huyệt Thính hội của Đông y.
30. Đắng miệng
Dùng ngón tay trỏ gõ mạnh vào huyệt lõm kề sát bên dưới môi dưới (huyệt 235) độ vài chục cái, miệng hết đắng liền!
31. Hàm mặt đau cứng (Thần kinh số 5)
Lấy điếu ngải cứu hơ mặt ngoài ngón tay cái (cùng bên đau) từ ngón đến giáp cổ tay. Nhớ khi hơ bàn tay phải xòe ngửa ra. Chỉ cần hơ độ vài phút, hàm mặt đau cứng sẽ mềm dần và trở lại bình thường.
32. Hắt hơi liên tục
Sẽ hết ngay trong 1 phút nếu biết lấy ngải cứu hơ dọc từ giữa trán (huyệt 103) thẳng xuống đến giữa đôi lông mày (huyệt 26).
33. Ho khan lâu ngày
Lấy ngải cứu hơ hai bên sườn mũi, hai bên mang tai (từ đỉnh tai xuống đến dái tai), cổ tay trong (của bàn tay trái đã nắm lại) và trực tiếp cổ họng.
34. Hóc (hạt trái cây, xương)
Bấm hoặc gõ vào huyệt sát đầu nhân trung (huyệt 19) nhiều lần.
35. Các khớp ngón tay khó co duỗi
Lấy ngải cứu hơ đầu xương các đốt ngón tay rồi lăn, vê các đốt đó nhiều lần.
36. Mắt quầng thâm
Lấy ngải cứu hơ trực tiếp vào mắt, quầng thâm sẽ tan dần.
37. Buồn ngủ nhíu mắt lại
Vò hai tai một lúc là tỉnh ngủ liền.
38. Nhảy mũi
Lấy ngón tay trỏ cào từ cửa lỗ mũi xuống đến môi vài chục cái là hết nhảy mũi!
40. Quai bị
Bấm huyệt ngay sát dái tai bên sưng (huyệt 14) rồi hơ dái tai đối xứng độ vài phút. Ngày làm nhiều lần, quai bị tiêu rất nhanh.
41. Nhức răng
Hơ ngải cứu quanh vùng má bên đau độ 1 phút, răng hết nhức liền.
42. Mắt đỏ
Gạch đầu gan bàn tay dưới 3 ngón tay giữa độ vài phút, mắt đỏ hết rất nhanh. Nhớ mắt đỏ bên nào, gạch bàn tay cùng bên.
43. Mắt nhức
Hãy dùng đầu ngón tay trỏ cào đỉnh tai (huyệt 16) bên mắt nhức độ một lúc, mắt hết nhức liền.
44. Mắt nháy (giật)
Dùng đầu ngón tay trỏ cào vào phần dưới (huyệt 179) của đầu lông mày bên mắt bị nháy một lúc, mắt sẽ hết giật.
45. Tê lưỡi, cứng lưỡi
a- Hơ ngải cứu xong rồi vê ngón tay cái bàn tay trái một lúc, lưỡi hết tê.
b- Gõ vào huyệt sát trên dái tai độ 1 phút, hết cứng lưỡi.
46. Khản tiếng
a- Chà xát vùng gáy cho nóng lên độ vài phút là hết.
b- Dùng ngón tay trỏ gõ mạnh vào vùng trước dái tai nhiều lần trong ngày

“HRW” ĐỪNG CÓ XÍA MÕM VÀO CÔNG VIỆC NGƯỜI KHÁC

Đồng tình với Tre Việt về bài viết: “Chiếc áo không làm nên thày tu”, bạn đọc Hoàng Trường gửi đến Tre Việt bài viết sau, xin giới thiệu cùng bạn đọc:

“HRW” ĐỪNG CÓ XÍA MÕM VÀO CÔNG VIỆC NGƯỜI KHÁC

 Ngày 19-01-2016 trên BBC có bài: HRW kêu gọi VN “chấm dứt độc đảng”. Trong đó, trích dẫn thông cáo của tổ chức này (HRW là tên viết tắt của cụm từ: Human Rights Watch - Tổ chức Theo dõi Nhân quyền phi chính phủ quốc tế) kêu gọi Đảng Cộng sản Việt Nam “nên nhân dịp Đại hội 12 ra tuyên bố sẽ tổ chức bầu cử tự do và công bằng để bầu ra các nhà lãnh đạo đất nước”. Đây là trò “dỗi hơi”, can thiệp vào công việc nội bộ Việt Nam của HRW.
Trước hết, cần khẳng định rằng, việc bầu cử ở Việt Nam hoàn toàn tự do, bình đẳng, được pháp luật quy định. Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam năm 2013, ghi rõ: “Việc bầu cử đại biểu Quốc hội và đại biểu Hội đồng nhân dân được tiến hành theo nguyên tắc phổ thông, bình đẳng, trực tiếp và bỏ phiếu kín” (Điều 7). “Công dân đủ mười tám tuổi trở lên có quyền bầu cử và đủ hai mươi mốt tuổi trở lên có quyền ứng cử vào Quốc hội, Hội đồng nhân dân. Việc thực hiện các quyền này do luật định” (Điều 27). “Công dân đủ mười tám tuổi trở lên có quyền biểu quyết khi Nhà nước tổ chức trưng cầu ý dân” (Điều 29). 
Trên thực tế, việc thực hiện bầu cử tự do, bình đẳng, phổ thông đầu phiếu được Việt Nam thực hiện từ bầu cử Quốc hội khóa I (ngày 06-01-1946) cho đến nay. Đảng Cộng sản Việt Nam thực hiện giới thiệu đảng viên của mình ứng cử vào các chức danh để nhân dân lựa chọn. Mọi công dân Việt Nam đủ 21 tuổi trở lên đều có quyền tự do ứng cử vào Quốc hội, Hội đồng nhân dân. Việc bầu ai, đương nhiên thuộc quyền lựa chọn của cử tri. Các kỳ bầu cử của Việt Nam đều công khai, minh bạch có sự chứng kiến của các tổ chức, nhà báo quốc tế. Và, những đại biểu được nhân dân bầu vào Quốc hội, Hội đồng nhân dân luôn đề cao trách nhiệm, hoạt động hiệu quả, thực hiện đúng quy định pháp luật, tôn chỉ mục đích, với mục tiêu duy nhất là mang lại tự do, hạnh phúc cho nhân dân, phồn vinh cho đất nước. Điều này, lần nữa khẳng định, bầu cử ở Việt Nam hoàn toàn tự do, dân chủ, phù hợp với công ước, luật pháp quốc tế mà Việt Nam tham gia, không cần bầu cử “đa nguyên” như HRW “khuyên nhủ”!
Cũng trong thông cáo này, HRW kêu gọi “chấm dứt nền cai trị độc đảng” ở Việt Nam. Điều này đã lộ rõ mục đích, bộ mặt thật của HRW, không phải là tổ chức theo dõi nhân quyền đơn thuần mà muốn xóa bỏ vai trò lãnh đạo đất nước của Đảng Cộng sản Việt Nam. Nó cho thấy, HRW cũng chẳng có “thành tâm” giúp Việt Nam phát triển, họ chỉ muốn khuấy cho đục nước để hưởng lợi; họ không hiểu, hoặc cố tình không hiểu lịch sử Việt Nam, không thấy được những gì Đảng Cộng sản Việt Nam làm được cho dân tộc Việt Nam, được nhân dân Việt Nam, quốc tế thừa nhận. HRW chịu khó “mở mắt” ra sẽ rõ.
Đảng Cộng sản Việt Nam là lực lượng duy nhất lãnh đạo dân tộc Việt Nam là tất yếu khách quan của lịch sử. Đó là sự lựa chọn đúng đắn của nhân dân, được hiến định trong Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam.
Ngược dòng lịch sử, trong thời kháng chiến chống thực dân, đế quốc ở Việt Nam đã nhiều đảng phái hoạt động như một lẽ tự nhiên. Đối với Đảng Cộng sản Việt Nam với đường lối cách mạng đúng đắn đã quy tụ, lãnh đạo nhân dân làm nên Cách mạng Tháng Tám thành công, giành độc lập, tự do cho dân tộc, lập nên Nhà nước Việt Nam dân chủ cộng hòa. Đặt quyền lợi của quốc gia, dân tộc lên trên hết, Chính phủ do Chủ tịch Hồ Chí Minh đứng đầu đã mở rộng thành phần cho mọi tổ chức, chính đảng, nhân sĩ, trí thức cùng tham gia lãnh đạo, quản lý đất nước. Song, trong quá trình cách mạng, các tổ chức đảng phái khác hoặc phản động, hoặc có đường lối không đúng đắn, không vì quyền lợi của quốc gia, dân tộc đã lần lượt bị chính nhân dân loại bỏ, chỉ còn lại duy nhất Đảng Cộng sản Việt Nam được nhân dân lựa chọn là chính đảng đại diện cho quyền lợi của mình.
Sau 1954, Đảng Cộng sản Việt Nam đã chủ trương tổng tuyển cử tự do, thành lập chính phủ liên hiệp, thống nhất nước nhà, nhưng chính chính quyền Ngô Đình Diệm được sự bảo lãnh của Mỹ đã phản bội, thiết lập chế độ ngụy quyền ở miền Nam với sự tham gia của nhiều đảng phái. Các đảng phái đó đã chống lại nền độc lập dân tộc, đi ngược lại lợi của nhân dân lao động, nên nhân dân cả nước dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đã đứng lên lật đổ chế độ đó, thống nhất đất nước. Chính vì vậy, Đảng Cộng sản Việt Nam được nhân dân lựa chọn là người đại diện duy nhất cho quyền lợi của mình và cả dân tộc.
Bằng sự lãnh đạo sáng suốt, Đảng Cộng sản Việt Nam đã lãnh đạo nhân dân tiến hành công cuộc đổi mới, công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước đạt nhiều thành tựu to lớn trên nhiều phương diện. Những thành tựu đó được Liên hợp quốc công nhận, đánh giá cao, coi Việt Nam là hình mẫu trong thực hiện các Mục tiêu Thiên niên kỷ; thừa nhận chế độ chính trị và vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam.

Nhắc lại những điều này, lần nữa khẳng định, Đảng Cộng sản Việt Nam là lực lượng duy nhất lãnh đạo dân tộc Việt Nam, là tất yếu khách quan của lịch sử, sự lựa chọn đúng đắn của nhân dân Việt Nam. Đảng Cộng sản Việt Nam là đảng duy nhất có đủ năng lực lãnh đạo cách mạng Việt Nam, đưa dân tộc Việt Nam phát triển. Vậy HRW cũng không phải “xía” vào./.

Jan 21, 2016

CHIẾC ÁO KHÔNG LÀM NÊN THÀY TU

TRE VIỆT - Dưới tiêu đề: “HRW kêu gọi Việt Nam “chấm dứt độc đảng”, BBC tiếng Việt cho hay: hôm 19/01, Tổ chức Theo dõi Nhân quyền (Human Rights Watch - HRW) phát đi thông cáo kêu gọi Đảng Cộng sản Việt Nam “nên nhân dịp Đại hội XII ra tuyên bố sẽ tổ chức bầu cử tự do và công bằng để bầu ra các nhà lãnh đạo đất nước”. HRW luôn có ác cảm với Việt Nam, nên tổ chức này bị mù màu, không thấy hay cố tình không thấy “bầu cử tự do và công bằng” ở Việt Nam. Trong các cuộc bầu cử các cấp ở Việt Nam đều có các nhà quan sát quốc tế, qua các lần bầu cử họ đều thừa nhận tính khách quan, dân chủ, công bằng ở Việt Nam. Tất nhiên để có các ứng viên, ở Việt Nam cũng như các nước khác đều có sự lựa chọn, giới thiệu từ cơ sở để lựa chọn người có đủ tiêu chí đề cử để công dân có quyền lựa chọn bằng lá phiếu của mình. Đó là thực tế khách quan không thể phủ nhận! Thế mà HRW lại dỗi hơi can thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam. Như vậy, chính “Tổ chức Theo dõi Nhân quyền này” lại vi phạm “quốc quyền” - quyền tự quyết của các dân tộc. Điều 1 hai công ước: Công ước về các quyền dân sự, chính trị và Công ước về các quyền kinh tế, xã hội và văn hóa của Liên hợp quốc đều khẳng định: “Tất cả các dân tộc đều có quyền tự quyết; xuất phát từ quyền đó, các dân tộc tự do quyết định thể chế chính trị và tự do theo đuổi đường lối phát triển kinh tế, xã hội và văn hóa của mình”. Vậy thì hà cớ gì HRW lại “kêu gọi” Đảng Cộng sản Việt Nam “bầu cử đa nguyên ở Việt Nam để chấm dứt nền cai trị độc đảng” (!). Việc một đảng hay nhiều đảng là tùy thuộc vào nhu cầu, thực tiễn của mỗi nước, không tổ chức hay nước nào có thể can thiệp. Chẳng nhẽ HRW không biết sao? hay đó là sự thiếu văn hóa khi can thiệp thô bạo vào công việc nước khác của Tổ chức này!
Ông Brad Adams, Giám đốc khu vực châu Á của HRW còn thô thiển cho rằng: “Tương lai của hơn 90 triệu người dân Việt Nam không thể để cho một nhóm nhỏ quan chức Đảng Cộng sản quyết định”(!). Tay Giám đốc này chỉ xằng bậy. Đảng lãnh đạo Nhà nước và xã hội đã được hiến định trong Điều 4, Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam năm 2013. Việc lãnh đạo đất nước đã được nhân dân tin tưởng, ủy thác và giao phó cho Đảng. 1.510 đại biểu tại Đại hội XII của Đảng đã được đại hội Đảng các cấp bầu chọn thay mặt mình đi dự Đại hội toàn quốc của Đảng. Các đảng viên của Đảng không về dự Đại hội XII thực hiện quyền dân chủ dán tiếp thông qua các đại biểu mà mình đã lựa chọn. Xin nói thêm, không phải 1.510 đại biểu chỉ đại diện cho khoảng 4,5 triệu đảng viên không đâu. Bởi mỗi công dân khi trở thành đảng viên của Đảng Cộng sản Việt Nam phải có sự tín nhiệm giới thiệu của tổ chức quần chúng: Đoàn Thanh niên, hoặc Công đoàn,… Những người của tổ chức quần chúng đã tin tưởng, giới thiệu cho Đảng kết nạp người của tổ chức mình vào hàng ngũ của Đảng. Vậy là, đảng viên đó đã đại diện cho tổ chức Đoàn Thanh niên hay Công đoàn rồi. Từ đó khẳng định, 1.510 đại biểu dự Đại hội XII của Đảng không chỉ đại diện cho 4,5 triệu đảng viên của Đảng mà họ còn đại diện cho những người ở các tổ chức quần chúng, nên con số thực tế rất lớn, gồm mấy triệu đoàn viên thanh niên và mấy triệu đoàn viên Công đoàn nữa. Vì thế không thể thiển cận cho rằng, mấy triệu đảng viên không đại diện cho 90 triệu người Việt Nam.

Tại Đại hội XII, các đại biểu bầu Ban Chấp hành Trung ương, Bộ Chính trị, Ban Bí thư,… một cách dân chủ bằng lá phiếu của mình - dân chủ trực tiếp. Kết quả của việc tín nhiệm bằng bỏ phiếu kín lựa chọn người có đủ phẩm chất, năng lực lãnh đạo đất nước trong thời gian tới là hoàn toàn phù hợp, không thể võ đoán cho rằng “nhóm nhỏ” của Đảng không quyết định được những công việc của đất nước. Một số nước, tổng thống có quyền giải tán cả quốc hội, đưa ra các quyết định của đất nước bất chấp có sự đồng ý hay không của quốc hội thì sao? Trong khi đó, ở Việt Nam mọi quyết định đều do tập thể bàn bạc, thống nhất, mà tập thể ấy đã được nhân dân tin tưởng, ủy thác, thế mà HRW lại cho rằng không được còn tổng thống quyết định tất thảy thì lại được. Thật là nghịch lý. Điều đó lần nữa chứng minh HRW là tổ chức thiên kiến, không khách quan, nên không tin cậy, mặc dù có cái thên rất hay: “Tổ chức Theo dõi Nhân quyền”. Cái tên và việc làm của Tổ chức này cho thấy: “Chiếc áo không làm nên thầy tu” mà thôi./. 

Jan 17, 2016

SỰ NGỤY BIỆN VÔ LỐI

TRE VIỆT - Bài viết: “Bàn về chữ đức của ông Nguyễn Phú Trọng” của Trần Quý Cao, đăng ở một số trang mạng “lề trái”, ngày 16-01 đã ngụy biện, bẻ  cong chữ “Đức” mà Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đề cập khi lựa chọn những người đảm nhiệm các chức vụ lãnh đạo của Đảng.
          Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng nói người có Đức: “Phải trung thành tuyệt đối với dân, với chế độ, với Đảng, giữ cho được chế độ này, Đảng này, giữ cho được hòa bình ổn định để phát triển đất nước”. Rõ ràng như thế, mà Cao lại bẻ cong đưa ra ba “hệ quả” của quan niệm “giữ cho được chế độ này, Đảng này”.
          Hệ quả thứ nhất, ông ta cho rằng, “đất nước đi ngược chiều văn minh”(!). Cần khẳng định ngay rằng, đó là sự võ đoán của Cao. Văn minh được thể hiện ở việc chăm lo đến an sinh xã hội, đời sống của nhân dân như thế nào. Điều đó thể hiện sinh động ở việc thực hiện Mục tiêu Phát triển Thiên niên kỷ. Về vấn đề này, cộng đồng quốc tế đánh giá cao Việt Nam. Bởi nhiều mục tiêu Việt Nam đã về đích sớm; trong đó, có mục tiêu xóa đói giảm nghèo. Điều đáng nói là Việt Nam thực hiện thành quả đó trong điều kiện đất nước còn nhiều khó khăn, nhưng Đảng, Nhà nước đã quan tâm, ưu tiên các nguồn lực cho xóa đói giảm nghèo. Vì thế, tỉ lệ nghèo ở Việt Nam giảm nhanh chóng. Do vậy, nhiều nước đề nghị Việt Nam chia sẻ kinh nghiệm trong thực hiện Mục tiêu này trong điều kiện đất nước còn khó khăn. Trong khí đó, nhiều nước phát triển, có thu nhập bình quân đầu người cao, nhưng không ít người vô gia cư, phải sống trong các hộp cát-tông, vỉa hè,… đó sao. Đành rằng, ở vùng sâu, vùng xa nước ta còn một bộ phận đồng bào dân tộc thiểu số còn thiếu đói, nhất là lúc giáp hạt. Đó là vấn đề khó tránh khỏi, Đảng, Chính phủ đều biết và đang cố gắng lãnh đạo, chỉ đạo để có các hành động cụ thể khắc phục tình trạng này. Tuy nhiên, để khắc phục triệt để tình trạng đói nghèo không phải một sớm một chiều mà đòi hỏi phải có thời gian và thực hiện từng bước vững chắc để không tái nghèo.
          Hệ quả thứ hai ông Trần Quý Cao đưa ra là “chặn đường phát triển của dân tộc”(!). Lý do mà ông ta đưa ra là do đất nước không có các đảng phái khác đưa ra các phương án khác nhau để nhân dân lựa chọn, mà chỉ có một sự lựa chọn phương án của Đảng Cộng sản. Phương án của Đảng Cộng sản trước khi quyết định đã đưa ra toàn dân thảo luận, đóng góp, hiến kế đấy thôi. Dự thảo văn kiện trình Đại hội XII của Đảng và các kỳ đại hội trước cùng những quyết sách quan trọng khác, như Hiến pháp và các luật,… Đảng, Nhà nước chẳng lấy ý kiến góp ý của nhân dân đó sao? Thực chất, ông ta ngụy biện để đòi đa đảng mà thôi. Hãy nhìn ra thế giới, một số nước đa đảng có giữ được ổn định để phát triển đất nước đâu. Những đất nước đó luôn xảy ra mâu thuẫn, sung đột, hậu quả là nhân dân phải gánh chịu. Vậy nên, Trần Quý Cao và những người có suy nghĩ như ông ta dừng giầu trí tưởng bở.
          Hệ quả thứ ba, Trần Quý Cao cho rằng, “đưa Tổ quốc vào tròng của Trung Cộng”(!). Cao không phải là người đầu tiên nói về vấn đề này, mà ông ta chỉ là người “ăn theo nói leo”. Việt Nam và Trung Quốc cùng ý thức hệ, cùng lựa chọn con đường phát triển xã hội chủ nghĩa, không thể nói nước nào theo nước nào được mà là sự lựa chọn của mỗi nước phù hợp với luật pháp quốc tế về quyền dân tộc tự quyết - tự quyết định lựa chọn con đường phát triển của dân tộc mình. Thực tế cho thấy, Quốc khánh Việt Nam ngày 02-9-1945, còn Quốc khánh Trung Quốc ngày 01-10-1949, mà sự lựa chọn con đường phát triển xã hội chủ nghĩa của Việt Nam được khẳng định ngay từ Cương lĩnh năm 1930 của Đảng. Vậy nước nào theo nước nào mà họ lại đua nhau cho rằng Việt Nam theo Trung Quốc, vào “tròng” Trung Quốc? Đó chỉ là sự ngụy biện vô lối mà thôi./.




Jan 15, 2016

CẢNH GIÁC TRƯỚC THÔNG TIN THẤT THIỆT

TRE VIỆT - Hội nghị Trung ương 14 (khóa XI) - Hội nghị cuối cùng chuẩn bị cho Đại hội XII của Đảng bế mạc chiều 13-01. Theo dõi lời phát biểu bế mạc Hội nghị của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, tuyệt đại đa số cán bộ, đảng viên và nhân dân đều rất vui mừng trước thành công của Hội nghị. Hội nghị “rất thành công”, không khí dân chủ, thẳng thắng, số phiếu rất tập trung khi chọn bốn vị trí tứ trụ: Tổng Bí thư, Chủ tịch nước, Chủ tịch Quốc hội, Thủ tướng Chính phủ để giới thiệu với Đại hội,… là những từ ngữ được người đứng đầu Đảng ta đã sử dụng. Thế nhưng, ngay sau đó, trên các trang “lề trái” xuất hiện nhiều bài viết, một số người vào đọc và coi như đó là món quà ngồi bàn trà ấm nước trao đổi, bàn luận, mà họ đã vô tình trở thành người tuyên truyền thông tin thất thiệt. Mà những người viết bài trên các trang “lề trái” thì có động cơ không trong sáng, với mục đích riêng. Vì thế, lấy các tin ở các trang đó ra bàn luận thì thật không nên.
Chúng ta còn nhớ, vụ động đất sóng thần ở Nhật Bản cách đây mấy năm, có người viết bài đại thể là tự giới thiệu là người Việt, làm nghiên cứu sinh ở Nhật, đã chứng kiến một em bé người Nhật dù không còn bố mẹ, lại phải chịu cảnh đói rét, nhưng vẫn xếp hàng trật tự cùng người lớn để nhận khẩu phần thức ăn của mình, khi được anh người Việt cho bánh mì, em bé đã từ chối vì không nỡ ăn khẩu phần của anh ta. Bài viết đã ca ngợi tinh thần người Nhật, cảm phục trước tinh thần kỷ luật của người Nhật và gây sự xúc động lớn trong xã hội. Thế nhưng, khi sứ quán Nhật tại Việt Nam, tìm người Việt viết bài theo địa chỉ anh ta cung cấp trong bài viết, thì không có ai như thế cả. Bài viết dù vô hại, nhưng cho chúng ta thấy, sự tưởng tượng của người ta rất giỏi, làm mọi người cứ nghĩ như thật, nhưng lại không có thật.
Ví dụ khác là VTV với: Chuyện của Lượm cách đây mấy năm cũng đã gây xúc động cho bao nhiêu khán giả màn hình nhỏ! Cũng vì chuyện này mà ê kíp làm chương trình phải xin lỗi khán giả chỉ vì tin vào bức thư của người có tên Lượm mà không điều tra kỹ, nên không hề hay biết, đó không phải là chuyện thật. Cả một chương trình truyền hình với đội ngũ có kinh nghiệm, kiến thức,… mà còn bị một là thư của cô gái trẻ mê hoặc, cứ tưởng những gì cô ta viết trong thư là thật, thì những bài viết trên các trang “lề trái”, mọi người chớ có vội tin, để lấy “câu chuyện làm quà”, tạo dư luận và tin đồn đoán thất thiệt.
Chúng ta còn nhớ, cách đây không lâu, cũng trên các trang “lề trái” đã mở chiến dịch bôi nhọ một cán bộ cấp cao của Đảng bằng cách tung tin ông ta sở hữu “hàng loạt ngôi biệt thự khủng”, có biệt thự hàng chục triệu đô trên đất Mỹ, nhiều “biệt phủ” nguy nga hoành tráng ở quê, cho con cháu “đứng tên” hàng chục “lô đất vàng” ở các thành phố lớn,... làm nhiều người bị sốc và tin cho đó là thật. Người ta còn viết chính họ là những người từng làm ở văn phòng của cán bộ cao cấp kia, làm tăng thêm độ tin cậy. Thế nhưng, qua điều tra, đó chỉ là những bịa đặt, không có ai từng làm ở văn phòng của cán bộ cao cấp kia có tên tuổi như thế cả. Mục đích của họ là gây hoài nghi, mất lòng tin của người dân với chế độ mà thôi.
Hiện nay, những kẻ chống phá Đảng, Nhà nước còn bịa đặt trong Đảng đã và đang có sự chia rẽ nội bộ sâu sắc; đang đấu đá giữa phe “bảo thủ” với phe “cải cách”, giữa “phe thân Mỹ” với “phe thân Tầu”. Đi kèm với những thông tin thất thiệt trên, chúng liên tiếp đăng tải và tán phát những bài viết bình luận về tình hình nhân sự mới của Đảng diễn ra trong tình thế “giằng co quyết liệt” giữa các “nhóm lợi ích”, đấu đá giữa các phe, cánh với nhau… Sự bịa đặt của chúng khác hẳn với những tuyên bố trong lời bế mạc Hội nghị Trung ương 14 của Tổng Bí thư. Thực chất là họ reo rắc sự hoài nghi vào sự lãnh đạo của Đảng trong nhân dân, làm mất ổn định chính trị mà thôi.

Trước các sự kiện trọng đại của đất nước, Việt Nam cũng như các nước khác đều phải tăng cường an ninh, nhằm bảo vệ an ninh, an toàn cho sự kiện. Trước thềm Đại hội XII của Đảng, công tác an ninh cũng được tăng cường cả về lực lượng và phương tiện thì chúng lại xuyên tạc trắng trợn rằng, chuẩn bị cho việc “đấu đá”, “thanh trừng” giữa các phe phái trong Đảng. Vậy nên, cần cảnh giác trước các thông tin thất thiệt. Hãy là người thông thái khi tiếp nhận thông tin để không bị lừa./.

XUYÊN TẠC HIỆN THỰC - MỘT CHIÊU BÀI CŨ RÍCH

Tre Việt - Càng gần đến ngày Đảng Cộng sản Việt Nam tổ chức Đại Hội Đại biểu toàn quốc lần thứ XII, tần xuất các bài viết của những người tự xưng là “nhà dân chủ”, “nhà đấu tranh cho nhân quyền”,… trên in-tơ-nét thông qua các trang mạng càng đậm đặc. Nội dung chủ yếu vẫn là xuyên tạc thành tựu của Việt Nam 86 năm qua (1930 - 2016), nhất là trong công cuộc đổi mới (từ 1986 đến nay); bôi nhọ, hạ thấp vai trò, vị trí lãnh đạo, cầm quyền của Đảng Cộng sản Việt Nam; bôi nhọ hình ảnh lãnh tụ Hồ Chí Minh, lãnh đạo Đảng, Nhà nước, v.v. Những chiêu bài này chẳng có gì mới, những người dân có lòng yêu nước chân chính, tôn trọng sự thật luôn nhận rõ!
          Gần đây, có một số người tự xưng là “nhà đấu tranh” cho dân chủ, nhân quyền tung ra một số bài viết đăng trên một số trang mạng, cho rằng: dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, dân tộc Việt Nam đang trong lầm than, đói khổ, đứng trước hiểm họa diệt vong. Phải chăng vậy? Cần khẳng định ngay rằng, đây là những bài viết xuyên tạc tình hình thực tiễn Việt Nam, mang dụng ý xấu của những kẻ bội tín, vong ân, bội nghĩa, những “con rối” đang tâm “cõng rắn, cắn gà nhà”, làm tay sai cho các thế lực chống cộng. Bộ mặt bẩn thỉu của những kẻ này mọi người dân đều nhận rõ, nên chúng có viết gì, nói gì thì cũng chẳng ai tin. Sự thật khách quan đã bác bỏ hoàn toàn những gì chúng dựng chuyện, xuyên tạc.
Xin điểm lại những thành tựu chính của dân tộc Việt Nam từ 1930 đến nay. Lịch sử đã chứng minh, từ năm 1930 đến nay, dân tộc Việt Nam đã giành những thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử. Từ một dân tộc chịu kiếp nô lệ “một cổ hai tròng”, dân tộc Việt Nam đã đứng lên đập tan chế độ phong kiến thối nát, “đánh Pháp, đuổi Nhật” thành lập nên nước Việt Nam dân chủ cộng hòa - nhà nước dân chủ đầu tiên ở Đông Nam Á (năm 1945). Tiếp đó, cả dân tộc Việt Nam đã đoàn kết, nhất quyết đứng lên “Thà hy sinh tất cả chứ nhất định không chịu mất nước, không chịu làm nô lệ”, tiến hành cuộc kháng chiến trường kỳ, để làm “nên vành hoa đỏ, nên thiên sử vàng” đánh bại thực dân Pháp xâm lược và can thiệp Mỹ bằng Chiến thắng Điện Biên Phủ vĩ đại (năm 1954). Miền Bắc Việt Nam - một nửa nước đã được giải phóng, nhưng miền Nam Việt Nam vẫn nằm dưới ách nô lệ của đế quốc Mỹ. Dân tộc Việt Nam lại tiếp tục đứng lên “xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước”. Với phương châm “tự lực cánh sinh”, tranh thủ sự đồng tình, ủng hộ của nhân dân yêu chuộng hòa bình, tự do, công lý trên thế giới, nhân dân Việt Nam đã “đánh cho Mỹ cút, đánh cho ngụy nhào”, tiến tới giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước. Ngày 30-4-1975, Chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sử kết thúc, Nam - Bắc thống nhất - nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam ra đời. Đất nước thống nhất, nhân dân Việt Nam chưa được hưởng trọn niềm vui; cả nước vừa phải bắt tay vào khắc phục hậu quả nặng nề của chiến tranh, vừa phải đối phó cuộc xâm lược biên giới Tây Nam của tập đoàn phản động diệt chủng Pôn-Pốt – Yêng-xa-ry và biên giới phía Bắc của bọn bành trướng bá quyền nước lớn, cũng như sự bao vậy, cấm vận của đế quốc Mỹ và tay sai. Vượt qua mọi khó khăn, thách thức, bằng trí tuệ, công sức và cả máu của mình, dân tộc Việt Nam đã một lần nữa giành chiến thắng. Năm 1986, Việt Nam tiến hành công cuộc đổi mới toàn diện, trước hết là đổi mới về tư duy kinh tế. Kiên định với mô hình phát triển kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, công cuộc đổi mới đã giành được những thành tựu quan trọng, có ý nghĩa lịch sử. Đất nước, con người Việt Nam đều đổi mới. Việt Nam có sự ổn định chính trị vững chắc; nền kinh tế đất nước có sự phát triển liên tục, mang tính bền vững cao, đời sống của người dân không ngừng tăng lên, quyền con người, quyền công dân được đảm bảo; có nền văn hóa tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc; quốc phòng - an ninh được tăng cường; chủ quyền lãnh thổ, biên giới quốc gia (cả trên đất liền, trên biển, trên không) được bảo vệ vững chắc. Việt Nam, từ một đất nước kém phát triển, nghèo đói, bị tàn phá bởi chiên tranh đã được cộng đồng thế giới công nhận một nước phát triển ở ngưỡng trung bình. Việt Nam là bạn, là đối tác tin cậy với nhiều quốc gia, khu vực, vùng lãnh thổ, nền kinh tế trên thế giới; là thành viên tin cậy, có trách nhiệm cao của những tổ chức quốc tế có uy tín, v.v. Có đẩy đủ các số liệu phản ánh thực tế những chỉ số phát triển kinh tế, văn hóa, xã hội, quốc phòng, an ninh,… để minh chứng cho những thành tựu nêu trên được các phương tiện thông tin đại chúng trong nước và quốc tế nói nhiều, nói rõ, thiết nghĩ chẳng cần nhắc lại.
Đây là sự thực khách quan không thể bác bỏ. Chỉ những kẻ “mù” mới chẳng nhìn thấy!
Vậy, nguyên nhân nào quyết định đến sự thắng lợi, phát triển của Việt Nam?
Có nhiều nguyên nhân, nhưng nguyên nhân hàng đầu là: nhân dân Việt Nam đã tin tưởng, trao quyền lãnh đạo, cầm quyền cho một lực lượng chính trị duy nhất “Đạo đức và văn minh” - Đảng Cộng sản Việt Nam. Gương cao ngọn cờ độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội, với cương lĩnh, đường lối, phương pháp lãnh đạo, cầm quyền đúng đắn, sáng tạo; đội ngũ cán bộ, đảng viên có bản lĩnh chính trị vững vàng, luôn dám nghĩ, dám làm, dám chịu trách nhiệm, vì nước, vì dân, Đảng Cộng sản Việt Nam đã lãnh đạo nhân dân Việt Nam vượt qua mọi khó khăn, thách thức, chiến thắng “giặc dốt”, “giặc đói”, “giặc ngoại xâm”, xây dựng nước Việt Nam “ngày càng đàng hoàng hơn, to đẹp hơn”. Sự cầm quyền của Đảng Cộng sản Việt Nam có cơ sở lịch sử, chính trị và pháp lý rõ ràng, chẳng có thế lực nào bác bỏ được.

Những kẻ bội tín, vong ân bội nghĩa, đang tâm làm “con rối” cho các thế lực thù địch, chống phá hiện thực phát triển của đất nước Việt Nam dẫu có “múa” thế nào, cũng bị người dân nhận rõ, bác bỏ, lên án./. 

Jan 10, 2016

CHỈ LÀ SỰ SUY DIỄN

Tre Việt - Đã thành thông lệ, càng gần đến ngày Đại hội đại biểu toàn quốc của Đảng lại càng có nhiều ý kiến khác nhau về vấn đề nhân sự, nhất là vị trí “tứ trụ”. Nhiều người quan tâm đến đời sống chính trị của đất nước là điều đáng mừng, nhưng những ý kiến quan tâm bình phẩm, suy diễn, xuyên tạc, dựng chuyện, bịa đặt nhằm lung lạc, hoặc reo rắc sự hoài nghi của một bộ phận nhân dân vào sự lãnh đạo của Đảng thì cần cảnh giác và lên án. Bài viết: “Gay cấn đến cùng” trên trang Người Buôn Gió, ngày 09/01/2016 và một số trang lề trái lăng xê là một bài viết như thế.
Bài viết này dựng chuyện, trong Bộ Chính trị đang có cuộc đấu đá phe, nhóm nhằm tranh giành vị trí Tổng Bí thư của Đảng. Họ bịa đặt, đưa ra các tình tiết có vẻ ly kỳ, nhằm đánh lừa những người nhẹ dạ cả tin, để cho rằng, trong Bộ Chính trị đang mâu thuẫn sâu sắc. Bằng cách dẫn ra một số đơn thư chưa kiểm chứng, nhưng họ cứ khăng khăng cho đó là đơn thư thực của người này, cựu quan chức kia ủng hộ người này, tố cáo người khác là do đấu đá trong phe nhóm ở Bộ Chính trị. Nghị quyết Trung ương 4 (khóa XI) “Một số vấn đề cấp bách về xây dựng Đảng hiện nay” và Quy định 47-QĐ/TW của Ban Chấp hành Trung ương về những điều (19 điều) đảng viên không được làm, được toàn Đảng, toàn dân, toàn quân đồng tình ủng hộ và nhận thấy đó là những việc Đảng phải có quyết tâm chính trị rất cao trong thực hiện để Đảng trong sạch, vững mạnh đủ sức lãnh đạo đất nước thực hiện thắng lợi sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Thế mà, họ xuyên tạc một cách sống sượng rằng, đó “là những thứ để tấn công gây sát thương” cho đối thủ trong cuộc chạy đua vào chức Tổng Bí thư (!). Nghị quyết mang số 244 được thống nhất trước đây trong Ban Chấp hành Trung ương Đảng, chỉ cho phép Bộ Chính trị đưa ra ứng cử viên thì họ lại bịa đặt rằng: “Nghị quyết 244 là dây thừng buộc chân” không cho đối thủ “tiến đến vùng an toàn”. Họ cố tình làm ngơ trước nguyên tắc lãnh đạo của Đảng là Đại hội đại biểu của Đảng có quyền cao nhất, quyết định tất thảy các vấn đề về Đảng và xây dựng Đảng; giữa hai kỳ đại hội là Ban Chấp hành Trung ương, thường xuyên và trực tiếp là Bộ Chính trị và Ban Bí thư. Thế thì, Nghị quyết 244 đã được Ban Chấp hành Trung ương thảo luận thống nhất, biểu quyết là thể hiện ý chí của toàn Đảng, hà cớ gì lại cho đó là “dây thừng buộc chân” đối thủ (?!). Đó chẳng phải là sự suy diễn lố bịch sao?
Về công tác nhân sự của Đảng, ai cũng biết từ trước đến nay ở tất cả các cấp đều phải thực hiện theo quy chế bầu cử, quy chế này được xây dựng và tập thể thảo luận dân chủ, thống nhất đưa vào thực hiện. Đồng thời, mỗi vị trí lãnh đạo đều có các tiêu chuẩn phù hợp, được định lượng một cách cụ thể, không chung chung, để tránh tình trạng bầu theo cảm tính. Thế mà người ta lại cho rằng, việc xây dựng quy chế bầu cử, đưa ra các tiêu chí như Hội nghị Trung ương 11 (khóa XI) là nhằm loại trừ đối thủ vào vị trí lãnh đạo cao nhất của Đảng (!).

Vậy nên, trong tình hình hiện nay, mỗi người cần cảnh giác trước những thông tin thất thiệt trên các trang “lề trái”, để tránh mắc mưu những kẻ có lòng dạ đen tối./.