Nov 3, 2016

Nói bừa

Tre Việt - Vừa qua, Nguyễn Đình Cống tung lên mạng bài viết “Tác dụng phụ hay tai họa tất yếu sinh ra từ Cộng Sản” và được BBC, VOA, RFA,… và các trang mạng phản động trong nước, ngoài nước tán dương. Sau khi nhăng cuội linh tinh bằng mớ lý luận giẻ rách, Ông ta nhận định: “…, những thứ tệ nạn, tai họa mọi mặt mà bạn thấy trong xã hội Việt Nam hiện nay do sự lãnh đạo và quản lý của ĐCS mang lại”(!)
Nguyễn Đình Cống
Đây là sự vu khống trắng trợn, nhằm phủ nhận vai trò, vị trí, công lao của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với tiến trình phát triển của dân tộc, đất nước.
Đúng là cái đầu của ông ta đặc “bê tông”, nên lú lẫn, nói bừa.
Cống à, sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với xã hội và Nhà nước Việt Nam có cơ sở chính trị, pháp lý, thực tiễn rõ ràng. Sinh ra trong lòng dân tộc, Đảng Cộng sản Việt Nam mang bản chất giai cấp công nhân và tính nhân dân sâu sắc. Đảng Cộng sản Việt Nam là đảng của giai cấp công nhân và dân tộc Việt Nam, được nhân dân tin tưởng trao cho trọng trách “tìm đường, dẫn đường, tổ chức” thực hiện khát vọng hoa bình, độc lập, tự do cho dân tộc, hạnh phúc cho nhân dân. Từ khi ra đời đến nay, giương cao ngọn cờ độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội, với đường lối chính trị, phương pháp cách mạng đúng đắn, phù hợp với từng giai đoạn, thời kỳ, Đảng Cộng sản Việt Nam đã lãnh đạo toàn dân tộc đoàn kết một lòng, phát huy truyền thống yêu nước, dựng nước và giữ nước của ông cha đứng lên đấu tranh giành độc lập dân tộc, thống nhất Tổ quốc, xây dựng đất nước Việt Nam giàu mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh.
Lịch sử đã chứng minh rằng, Đảng Cộng sản Việt Nam đã lãnh đạo nhân dân “đem sức ta giải phóng cho ta” làm nên những chiến thắng vĩ đại, tạo bước những ngoặt lịch sử trong tiến trình phát triển của dân tộc. Điển hình như: Cách mạng Tháng Tám năm 1945; Chiến dịch Điện Biên Phủ năm 1954; Chiên dịch “Điện Biên Phủ trên không”; Đại thắng mùa Xuân năm 1975 vĩ đại,… Những chiến thắng đó biểu hiện khát vọng hòa bình, tinh thần “không có gì quý hơn độc lập, tự do” của nhân dân Việt Nam. Đất nước độc lập, non sông nói liền một giải, “vui sao nước mắt lại trào” cả dân tộc bước vào thời kỳ mới, thời kỳ xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Vượt qua biết bao khó khăn, thách thức, Đảng Cộng sản Việt Nam vẫn kiên trì với con đường độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội, lãnh đạo nhân dân “dẹp thù trong, giặc ngoài”, “diệt gặc đói, giặc dốt”, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc ta ngày càng đàng hoàng hơn, to đẹp hơn. Đến nay, trải qua hơn 30 năm thực hiện công cuộc đổi mới, mục tiêu: dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh đã hiển hiện ngày càng sống động trong xã hội Việt Nam và được cộng đồng thế giới thừa nhận.
Dân tộc Việt Nam đã trở thành biểu tượng của khát vọng hòa bình, ý chí giành, giữ vững độc lập, tự do, xóa đói giảm nghèo, đảm bảo quyền con người và quyền công dân trong một thế giới còn nhiều chuyển biến phức tạp. Đây là điều không thể phủ nhận, chỉ có những kẻ với cái đầu đặc “bê tông” mới không nhìn thấy.
Tuy nhiên, trong quá trình lãnh đạo đất nước, Đảng Cộng sản Việt Nam cũng có những khiếm khuyết, sai sót. Thực tế cho thấy, sự phát triển của nền kinh tế Việt Nam chưa tương xứng với tiềm năng, thế mạnh; đời sống của nhân dân vẫn còn những khó khăn, nhất là ở vùng sâu, vùng xa, biên giới, biển, đảo; nền dân chủ xã hội chủ nghĩa còn bị vi phạm; tình hình an ninh chính trị, trật tự, an toàn xã hội đôi lúc, đôi nơi chưa được đảm bảo; tình trạng mất dân chủ, quan liêu, tham nhũng của một bộ phận cán bộ, đảng viên chưa được đẩy lùi, v.v. Đây là cái “tác dụng phụ” mà ông Cống muốn nói. Đúng, nó có thật. Nhưng, những khiếm khuyết này chỉ là hiện tượng, không thuộc về bản chất của chế độ, của Đảng. Điều quan trọng là đã được Đảng Cộng sản Việt Nam nhận diện rõ và có chủ trương, biện pháp để khắc phục. Hội nghị Trung ương 4 (khóa XII) của Đảng đã thẳng thắn chỉ ra những hạn chế, khiếm khuyết và nguyên nhân; đồng thời, đề ra quan điểm, mục tiêu, các nhóm giải pháp khắc phục, nhằm: tăng cường xây dựng, chỉnh đốn Đảng; ngăn chặn, đẩy lùi sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, những biểu hiện “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ. Đó là bản lĩnh, trí tuệ, trách nhiệm của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với vận mệnh của mình và dân tộc. Sự ra đời Nghị quyết Trung ương 4 (khóa XII) được cán bộ, đảng viên và các tầng lớp nhân dân ủng hộ và tin rằng Đảng sẽ nhanh chóng sửa chữa những khiếm khuyết, hạn chế để lãnh đạo nhân dân thực hiện thắng lợi mục tiêu: dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh.
Một đảng “đạo đức, văn minh” như vậy, nhất thiết xứng đáng với sự tin tưởng, ủy quyền cho quyền lãnh đạo nhà nước và xã hội của nhân dân.
Xin nói thêm, Nguyễn Đình Cống, vốn là “con giống, cháu nòi”, khi đất nước dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đang “xẻ dọc dãy Trường Sơn đi cứu nước”, với biết bao người con ưu tú của dân tộc đã hy sinh, hoặc mất mát một phần máu thịt của mình để giành độc lập, tự do cho dân tộc, quyền làm người cho mỗi người dân, thì Ông ta “ngồi mát, ăn bát vàng”, được gia đình và Nhà nước chăm lo học hành tử tế hết trường này đến trường khác ở trong nước và nước ngoài, từng bước trưởng thành để trở thành giảng viên, chuyên gia về bê tông, với học vị tiến sĩ, học hàm giáo sư. Những tưởng, Nguyễn Đình Cống sẽ biết ơn cuộc đời, biết ơn gia đình, chế độ xã hội đã tạo điều kiện cho mình phát triển và sẽ cống hiến trí tuệ, tài năng cho sự phát triển của đất nước Việt Nam, vì mục tiêu: dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh. Nhưng không, với bản chất cơ hội, tráo trở, Nguyễn Đình Cống đã thường xuyên có những hoạt động vu khống, xuyên tạc tình hình thực tế đất nước, chống phá lợi ích của dân tộc, sự phát triển ổn định, bền vững của đất nước.
Với cái đầu đặc “bê tông”, Nguyễn Đình Cống hãy “biết thì thưa thốt, không biết thì dựa cột mà nghe” đừng tráo trở, ăn phải bả chó, nổi điên, nổi khùng, nói bừa mà bị người dân khinh bỉ./. 

1 comments:

Lắp đặt dàn âm thanh nhà văn hóa said...

Mọi luận điệu xuyên tạc của bọn phản động và các thế lực thù địch đều có âm mưu xấu xa, thâm độc kèm theo. Vì vậy chúng ta phải cảnh giác và đấu tranh chống lại những luận điệu xuyên tạc của chúng.

Post a Comment