Tre Việt - Hiện nay, trên các trang mạng xã
hội do “các nhà dân chủ” quản trị cụm từ, như: “Đảng Cộng sản Việt Nam độc tôn,
độc tài” xuất hiện với tần xuất cao. Cùng với đó là những “Lời kêu gọi”, “Kiến
nghị”,… đòi “Hạ bệ vai trò của Đảng Cộng sản”, thực hiện đa nguyên chính trị,…
theo kiểu phương Tây. Thật là ảo tưởng!
Họ cho rằng “Kịch bản của Đảng Cộng sản
Việt Nam
không khác với Liên Xô là mấy”!? Vì thế, chúng tìm mọi thủ đoạn từ “đấu tranh
bất bạo động” gắn mác “dân chủ, nhân quyền”, đến tổ chức lập hội, lập bè, lôi
kéo người dân tham gia thực hiện những hoạt động trái pháp luật, như: tụ tập đông
người, tuần hành, biểu tình,… để phản đối đường lối, chủ trương của Đảng, chính
sách và pháp luật Nhà nước,… hòng làm mất an ninh chính trị, trật tự, an toàn
xã hội. Chúng hy vọng rằng: “Kịch bản xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản
đã thành công ở Liên Xô và các nước XHCN ở Đông Âu, ắt sẽ có ngày thắng lợi ở
Việt Nam !?”.
Để thực hiện mưu đồ này, chúng tích cực lôi kéo, đào tạo đám lưu manh mang danh
“Các nhà hoạt động dân chủ”, “dân oan”, “nhà báo tự do”, “nhà hoạt động nhân
quyền” và “tù nhân lương tâm”,… điên cuồng tấn công vào nội bộ, bôi nhọ sự lãnh
đạo của Đảng, tác động sâu vào tư tưởng, niềm tin của cán bộ, đảng viên và quần
chúng nhân dân. Chúng đưa ra luận điệu và tìm cách chứng minh rằng: “chế độ một
đảng duy nhất lãnh đạo là đối lập với dân chủ, độc nhất với độc tài, cản trở sự
phát triển” và “chỉ có đa nguyên, đa đảng mới có thể khơi dậy sự sáng tạo của
toàn dân, tốt hơn cho sự phát triển của xã hội!?”. Những luận điệu này, thực
chất là nhằm che đậy mục đích hạ bệ Đảng Cộng sản, hướng lái đất nước Việt Nam phát triển
theo chủ nghĩa tư bản. Cả về lý luận và thực tiễn đã chứng minh rõ dân chủ
không phụ thuộc vào số lượng các đảng chính trị mà điểm mấu chốt là bản chất
chính trị của đảng cầm quyền. Điển hình như ở Chi-lê, Chính phủ quân sự do Pi-nô-chê
đứng đầu, hay ở Phi-lip-pin thời chính quyền F. Mac-cốt tồn tại chế độ độc tài
trong môi trường chính trị đa đảng. Trong thực tiễn, chúng thường viện dẫn và
xuyên tạc sự thật lịch sử để cố chứng minh rằng “nếu Đảng Cộng sản Việt Nam
không “tiếm quyền” thì Việt Nam đã đứng trong danh sách những nước phát
triển?!”, rồi “Đảng chỉ lãnh đạo trong chiến tranh, còn trong xây dựng kinh tế
thì nên trao quyền cho lực lượng chính trị khác”, v.v. Chúng đòi Đảng Cộng sản
Việt Nam tự nguyện rời bỏ vai trò lãnh đạo của mình, xóa bỏ Điều 4, Hiến pháp
nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam năm 2013 quy định vai trò lãnh đạo của
Đảng với Nhà nước và xã hội.
Tuy nhiên, lịch sử là hiện thực sống động
nhất bác bỏ mọi luận điệu xuyên tạc mà đám cơ hội khoác áo dân chủ đang tuyên
truyền. Cuối thế kỷ XIX và những thập niên đầu thế kỷ XX, nhân dân Việt Nam
sống cuộc đời nô lệ “một cổ hai tròng”. Không cam chịu ách thống trị hà khắc
của thực dân Pháp và chế độ phong kiến thối nát, nhân dân Việt Nam đã
vùng lên đấu tranh dưới các ngọn cờ lãnh đạo theo hệ tư tưởng phong kiến, hay
lập trường nông dân, tiểu tư sản và tư sản dân tộc. Đó là các phong trào: Cần
Vương, Yên Thế, cuộc vận động Duy Tân, Đông kinh nghĩa thục, Phong trào Đông
Du, v.v. Mặc dù các phong trào đó thể hiện quyết tâm, khí thế và tinh thần yêu
nước bất khuất, kiên trung ngút trời của nhân dân Việt Nam, nhưng đều lâm vào
bế tắc, bị đàn áp dã man, rồi cuối cùng thất bại. Thời gian này, hàng loạt tổ
chức đảng phái chính trị ra đời, như: Hội Phục Việt (năm 1925), Việt Nam Quốc
dân đảng (năm 1927),... với nhiều cương lĩnh chính trị khác nhau, nhằm chiếm
lĩnh vũ đài lịch sử, nhưng tất cả những ngọn cờ này đều nhanh chóng bị hạ xuống,
bởi không phù hợp với xu thế thời đại, không thỏa mãn được lợi ích và nguyện
vọng chính đáng của cả dân tộc.
Ngày 03-02-1930, Đảng Cộng sản Việt Nam ra
đời, với cương lĩnh, đường lối cứu nước đúng đắn, giương cao ngọn cờ độc lập
dân tộc và chủ nghĩa xã hội, Đảng đã tạo ra bước ngoặt căn bản trong phong trào
yêu nước, đánh dấu sự kết thúc thời kỳ khủng hoảng đường lối cứu nước của cách
mạng Việt Nam. Vậy là, chính thời đại và nhân dân đã trao trọng trách lãnh đạo
dân tộc, đất nước cho Đảng Cộng sản Việt Nam, chứ đâu phải là “tiếm quyền” như
sự xuyên tạc của những kẻ cơ hội. Đảng Cộng sản Việt Nam xứng đáng được nhân dân giao
trọng trách vinh quang đó. Bởi, Đảng là “đội tiên phong của giai cấp công nhân,
đồng thời là đội tiên phong của nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam ;
đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của
dân tộc”. Đó là điều mà không một đảng phái nào khác trong lịch sử Việt Nam , ngoài Đảng Cộng sản Việt Nam , có thể gánh vác nổi. Từ khi ra
đời, lãnh đạo đất nước đến nay, Đảng Cộng sản Việt Nam đã tỏ rõ vai trò đối với đất
nước, dân tộc. Dưới sự lãnh đạo của Đảng, nhân dân Việt Nam làm nên thắng lợi
vĩ đại: Cách mạng Tháng Tám năm 1945, đập tan chế độ thực dân, phong kiến, lập
nên nước Việt Nam dân chủ cộng hòa - Nhà nước dân chủ đầu tiên ở Đông Nam Á;
lãnh đạo cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ xâm lược đến thắng
lợi hoàn toàn, thống nhất Tổ quốc, đưa cả nước vững vàng bước vào công cuộc đổi
mới để “xây dựng đất nước ta ngày càng đàng hoàng hơn, to đẹp hơn”. Thực tiễn
85 năm qua đã chứng minh cho toàn thế giới thấy rằng, dưới sự lãnh đạo của Đảng
Cộng sản Việt Nam và lãnh tụ Hồ Chí Minh: Việt Nam từ một xứ thuộc địa nửa
phong kiến đã trở thành một quốc gia độc lập, tự do, phát triển theo con đường
xã hội chủ nghĩa; nhân dân Việt Nam từ thân phận nô lệ đã trở thành người làm
chủ đất nước, làm chủ xã hội; đất nước ta đã ra khỏi tình trạng nước nghèo, kém
phát triển, đang đẩy mạnh công nghiệp hóa, hiện đại hóa và hội nhập quốc tế. Hiện
nay, tuy còn không ít khó khăn, thách thức, nhưng Việt Nam vẫn có sự phát triển ổn định,
vững chắc về mọi mặt. Nền kinh tế phát triển năng động, ổn định, hiệu quả; đời
sống của nhân dân được cải thiện, chính trị ổn định, quan hệ đối ngoại ngày
càng mở rộng. Việt Nam trở thành thành viên chính thức của Tổ chức thương mại
thế giới (WTO), Hiệp định thương mai xuyên Thái Bình Dương (TPP); là Ủy viên
không thường trực của Hội đồng bảo an Liên hợp quốc nhiệm kỳ 2008 - 2009; Ủy
viên Hội đồng nhân quyền; Ủy viên Hội đồng kinh tế - xã hội, Ủy viên Hội đồng
UNESCO Liên hợp quốc,… Việt Nam có quan hệ trên 180 nước và nền kinh tế, vùng
lãnh thổ; trong đó, có quan hệ đối tác chiến lược, đối tác toàn diện với 05
nước Ủy viên Thường trực Hội đồng bảo an Liên hợp quốc. Việt Nam là điểm đến đầu tư của các thể chế
kinh tế, nhà đầu tư có uy tín trên thế giới. Hàng loạt chuyến thăm chính thức
của lãnh đạo cấp cao Đảng, Nhà nước Việt Nam đến một số nước Tây Âu, Đông Âu,
Châu Phi, Châu Mỹ La tinh, Nhật Bản, Ấn Độ, Nga, Trung Quốc,… và ngược lại đã
khẳng định vị thế và uy tín của Việt Nam và Đảng Cộng sản Việt Nam trên trường
quốc tế, tự nó đập tan những luận điệu sai trái của những kẻ cơ hội, khóa áo
dân chủ.
Trong quá trình lãnh đạo đất nước, Đảng
Cộng sản Việt Nam nhận rõ có lúc phạm sai lầm, khuyết điểm và nghiêm túc tự phê
bình, sửa chữa khuyết điểm, tự đổi mới, tự chỉnh đốn để nâng cao năng lực lãnh
đạo và sức chiến đấu, tiếp tục lãnh đạo để đưa sự nghiệp cách mạng Việt Nam
tiến lên. Nghị quyết Trung ương 4 (khóa XI) của Đảng “Một số vấn đề cấp bách về
xây dựng Đảng hiện nay” đã chỉ rõ những hạn chế, khuyết điểm và biện pháp khắc
phục. Hành động quang minh chính đại đó không chỉ phản ánh đúng tâm trạng của
đảng viên, mà còn là tâm nguyện của mọi tầng lớp nhân dân, vì thế được nhân dân
tin tưởng. Trên thế giới, nước nào cũng có đảng chính trị lãnh đạo xây dựng và
phát triển đất nước, khác nhau ở chỗ, nước đó có một đảng hay nhiều đảng và
đảng cầm quyền đứng trên lập trường nào. Thực tiễn chứng minh: Đảng cầm quyền
nếu không thường xuyên đổi mới, chỉnh đốn để luôn trong sạch, vững mạnh thì vai
trò cầm quyền của Đảng sẽ bị lu mờ và tự đánh mất vai trò lãnh đạo của mình.
Điều này đã trở thành nguyên tắc. Cả về lý luận và thực tiễn đã chứng minh:
“Đảng Cộng sản Việt Nam là
một Đảng “đạo đức, trí tuệ, văn minh”, lãnh đạo, tổ chức mọi thắng lợi của cách
mạng Việt Nam .
Những âm mưu, thủ đoạn của những kẻ cơ hội
khoác áo dân chủ, giả danh, giả nghĩa có thâm hiểm đến đâu cũng chỉ là ảo
tưởng. Nhân dân Việt Nam
luôn nhận rõ và kiên quyết đấu tranh, bác bỏ./.
1 comments:
Phải bắt hết bọn phản động và xử lý thật nghiêm khắc để răn đe người khác.
Post a Comment