Jul 22, 2016

SỰ XẢO TRÁ CỦA LÊ CÔNG ĐỊNH

       Tre Việt - Vẫn cái bản chất gian manh, ngày 18 và 20-7-2016, Lê Công Định lại xuất hiện viết bừa, nói càn trên Media - Âu Châu bàn về tự do cá nhân và phong trào dân chủ. Mục đích của Định không gì khác là hạ thấp những thành tựu nhân quyền, uy tín của Việt Nam trên trường quốc tế, thậm chí đi xa hơn là nhằm thay đổi chế độ xã hội Việt Nam. Định viện dẫn: “Tự do cá nhân là khái niệm chỉ tất cả các quyền tự do của con người, bao gồm tự do cư trú, tự do đi lại, tự do tín ngưỡng, tự do tư tưởng, tự do ngôn luận, tự do hội họp, tự do lập nghiệp đoàn, tự do kinh doanh, v.v….Giới hạn duy nhất của tự do cá nhân là các quyền lợi tương tự của công dân khác”. Sau một hồi luyên thuyên, nào là theo Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền (1948), Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, nào là sự tiến bộ của tự do nhờ “phong trào” dân chủ, v.v. Định tự kết luận rằng “Các đạo luật và văn kiện luật pháp có hiệu lực thấp hơn được ban hành về sau chỉ ấn định nguyên tắc áp dụng và thể thức thi hành các quyền ấy mà thôi, chứ không được phép đặt ra bất kỳ hạn chế nào”. Sau cùng Định nói rằng Nhà nước Việt Nam hiện nay: “sử dụng khái niệm “nghĩa vụ công dân” để tạo ra đối trọng và gây trở ngại cho việc thực thi các quyền tự do của con người và công dân từ lâu đã bị thế giới văn minh loại bỏ trong tiến trình văn minh hóa của nhân loại. “Phản động” do vậy là khái niệm chỉ những cố gắng đi ngược lại xu hướng tiến hóa này mà thôi”.

Thật là lố bịch, nực cười! Một người tự cho mình là học nhiều, hiểu rộng, được đám “dận dân chủ” gọi là “luật sư”, thế mà lại xuẩn ngốc đến mức quên không biết trong Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền (năm 1948), tại điểm 2 của Điều 29: Trong việc hành xử nhân quyền và thụ hưởng tự do, mọi người chỉ phải chịu những hạn chế do luật định, và những hạn chế này chỉ nhằm mục tiêu bảo đảm sự thừa nhận và tôn trọng nhân quyền, và quyền tự do của những người khác, cũng như nhằm thỏa mãn những đòi hỏi chính đáng về luân lý, trật tự công cộng, và nền an sinh chung trong một xã hội dân chủ. Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị (năm 1966) nêu: mọi người có quyền “tự do tư tưởng, tín ngưỡng và tôn giáo” nhưng phải chịu giới hạn vì “an ninh quốc gia, trật tự cộng cộng, sức khỏe hoặc đạo đức của công chúng, hoặc những quyền và tự do cơ bản của người khác”. Như vậy, ở tất cả các nước, các loại hình tổ chức tôn giáo đều được tự do hoạt động, nhưng phải trong giới hạn của hiến pháp và pháp luật. Mọi hành vi hoạt động tôn giáo gây hại đến an ninh quốc gia, trật tự, an toàn xã hội, vi phạm đạo đức và các quyền của người khác…, đều bị cấm và nghiêm trị theo pháp luật. Cũng tại điểm 1 của Điều 4 của Công ước này còn nêu: Những quyền này chỉ có thể bị giới hạn trong trường hợp khẩn cấp đe dọa đến sự tồn vong của một quốc gia.
Như vậy, tự do của mỗi công dân đều phải trong khuôn khổ của pháp luật. Mỗi quốc gia, tùy theo phong tục tập quán, văn hóa, điều kiện kinh tế xã hội,… trên cơ sở Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền và những Công ước Quốc tế để xây dựng, ban hành hiến pháp, pháp luật. Thực tiễn chứng minh trên thế giới không một quốc gia nào dung thứ cho những loại “tự do vô chính phủ”. Điều đó khẳng định rằng: không thể có thứ tự do cá nhân bất tuân luật pháp. Như vậy, cùng với việc được nhà nước bảo đảm về quyền công dân, trong đó có quyền tự do cá nhân thì mọi công dân cũng phải có nghĩa vụ với đất nước mình. Đó là lẽ đương nhiên phải không ông “luật sư”? Ông “luật sư” thật là xảo trá “lẻo miệng” nói bừa: việc sử dụng khái niệm “nghĩa vụ công dân” để tạo ra đối trọng và gây trở ngại cho việc thực thi các quyền tự do của con người.
Không phải ông “luật sư” không biết? Chỉ có điều với cái tâm đem tối và cái miệng xảo trá của phường lưu manh nhằm chống phá chế độ thì Định mới ngụy biện quàng xiên, mù quáng, ngu dốt như thế. Chứ vốn dĩ Định được đám “dận dân chủ” tung hô là ông “luật sư thông minh, đáng kính”, đâu phải hạng “xuẩn ngốc”?
Nếu quả tình ông “luật sư” bị điếc hay mù thì chống mắt, dỏng tai mà nghe, nhìn thực tế đang hằng ngày, hằng giờ đang diễn ra trên mảnh đất nơi sinh ra và dung dưỡng ông!
Những năm qua, Việt Nam đã đạt được những thành tựu to lớn trên nhiều phương diện, trong đó có lĩnh vực quyền con người. Quốc hội Việt Nam (khóa XIII) đã thông qua bản Hiến pháp (năm 2013); trong đó, các quyền và tự do của con người về dân sự, chính trị, kinh tế, xã hội và văn hóa đã được nhận thức và ghi nhận đầy đủ. Tại Chương II, Hiến pháp 2013 đã quy định đầy đủ các quyền và tự do của con người, tương thích với các công ước quốc tế về quyền con người mà Việt Nam đã tham gia, kể cả những quyền mới. Chẳng hạn như Quyền tự do lập hội, hội họp được quy định trong Hiến pháp (Điều 69) và được pháp luật bảo vệ bằng nhiều văn bản luật và dưới luật. Nghị định 45/2010/NĐ-CP, ngày 21-4-2010 của Chính phủ, quy định cụ thể về tổ chức, hoạt động và quản lý hội. Ở Việt Nam, hiện có khoảng 460 hội, tổ chức xã hội, nghề nghiệp có phạm vi hoạt động toàn quốc, liên tỉnh, thành phố; 20 tổ chức công đoàn ngành; trên 36.000 tổ chức hội, hiệp hội, câu lạc bộ ở cấp địa phương, hoạt động trong mọi lĩnh vực của đời sống xã hội. Hoạt động của các hội tập trung trên các mặt xã hội, nhân đạo, từ thiện,… Các hội có vai trò ngày càng tích cực trong việc tư vấn, phản biện đối với các chủ trương, đường lối của Đảng, chính sách và pháp luật của Nhà nước, chương trình, dự án phát triển kinh tế, xã hội của Chính phủ và địa phương, v.v. Sự thực trên minh chứng rõ rằng: Đảng Cộng sản, Nhà nước Việt Nam đã và đang phấn đấu nỗ lực hết mình để bảo đảm quyền con người ngày một tốt hơn. Thực tiễn đời sống xã hội ở nước ta đã khẳng định điều đó, không có chỗ để ông “luật sư” lợi dụng vấn đề “tự do”, “dân chủ”, “nhân quyền” lải nhải những điều phi lý và vô nghĩa về quyền tự do cá nhân ở Việt Nam.
Xin nhắc để ông “luật sư” nhớ: năm 2009 khi ông bị bắt về tội tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam theo Điều 88, Bộ luật Hình sự, trên truyền hình chính ông đã thừa nhận tội là đã vi phạm luật pháp của Nhà nước và xin được khoan hồng. Vậy khuyên ông “luật sư” đừng “ngựa theo đường cũ” mà bán “linh hồn cho quỷ” để rước họa vào thân! 

2 comments:

sonnguyen said...

Lê Công Định là một luật sư, nhưng chẳng chịu hành nghề luật sư, mà lào vào cuộc đấu tranh vì "tự do, dân chỉ, nhân quyền", trong khi đó, ông ta chẳng hiểu thế nào là quyền con người và quyền công dân. Chính vì thế, ông ta đã bị chính quyến bắt, xử tù vì vi phạm Điều 88, Bộ luật Hình sự của nước Công hòa XHCN Việt Nam. Có người nói vậy. Không hoàn toàn không, là Luật sư, ông ta năm các bộ luật, luật của Nhà nước Việt Nam tương đối rõ, nhưng vì dã tâm "cõng rắn, cắn gà nhà", là nô bộc cho bọn cướp nước nên đã cố tình hoạt động chống phá chế độ. Đó mới là bản mặt của Định.

Amply biểu diễn said...

Người dân Việt Nam cần nêu cao cảnh giác và đấu tranh vạch trần bộ mặt thật, loại bỏ những luận điệu xuyên tạc, của bọn phản động và các thế lực thù địch.

Post a Comment