Mar 28, 2014

Kẻ lớn tiếng bảo vệ nhân quyền lại vi phạm nhân quyền

         Tre Việt - Thế giới đang chứng kiến những biến động mau lẹ ở U-crai-na. Qua đó cho thấy, Mỹ và phương Tây thường lớn tiếng về nhân quyền, nhưng chính họ đang vi phạm nhân quyền nhất. Tại sao lại kết luận như vậy?

          Chúng ta chứng kiến nhân dân Crưm, với quyền dân tộc tự quyết, chính quyền Crưm đã trưng cầu dân ý về việc tiếp tục ở lại U-crai-na hay tách ra để sáp nhập vào Liên bang Nga, thì đã có hơn 95% số phiếu (trong 81,3% số cử tri đi bỏ phiếu) đồng ý tách Crưm ra khỏi U-crai-na để sáp nhập vào Liêng bang Nga (ngày 16-3-2014). Điều đó thể hiện nguyện vọng chính đáng của người dân Crưm và được các cấp có thẩm quyền ở Crưm và Liên bang Nga đồng ý, thực hiện đúng trình tự thủ tục pháp lý theo luật pháp quốc tế và luật pháp của Liên bang Nga. Ấy thế mà Mỹ và phương Tây lại phản đối. Họ ra các quyết định chừng phạt Liên bang Nga, nào là “khai trừ” Nga ra khỏi G8, nào là phong tỏa tài khoản không chỉ của các quan chức Nga mà còn phong tỏa tài khoản của các nhà kinh tế Nga - những doanh nhân có vai trò quan trọng đối với nền kinh tế Nga,... Có phải Mỹ và phương Tây đã vì quyền lợi của ngườ dân Crưm? Không. Họ hành động như vậy chỉ vì quyền lợi của chính họ mà thôi. Bởi khi Crưm sáp nhập vào Liên bang Nga thì lợi ích kinh tế, chính trị, quân sự của Mỹ và phương Tây bị ảnh hưởng nên họ mới giẫy nảy tìm mọi cách ngăn cản Crưm sáp nhập vào Liên bang Nga. Khi sự ngăn cản không thành thì họ quay sang chừng phạt, hòng cô lập Liên bang Nga, làm suy yếu nước Nga. Việc làm đó của Mỹ và phương Tây chỉ cho người ta thấy rõ: họ là những kẻ ích kỷ, chẳng phải quyền lợi của nhân dân Crưm mà chỉ vì lợi ích của chính họ mà thôi.

          Còn nhớ ngày 17-2-2008, Nghị viện Cô-xô-vô tiến hành một cuộc họp khẩn cấp để ủng hộ quyền độc lập của vùng này, tách ra từ Cộng hòa Xéc-bi. Khi ấy chẳng có cuộc chưng cầu dân ý nào, nhưng Mỹ và phương Tây nhanh chóng ủng hộ và công nhận Cô-xô-vô vốn là vùng đất thuộc Cộng hòa Xéc-bi thành một thực thể độc lập. Cũng vì quyền lợi của Mỹ và phương Tây. Việc làm đó của Cô-xô-vô họ lại cho là phù hợp, còn nay, Crưm tiến hành chưng cầu dân ý hẳn hoi họ lại cho là không phù hợp. Điều ấy cho thấy, đối với Mỹ và phương Tây chẳng có nguyên tắc nào cả, chẳng có nhân quyền gì hết, chỉ có lợi ích quốc gia, dân tộc của họ mà thôi. Khi lợi ích quốc gia, dân tộc của Mỹ và phương Tây được bảo đảm thì dù có sai cũng thành đúng luật pháp quốc tế và ngược lại. Họ đâu có thèm để ý đến quyền của người dân. Gần như tuyệt đại đa số người dân Crưm đồng ý tách Crưm ra khỏi U-crai-na để sáp nhập vào Liên bang Nga, nhưng Mỹ và phương Tây lại nói không được. Họ chẳng cần biết người dân Cô-xô-vô có đồng ý tách ra khỏi Cộng hòa Xéc-bi hay không đã vội vã công nhận Cô-xô-vô độc lập. Cùng một hiện tượng giống nhau, ở hai thời điểm khác nhau, vì lợi ích của Mỹ và phương Tây họ có hai thái độ trái ngược nhau. Thử hỏi đâu còn công lý? Đâu còn tôn trọng quyền con người của Mỹ và phương Tây? Với cách hành xử của Mỹ và phương Tây như vậy, chỉ cho người ta thấy rõ ràng rằng, kẻ luôn lớn tiếng bảo vệ nhân quyền, nhưng chớ chêu thay, chính họ lại vi phạm nhân quyền nhất!

11 comments:

mr. Lâm said...

Nhân quyền kiểu Mỹ mờ. Có gì lạ đâu. 95 chứ 100 phần trăm cũng chả ý nghĩa gì nếu Mỹ không thích.

Chính Nghĩa said...

Đúng là nhân quyền kiểu Mỹ. Chẳng ai học được Mỹ cả. Mà nhân quyền kiểu Mỹ thì chẳng ai thèm học làm gì.

Thanh Tâm said...

Việc "mất" Crime vào tay Nga chẳng qua là ngoài dự tính của Mỹ. Chính Mỹ là chủ mưu thúc đẩy U-crai-na tách ra khỏi ảnh hưởng của Nga. Họ đã thành công một bước, cũng đáng kể, nhưng "tính một mà chưa thấy hai"; chưa thấy được lịch sử của Liên bang Xô-viết trước đây; chưa thấy hết đặc điểm của U-crai-na trong không gian hậu Xô-viết; biết mà chưa biết thực sự Crime quan trọng đối với nước Nga biết nhường nào. Và một điều nữa, họ đã xem thường văn hóa Nga, tính cách Nga, được thể hiện tập trung ở V. Pu-tin.
Bây giờ thì sự đã rồi. Đành phải vớt vát bằng cách hô hào cô lập nước Nga, phong tỏa này nọ.
Xin thưa, khó đấy. Nước Nga là nước lớn chứ không phải như vài nước yếu hèn ở châu Phi hay Trung Đông. Hơn nữa, quyền lợi của nhiều quốc gia hàng đầu thế giới, kể cả Mỹ cũng không thể tách rời với một thực thể cực kỳ quan trọng trong bàn cờ chung - một nước có quyền phủ quyết tại Liên hợp quốc. Các nước EU còn đang vật lộn với cơn bão tài chính. Mỹ cũng đang đứng trước quá nhiều sự lựa chọn. Đáp án "Chiếc gậy và củ cà rốt" cùng liệu pháp "xuất khẩu dân chủ",... hình như cũng đang chứng tỏ sự thiếu hiệu nghiệm. Liệu chừng, "gậy ông lại đập lưng ông"!

Thanh Tâm said...

Sao các bạn cứ phải phân tích làm gì nhiều về thói "dân chủ giả hiệu" của Mỹ nhỉ? Họ đã công khai, ở đâu quyền lợi của Mỹ bị đe dọa, thì ở đó họ có quyền can thiệp, trừng phạt, lật đổ, hậu thuẫn, tài trợ lực lượng đối lập, thúc đẩy dân chủ, gây sức ép với chính phủ hợp hiến, cung cấp vũ khí, mua chuộc, lôi kéo, kích động mâu thuẫn, bịa đặt "đổi trắng thay đen", lên mặt đạo đức giả,v.v. và v.v. Thôi thì, không có việc gì họ không làm. Do vậy, nên gọi thẳng Mỹ là kẻ vi phạm quyền con người vô liêm sỉ nhất thế giới.

Tâm Thức said...

Bạn nào viết bài trên, nên sửa chữ "chưng cầu" bằng "trưng cầu" cho đúng ngữ pháp Việt Nam nhé!

Ốc said...

Mỹ là vậy. Sao mà nhiều ông vẫn mơ hồ về Mỹ nhờ?

Muỗm said...

Thế cũng phải hỏi. Chả mơ hồ. Biết Mỹ là vậy, nhưng nó cho húp ít sữa hôi nên oang oang cái mồm chạy theo thôi.

Nicola said...

Đừng trông mong gì ở cái nhân quyền kiểu Mỹ. Chả có nhân quyền gì hết, chỉ có tiền và tiền mà thôi.

Trung Trực said...

Thanh Tâm nói Nga là nước lớn thì đúng rồi, nhưng ở châu Phi, Trung Đông theo tôi biết không có nước nào yếu, hèn đâu mà chỉ có nước nhỏ thôi. Nói một vài nước ở châu Phi, Trung Đông yếu, hèn hẳn là không ổn đâu bạn ạ!

Thanh Tâm said...

Cảm ơn Trung Trực!

Loa hội thảo chính hãng said...

Chúng ta phải nhận diện được âm mưu thủ đoạn của các thế lực thù địch, chỉ rõ những phương thức chống phá của chúng; đồng thời nâng cao sức đề kháng cho cán bộ đảng viên và người dân để chống lại luận điệu xuyên tạc của chúng.

Post a Comment