Trên “Thongluan”, Trần Khánh Ân - một phần tử cơ hội chính trị, phản động đưa ra luận điệu vu cáo rằng: “Tham nhũng ở Việt Nam không phải là hành vi bất thường mà là cơ chế vận hành quyền lực thực tế. Một người không thể lên làm lãnh đạo nếu không tham nhũng, và khi đã lên rồi thì phải tham nhũng để duy trì quyền lực. Sự suy thoái đạo đức trong bộ máy không còn thuốc chữa, vì bản thân chế độ là người sản sinh và bảo vệ nó”. Đây không chỉ là luận điệu xuyên tạc trắng trợn, xúc phạm hàng triệu cán bộ, đảng viên đang ngày đêm cống hiến cho sự nghiệp cách mạng, mà còn hàm chứa ý đồ đen tối: Phủ định vai trò lãnh đạo của Đảng, hạ thấp tính chính danh của Nhà nước, tiến tới lật đổ chế độ xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam.
1.
Xuyên tạc bản chất để phủ định chế độ - thủ đoạn không mới
Trần Khánh Ân không phải người đầu tiên
sử dụng thủ đoạn lợi dụng vấn đề tham nhũng để bôi nhọ chế độ. Những kẻ mang
danh “đấu tranh dân chủ” nhưng thực chất là tay sai của các thế lực phản động
thường cố tình đánh tráo khái niệm: Biến hiện tượng cá biệt thành bản chất phổ
biến, lấy cái sai của một bộ phận cán bộ để quy chụp toàn bộ hệ thống, từ đó cổ
vũ tâm lý bất mãn, gieo rắc hoài nghi, xói mòn niềm tin vào Đảng và Nhà nước.
Thực tế, tham nhũng là hiện tượng xã hội,
không riêng gì Việt Nam. Ngay cả các quốc gia phát triển, có hệ thống luật pháp
nghiêm ngặt như Hoa Kỳ, Pháp, Nhật Bản,… vẫn xảy ra những vụ bê bối tham nhũng
nghiêm trọng. Nhưng điều quan trọng là: Đảng Cộng sản Việt Nam không bao che,
không né tránh, mà luôn kiên quyết đấu tranh, xem đây là một trong những nguy
cơ lớn đe dọa sự tồn vong của chế độ, cần phải bị loại bỏ triệt để.
2.
Phòng, chống tham nhũng là minh chứng cho bản lĩnh chính trị và sự trưởng thành
của Đảng
Trái ngược với luận điệu cho rằng “tham
nhũng là điều kiện để tồn tại quyền lực”, Đảng Cộng sản Việt Nam đã và đang thực
hiện cuộc đấu tranh phòng, chống tham nhũng, tiêu cực một cách kiên quyết, toàn
diện, không có “vùng cấm”, không có “ngoại lệ”. Ban Chỉ đạo Trung ương về
phòng, chống tham nhũng, tiêu cực do nguyên cố Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng,
nay là Tổng Bí thư Tô Lâm đứng đầu đã chỉ đạo điều tra, xử lý hàng loạt vụ án lớn
liên quan đến cán bộ cấp cao – kể cả Ủy viên Bộ Chính trị, bộ trưởng, tướng
lĩnh công an, quân đội… Chẳng có một chế độ nào “bảo vệ tham nhũng” mà lại tổ chức
xử lý chính các “tư lệnh” ngành, các cán bộ cao cấp một cách công khai, quyết
liệt như vậy. Điều đó cho thấy quyết tâm “tự chỉnh đốn”, làm trong sạch bộ máy
của Đảng, chứ không như lời Trần Khánh Ân rêu rao rằng “chế độ bảo vệ tham
nhũng”.
Xử lý nghiêm minh các sai phạm chính là
bằng chứng sống động cho năng lực lãnh đạo, sức chiến đấu của Đảng. Đây không
phải là hành động nhất thời, đối phó, mà là chủ trương chiến lược, bài bản, có
hệ thống. Tính đến năm 2024, hàng nghìn vụ án tham nhũng đã bị phát hiện, điều
tra, truy tố; hàng ngàn cán bộ đảng viên bị xử lý kỷ luật, trong đó có không ít
cán bộ cấp cao. Hàng chục ngàn tỷ đồng bị chiếm đoạt đã được thu hồi. Cùng với
đó, hàng loạt cơ chế kiểm soát quyền lực nội bộ Đảng và hệ thống hành chính được
hoàn thiện, nhằm phòng ngừa từ gốc.
Người dân đồng tình, ủng hộ mạnh mẽ chiến
dịch “đốt lò”, coi đó là biểu hiện rõ ràng của một Đảng cầm quyền biết tự soi,
tự sửa, luôn đặt lợi ích của dân tộc, của nhân dân lên trên hết. Trên bình diện
quốc tế, các tổ chức như Liên hợp quốc, Minh bạch Quốc tế, Ngân hàng Thế giới…
đều ghi nhận những tiến bộ của Việt Nam trong cải thiện chỉ số cảm nhận tham
nhũng, nâng cao hiệu quả quản trị công, minh bạch ngân sách, trách nhiệm giải
trình.
3.
Không thể lấy số ít cá biệt để phủ định cả một đội ngũ cán bộ đảng viên tận
tâm, tận lực cống hiến vì dân, vì nước
Trong hàng triệu cán bộ, đảng viên, phần
lớn vẫn giữ vững đạo đức cách mạng, cần, kiệm, liêm, chính, chí công vô tư, tận
tụy vì dân, vì nước. Họ là những chiến sĩ biên phòng ngày đêm bám trụ biên giới,
những bác sĩ xông pha nơi tuyến đầu chống dịch, những cán bộ xã, huyện âm thầm
phục vụ nhân dân. Họ không hề “phải tham nhũng để duy trì quyền lực” như Trần
Khánh Ân bịa đặt. Chính vì vậy, việc quy chụp tất cả lãnh đạo đều tham nhũng là
sự xúc phạm, là cái nhìn cay độc và phản động. Đó không phải là phê phán có
trách nhiệm mà là sự tấn công có chủ đích, nhằm gây mất đoàn kết nội bộ, chia rẽ
Đảng với nhân dân, cuối cùng là thay đổi thể chế, chuyển hóa Việt Nam theo quỹ
đạo tư bản phương Tây; cố tình lợi dụng các sự kiện tiêu cực, phóng đại sự thật,
kích động tâm lý bất mãn trong nhân dân, nhất là tầng lớp thanh niên. Nếu không
tỉnh táo, dễ bị cuốn vào vòng xoáy hoài nghi, phủ nhận thành tựu, xa rời lý tưởng
cách mạng.
Như vậy, cần khẳng định: tham nhũng là
hiện tượng nguy hiểm, là “giặc nội xâm” cần phải đấu tranh không khoan nhượng;
tham nhũng là bệnh cần chữa, không phải “cơ chế” vận hành. Đảng Cộng sản Việt
Nam không sinh ra tham nhũng, mà đang là lực lượng tiên phong đấu tranh quyết
liệt, hiệu quả nhất để quét sạch nó khỏi đời sống chính trị - xã hội. Do đó, luận
điệu sai trái của Trần Khánh Ân là sản phẩm của tâm địa phản động chứ không phải
của tinh thần phản biện mang tính xây dựng. Mỗi cán bộ, đảng viên, người dân cần
cảnh giác, kiên quyết đấu tranh phản bác, bảo vệ vững chắc niềm tin vào Đảng,
vào con đường xã hội chủ nghĩa mà toàn dân tộc ta đã lựa chọn./.
0 comments:
Post a Comment