Dec 5, 2013

Hành động tự "bôi tro trát chấu" của Bùi Tín

          Tre Việt - Trong blog của mình, hôm 03-12 vừa qua, Bùi Tín có bài viết: “Cú đánh lừa không hoàn hảo”, lại được mõ làng VOA loan tin hôm 04-12. Trong bài viết trên, Bùi Tín cho rằng, việc Quốc hội thông qua Hiến pháp nước Cộng hòa XHCN Việt Nam sửa đổi năm 2013 với tuyệt đại đa số đại biểu có mặt (486/488 = 97%) tán thành là một “Cú đánh lừa không hoàn hảo” (!). Vậy, hãy xem lý sự của Bùi Tín như thế nào?
          Ông ta cho rằng: “bản Hiến pháp mới chỉ là một sự đánh tráo khái niệm, một cuộc lừa dối quy mô, đổi rất nhiều câu chữ thứ yếu để không thay đổi gì thực chất, nhằm kiên trì chủ nghĩa Mác - Lê lỗi thời, kiên định chủ nghĩa Cộng sản và CNXH mơ hồ, kiên định chế độ toàn trị độc đảng, kiên trì kinh tế nhà nước là chủ đạo, kiên trì sở hữu toàn dân về đất đai. Chính 5 điều kiên định đó mới cần thay đổi, dứt khoát vứt bỏ”. Bùi Tín viết vậy có đúng không?
          Có thực chủ nghĩa Mác – Lê-nin lỗi thời? chủ nghĩa cộng sản và CNXH mơ hồ? Cần thấy rằng, ở Việt Nam ta không ai đi nhiều, hiểu biết nhiều như Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh, trên hành trình đi tìm đường cứu nước, Người phải trải qua khắp năm châu, bốn bể, đến tận các nước được cho là văn minh, bình đẳng, bác ái,… để tìm hiểu và Người đọc nhiều sách, báo, tài liệu, từ đó Người đã kết luận: bây giờ chủ nghĩa nhiều, học thuyết nhiều nhưng chủ nghĩa chân chính nhất là chủ nghĩa Mác – Lê-nin. Đồng thời, ngay từ năm 1924 Người đã nói: “Dù sao thì cũng không thể cấm bổ sung “cơ sở lịch sử” của chủ nghĩa Mác bằng cách đưa thêm vào đó những tư liệu mà Mác ở thời mình không thể có được. Mác đã xây dựng học thuyết của mình trên một triết lý nhất định của lịch sử, nhưng lịch sử nào? Lịch sử châu Âu. Mà châu Âu là gì? Đó chưa phải là toàn thể nhân loại”[1]. Điều đó cho thấy, chỉ những kẻ xem chủ nghĩa Mác – Lê-nin một cách sơ cứng, không trong sự vận động, phát triển thì mới cho rằng, chủ nghĩa Mác – Lê-nin đã lỗi thời. Học chủ nghĩa Mác – Lê-nin là học phương pháp luận, chứ không xem những điều các ông viết như là cẩm nang thần kỳ. Chính vì vậy, khi viết lời tựa của lần xuất bản sau cuốn Tuyên ngôn của Đảng Cộng sản Ph. Ăng-ghen cũng đã cho rằng, nhiều nội dung trong đó cần phải chỉnh sửa, nhưng để đảm bảo tính lịch sử, Ph. Ăng-ghen đã không sửa. Rõ ràng là chỉ những tư duy sơ cứng mới cho rằng lý luận Mác – Lê-nin lỗi thời.
Chủ nghĩa cộng sản và CNXH có đúng là mơ hồ? Xin thưa không. Nó chỉ mơ hồ với những kẻ có tư duy sơ cứng về chủ nghĩa Mác – Lê-nin mà thôi. Đúng là chủ nghĩa cộng sản và CNXH hiện thực chưa có trong lịch sử, mà là xã hội hoàn toàn mới, đã là mới thì việc xây dựng nó bao giờ cũng khó khăn. Cũng như người kiến trúc sư, muốn có công trình kiến trúc đẹp thì không thể đi theo đường mòn, lối cũ, nó đòi hỏi phải có sự sáng tạo. Những kẻ lười suy nghĩ, chỉ muốn “ăn sẵn”, bắt chước, làm theo như kẻ vô hồn, không chịu sáng tạo mới cho rằng chủ nghĩa cộng sản và CNXH là mơ hồ. Những người luôn đòi hỏi sáng tạo, mang bản chất của giai cấp công nhân với đầy đủ đặc tính của giai cấp tiên tiến nhất, cách mạng nhất thì không cam chịu như vậy. Họ phải có sự sáng tạo trong xây dựng xã hội mới, tất nhiên có tiếp thu những cái tốt của các chế độ xã hội trước đó, nhưng không rập khuôn một cách máy móc để có xã hội mới tiến bộ hơn, văn minh hơn. Đó là CNXH và chủ nghĩa cộng sản. Với Việt Nam ta, “xã hội XHCN mà nhân dân ta xây dựng là một xã hội: Dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh; do nhân dân làm chủ; có nền kinh tế phát triển cao dựa trên lực lượng sản xuất hiện đại và quan hệ sản xuất tiến bộ phù hợp; có nền văn hóa tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc; con người có cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc, có điều kiện phát triển toàn diện; các dân tộc trong cộng đồng Việt Nam bình đẳng, đoàn kết, tôn trọng và giúp nhau cùng phát triển; có Nhà nước pháp quyền XHCN của dân, do dân, vì nhân dân do Đảng Cộng sản lãnh đạo; có quan hệ hữu nghị hợp tác với các nước trên thế giới”[2]. Việc xây dựng xã hội như thế sao lại nói là mơ hồ. Kẻ nào cho rằng xã hội XHCN là mơ hồ thì đó chính là sự ăn nói hàm hồ, vụng về không thuyết phục được ai.
          Kiên định chế độ độc đảng có phải là sai lầm? Chế độ độc đảng hay đa đảng, hay chế độ quân chủ hay cộng hòa là quyền lựa chọn của mỗi quốc gia dân tộc. Điều đó đã được luật pháp quốc tế ghi nhận. Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị của Liên hợp quốc, khoản 1, Điều 1 viết: “Tất cả các dân tộc đều có quyền tự quyết. Xuất phát từ quyền đó, các dân tộc tự do quyết định thể chế chính trị của mình và tự do phát triển kinh tế, xã hội và văn hóa”. Vì vậy, không thể nói chế độ độc đảng, hay đa đảng, quân chủ hay cộng hòa,… là sai lầm mà đó là quyền dân tộc tự quyết, không nước nào và không một ai có thể can thiệp. Nước chọn chế độ độc đảng không thể nói nước chọn chế độ đa đảng hay quân chủ, cộng hòa là sai lầm và ngược lại, bởi đó là quyền lựa chọn của mỗi quốc gia dân tộc sao cho phù hợp với quốc gia dân tộc mình mà thôi.
          Kiên trì kinh tế nhà nước là chủ đạo, kiên trì sở hữu toàn dân về đất đai có sai lầm không? Ở phần trên cho thấy, kiên trì chủ nghĩa Mác – Lê-nin là đúng, thì hệ quả tất yếu kiên trì kinh tế nhà nước là chủ đạo, kiên trì sở hữu toàn dân về đất đai – những vấn đề căn bản của chủ nghĩa Mác – Lê-nin thì làm sao lại nói là sai lầm được. Ngược lại cho thấy, nếu không kiên trì kinh tế nhà nước là chủ đạo, kiên trì sở hữu toàn dân về đất đai thì đã từng bước xa rời chủ nghĩa Mác – Lê-nin. Điều đó khẳng định sự nhất quán, kiên định của Đảng, Nhà nước ta đối với chủ nghĩa Mác – Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí Minh. Đây là tín hiệu vui với nhân dân lao động, vì kiên định chủ nghĩa Mác – Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí Minh cũng có nghĩa xã hội mà nhân dân ta xây dựng dưới sự lãnh đạo của Đảng, sự quản lý, điều hành của Nhà nước hướng tới mục tiêu: Dân giàu, nước mạnh, công bằng, dân chủ, văn minh; một xã hội vì người dân chứ không phải chỉ quan tâm đến người giàu có, phó mặc người nghèo. Thật vậy, nhờ kiên trì kinh tế nhà nước là chủ đạo, kiên trì sở hữu toàn dân về đất đai là một trong những nguyên nhân dẫn đến kinh tế vĩ mô nước ta tiếp tục ổn định. Ngày 02-12-2013, Ngân hàng Thế giới tại Việt Nam (WB) đã công bố báo cáo về tình hình và triển vọng kinh tế nước ta với tiêu đề “Điểm lại tình hình kinh tế” đã đánh giá tình hình kinh tế vĩ mô của Việt Nam, nhìn chung tiếp tục ổng định. Theo đó, triển vọng tăng trưởng GDP trung hạn của Việt Nam là tích cực, với tốc độ tăng trưởng dự báo lần lượt là 5,3%, 5,4%, 5,5% tương ứng cho các năm 2013, 2014 và 2015. Các nhà đầu tư nước ngoài tiếp tục bày tỏ lạc quan đối với kinh tế Việt Nam. WB cũng đánh giá cao giảm nghèo của Việt Nam, giảm từ mức 20,7% vào năm 2010 xuống còn 17,2% năm 2012. Tình trạng đói nghèo ở đồng bào dân tộc thiểu số được cải thiện rõ rệt. Như thế không thể nói kiên trì kinh tế nhà nước là chủ đạo, kiên trì sở hữu toàn dân về đất đai là sai lầm được.
          Không hiểu căn cứ vào đâu mà Bùi Tín lại nói một cách không biết ngượng mồn rằng: “các tổ chức quốc tế và Liên hợp quốc yêu cầu Việt Nam phải tỏ ra biết phục thiện bằng việc làm tôn trọng nhân quyền khi vừa mới được bầu vào Hội đồng Nhân quyền”? Ai cũng biết, việc Việt Nam được bầu vào Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc nhiệm kỳ 2014 – 2016 với số phiếu cao là minh chứng cho sự ghi nhận về thành tựu trong thực hiện nhân quyền ở Việt Nam. Tất nhiên, dưới góc độ bảo đảm quyền con người một cách đầy đủ nhất thì trên thế giới cũng chưa có nước nào hoàn hảo, đều còn phải nỗ lực phấn đấu, Việt Nam cũng không phải ngoại lệ. Nhưng những gì mà các cấp chính quyền ở Việt Nam chăm lo cho người dân trong điều kiện đất nước còn khó khăn thì mới thấy hết nỗ lực của cả hệ thống chính trị từ Trung ương đến cơ sở luôn vì con người, bảo đảm quyền của người dân một cách tốt nhất có thể. Vì vậy, bà Pra-ti-ba Mê-ta, điều phối viên thường trú Liên hợp quốc tại Việt Nam tại Lễ công bố Báo cáo quốc gia theo cơ chế kiểm định định kỳ phổ quát (UPR) chu kỳ hai của Hội đồng Nhân quyền diễn ra tại Hà Nội ngày 03-12-2013 đã khẳng định: “Việc Việt Nam được bầu vào Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc nhiệm kỳ 2014 – 2016 cho thấy, Chính phủ Việt Nam đã tăng cường tham gia vào các cơ chế nhân quyền trong vài năm qua. Là thành viên của Hội đồng Nhân quyền, Việt Nam đã cam kết duy trì những tiêu chuẩn cao nhất về thúc đẩy và bảo vệ nhân quyền”.
Như vậy, chẳng thấy “cú đánh lừa” nào mà chỉ thấy lý sự vụng về không thuyết phục của Bùi Tín với thái độ hằn học việc các đại biểu Quốc hội bỏ phiếu tán thành thông qua Hiến pháp nước Cộng hòa XHCN Việt Nam (năm 2013) với số phiếu cao. Điều đó khẳng định con đường phát triển tất yếu của Việt Nam, những kẻ cản trở con đường ấy tỏ thái độ hậm hực, nên luôn tìm cách xuyên tạc sự thật. Việc làm của họ là hành động tự “bôi tro trát chấu” vào mặt mình mà thôi./.



[1] Hồ Chí Minh, Toàn tập, tập 1, Nxb CTQG, H. 1995, tr. 465.
[2] ĐCS Việt NamVăn kiện đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XI, Nxb CTQG, H. 2011, tr. 70.

9 comments:

Thùy Chi - TP Hồ Chí Minh said...

Một bài viết khá sâu về lý luận, phản ánh đúng thực tiễn. Cộng cho tác giả bài viết 1 điểm.

Mỹ Yên said...

Bùi Tín bỏ Tổ quốc sống ở nước ngoài, cuối đời rồi, nhẽ ra phải hướng thiện, thế mà cứ có thái độ hậm hực với Đảng Cộng sản Việt Nam thật chẳng đáng là người có học thức. Bởi vậy, Bùi Tín luôn có hành động tự bôi nhọ mình như Tre Việt khẳng định quả không sai.

Thanh Tâm said...

Tôi đã có lần xem trên mạng, nghe ai kể về ông Bùi Tín trên đường phố Pa-ri, đang vác đống bìa cacton đi đâu đó. Thật cám cảnh cho một con người từng là Phó TBT của tở báo lớn của Đảng nhưng đã thoái hóa, phản bội lại Đảng, đi ngược lại lợi ích của dân tộc. Nghe đâu, bây giờ ông ta vẫn thường được mấy cái "loa rè" của phương Tây thu âm, phát sóng với mục đích chống phá, kích động, chống Đảng, Nhà nước Việt Nam. Bài của Tre Việt đã phản ánh rất đúng tâm địa của ông ta. Ông ta hậm hực vì 5 cái mà ông ta muốn thay đổi thì không được ghi nhận trong Hiến pháp đã được Quốc hội khóa XIII thông qua. Ông ta phát khùng vì đất nước này vẫn "vững như thành đồng", trong khi mái đầu của ông ta thì ngày càng hói thêm; sức lực thì ngày càng tàn ta thêm. Ông ta muốn làm một bông "Hoa xuyên tuyết"; muốn kích động giới trẻ trong nước theo ông ta dựng nên sự nghiệp này, nọ. Nhưng, than ôi, "lực bất tòng tâm"; bởi lẽ, dòng chảy của lịch sử không thể dừng lại chỉ vì một cá nhân, nhất là cá nhân đó mới chỉ được ghi nhận là có một thời đôi chút "tài ba, sắc sảo", chứ chưa thật sự xuất sắc, và càng chưa được xem là xuất chúng, lỗi lạc.

Mai Hà said...

Kẻ đào tẩu không đủ tư cách để bàn về nhân tình thế thái. Chim khôn thì tiếng hót mới hay. Con chim tự bỏ đàn thì tiếng hót của nó chẳng những không hay, khó nghe mà còn không đúng lúc, đúng chỗ. Bùi Tín là con chim không chỉ tự bỏ đàn mà còn quay lại phản đàn của mình nữa. Con chim như vậy xứng đáng thưởng cho mũi tên.

GHÉT BỌN PHẢN ĐỘNG said...

ĐHS Bùi Tín và cái bọn hải ngoại thừa hơi thế nhỉ, lúc nào cũng chõ mõm vào đất nước chúng ta. Chắc bọn nó chỉ mong đất nước mình rơi vào cảnh lầm than thì mới thỏa ấy nhỉ. Hãy đợi đấy, sói nhé!

sonnguyen said...

Bùi Tín, kẻ trở cờ chắc hết tiền duy trì cuộc sống nên lại sủa đây mà. Với những kẻ cõng rắn cắn gà nhà, trở cờ như vậy, khác gì đám thây ma, chẳng cần quan tâm đến là gì.

Nguyễn Chính Nghĩa said...

Bùi Tín hay Bùi Tịt vì cái tên Tín mà chẳng để lại lòng tin cho ai thì tín tiếc gì. Ông ta là người trở cờ, không còn trung với nước, hiếu với dân nữa thì làm gì có lòng tin, còn đâu là Tín mà đã thành Tịt từ khi ông trở cờ cách đây hơn 20 năm rồi. Đã thế bây giờ ông ta lại hay nói xằng, viết bậy bạ để kiếm ít tiền lẻ sống những ngày cuối đời. Thật là khốn nạn thân ông Bùi Tịt!

Quế Vân said...

Tre Việt có bài viết thuyết phục. Bùi Tín đâu có ngượng mồm, vì ngượng mồm thì ông ta chẳng cái gì nhét vào miệng để sống qua ngày ở đất khách quê người cả. Vì thế, ông ta phải cố nghĩ ra hằng ngày một lý do nào đó để nói xấu chế độ kiện nay mới có được mấy ơ rô để mua sữa cặn mà sống những ngày cuối đời. Là kẻ bội tín, đâu mà biết ngượng mồm cơ chứ.

Hoa Thanh Quế said...

Không chỉ Bùi Tín mà tất cả những kẻ muốn bơ thừa sữa cặn, của bố thí của bọn có thâm thù với chế độ cộng sản đều phải làm theo những gì mà bọn chống đối chế độ cộng sản yêu cầu, nhằm những mong có tiền lẻ để sống nơi đất khách quê người. Tội nghiệp lắm thay!

Post a Comment